Mục lục
Chiến Thần Trấn Quốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1089:

 

Bia mộ này chính là muốn nhắc nhở mẹ cậu từng giây từng phút rằng cả đời này con bé không thể chạy đi đến nơi khác được, và càng không thê tìm cậu để nói ra mối quan hệ giữa con bé và nhà họ Dương.”

 

Chí Đông Phương nói. “Nhà họ Dương đã độc ác quá rồi!⁄ Diệp Quân Lâm không nhịn được mà cơ ngón tay cái lên. “Cho nên sắp ba mươi năm trôi qua thân phận của cậu và mẹ cậu chưa từng được phơi bày, giống như từ trước đến nay không hề có liên quan gì đến nhà họ Dương.”

 

Chí Đông Phương nở nụ cười thê thảm. Diệp Quân Lâm nghĩ đến điều gì đó, không kìm được mà hỏi: “Cha của tôi đâu? Khi mẹ tôi chịu bao nhiêu đắng cay khổ cực như vậy thì ông ấy đang làm cái gì? Lẽ nào ông ấy không xuất hiện để ngăn cản sao? Ông ấy bằng lòng nhìn mẹ tôi quỳ dưới mưa ba ngày ba đêm, bằng lòng để mẹ tôi bị giam câm cả đời như vậy sao?”

 

“Chẳng phải mẹ cậu rất yêu ông ấy sao? Có lẽ ông ấy cũng rất yêu mẹ tôi mới đúng”

 

Diệp Quân Lâm rất muốn biết vào khi đó cha mình đang ở đâu? “Cha của cậu hoàn toàn im lặng, tất cả mọi chuyện đều giao cho gia tộc toàn quyền xử lý.

 

Tất cả mọi chuyện từ đầu đến cuối con người đó chỉ lạnh lùng đưng ở một bên và không thèm ngó ngàng gì đến. Con người đó để mặc cho mẹ cậu chịu đau khổ, còn bản thân mình thì trơ mắt nhìn không thèm nói một câu nào.”

 

Chí Đông Phương nói với Diệp Quân Lâm sự thật này.

 

Diệp Quân Lâm siết chặt năm đấm, ngọn lửa căm hận đốt chát ngùn ngụt.

 

Cha của anh đáng ghê tởm như vậy sao?

 

Ông ấy là người như vậy sao?

 

Thật uổng phí mẹ anh yêu ông ấy như vậy.

 

“Nguyên nhân rất đơn giản, cậu ta là người kế của nhà họ Dương. Nếu như cậu ta có bất kỳ ý nào nghiêng về mẹ cậu thì nhà họ Dương sẽ xóa bỏ thân phận là người thừa kế của cậu ta, thậm chí sẽ tước bỏ thân phận của cậu ta ở nhà họ Dương”

 

“Cho nên trong cả quá trình cậu ta đều im lặng, lạnh lùng đứng nhìn. Bởi vì như vậy mới có thể bảo đảm tất cả quyền lợi của cậu ta.

 

“Âm!”

 

Chí Đông Phương vừa nói xong, Diệp Quân Lâm như sắp nổi điên lên.

 

Mẹ anh vì ông ấy mà tình nguyện trả giá bằng cả tính mạng của mình.

 

Còn ông ấy thì sao? Ông ấy vì lợi ích của mình mà không thèm để ý đến vợ mình sao?

 

Trên thế giới này tại sao vẫn còn có loại đàn ông bạc tình như vậy? Cũng trách mẹ anh quá ngốc nghếch mà nhìn Sai con người này. Loại người này không đáng để mình giao phó cả đời này. Vì ông ấy mà mang thai, vì ông ấy mà sinh con. Còn ông ấy thì sao? Lạnh nhạt hò hững. Không thèm ngó ngàng gì tới. “Sau đó thì sao? Ông ta có đến thăm mẹ tôi lần nào không?”

 

Diệp Quân Lâm hỏi. “Không hề, cậu ta chưa từng đến thăm dù chỉ một lần.”

 

“Đương nhiên nhà họ Dương cũng sẽ không để cho cậu ta đến “

 

Chí Đông Phương nói. “Hừ hừ, nếu như ông ấy muốn đến thì mới là điều kỳ lạ”

 

Diệp Quân Lâm nói. “Tôi sẽ nói thêm cho cậu một tin nữa…

 

Ba của cậu đã kết hôn và sinh con với một người phụ nữ khác rồi, ngay sau khi xử lý xong mẹ cậu và cậu”

 

Chí Đông Phương nói với Diệp Quân Lâm một tin tức vô cùng chấn động. “Cái gì? Ông ấy đã lấy vợ sinh con rồi sao?”

 

Diệp Quân Lâm nói với vẻ không thể tin được. “Ừ, đúng vậy.

 

Dựa theo thời gian thì đứa trẻ ấy chỉ nhỏ hơn cậu hai tuổi”

 

“Ông ấy cưới đứa con gái cưng của một gia tộc lớn khác.

 

Theo như lời nói của người trong nhà thì đó chính là quan hệ thông gia giữa hai dòng máu cao quý để tạo ra đời con cháu mang gen mạnh nhất và dòng máu cao quý nhất”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK