Chương 1504:
Chí Oánh xông vào bên trong.
Bà xông đến, chắn trước mặt Diệp Quân Lâm sau đó tát một bạt tai lên mặt của anh: “Đứa con bất hiếu này, con còn dáïr trở về sao?”
“Mẹ đang làm gì vậý? Mẹ phát điên rồi sao?”
Sắc mặt Diệp Quân Lâm tối Sầm lại;ngang ngược nhìn mẹ của mình.
Anh không hề trách cứ bất cứ ai…
Có rất nhiều chiến sĩ cũng giống như anh, thân bất do kỷ nhưng lại không được người nhà hay bạn bè thấu hiểu.
Có một số sự việc anh không thể nói ra ngoài!
Và đây cũng chính là nỗi khổ tâm của tất cả mọi người!
“Con còn quay về đây làm gì? Từ Nhiệm đã quên con đi rồi, con bé sắp được gả cho người khác sống một cuộc sống hạnh phúc rồi! Con muốn trở về để phá hoại sao?”
Chí Oánh tức giận hét lên.
Thật ra không phải bà đang quở mắng Diệp Quân Lâm.
Mà là đang bảo vệ anh.
Nếu như lúc nãy Diệp Quân Lâm ra tay đánh người thì chắc chắn Lâm Phụng Tiên cũng sẽ giết chết anh.
Vì thế bà phải dùng khổ nhục kế để bảo vệ con trai của bà.
Lúc nãy tát Diệp Quân Lâm một bạt tai, nỗi đau ở trên thân thể anh nhưng cũng là nỗi đau trong lòng bà.
“Bọn họ muốn thay đổi họ của con gái con, trừ khi con chết nếu không nhất định con không thể đồng ý được”
Diệp Quân Lâm vô cùng kiên định nói.
“Vậy được, mẹ hỏi con, lúc Vong Quân ra đời con đang ở đâu? Lúc Lế Nguyên ôm đứa bé vừa đầy tháng đứng trước cửalớn nhà họ Diệp thay con thực hiện quy ước thì con đang ở đâu? Con tự hỏi chính-bản:tân mình.xem cón:có tư cách để làm một người chồng và một người cha hay không?
Chí Oánh hỏi.
Lý Từ Nhiệm khóc đến nỗi trên mặt đều là nước mắt: “Thế nhưng đến một lời giải thích anh cũng không chịu nói với em “Từ Nhiệm, em theo anh về nhà họ Diệp ở Kinh Thành, anh sẽ cho em một lời giải thích rõ ràng!”
Trong ánh mắt của Diệp Quân Lâm hiện ra ánh nhìn rét lạnh.
Chuyện của nhà họ Diệp ở Kinh Thành không thể cứ thế mà cho qua được. Anh cũng phải cho Lý Từ Nhiệm một lời giải thích rõ ràng. Hơn nữa anh còn phải cho mẹ anh một thân phận chính thức! Ba việc này có thể giải quyết trong cùng một lúc rôi. Chỉ là lúc anh nói ra những lời này đã làm tất cả mọi người ở đây sững sờ. Đi đến Kinh Thành sao? Đi đến nhà họ Diệp sao?
Thằng nhóc con này phát điên rồi hay sao? Chẳng dễ dàng gì gia tộc nhà họ Diệp ở Kinh Thành mới quên chuyện này đi, thế mà anh lại dám chủ động đi đến đó chịu đòn tìm chết. Đó là thế gia đứng đầu cả Lạc Việt đó? Đến cả ông cụ Lâm cũng phải tôn kính gia đình bọn họ. Lý Từ Nhiệm vô cùng nghỉ ngờ nhìn Diệp Quân Lâm: “Anh…
Anh đến nhà họ Diệp để làm gì? Không phải giải thích cho em nghe sao? Liên quan gì đến gia đình nhà họ Diệp chứ!”
“Từ Nhiệm, cho anh một cơ hội nữa được không? Nếu như anh không thể cho em một lời giải thích hoàn hảo thì tự bản thân anh sẽ rút lui”
Diệp Quân Lâm nhìn cô với vẻ mặt mong chờ. “Cậu là cái quái gì mà còn đòi xin một cơ hội nữa chứ? Cậu có tư cách đó sao?”