Mục lục
Chiến Thần Trấn Quốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHương 1651:

 

Sau một hồi lâu chờ đợi, cuối cùng khói bụi cũng tan biến, lộ ra một hình ảnh rõ ràng.

 

Chỉ thấy hai người đứng trong hai cái hố lớn.

 

Một người đưa tay vẫy khói, mặt đỏ bừng, khí huyết cuồn cuộn..

 

Rõ ràng tác động của việc nhảy từ máy bay vẫn làm anh ta bị thương ở một mức độ nào đó.

 

Đây là Bắc Thiên Vương.

 

Mặc dù không sao nhưng nó vẫn rất xấu hổ.

 

“Mẹ nó!” Bắc Thiên Vương không khỏi mắng một tiếng.

 

Câu nói của anh ta khiến một nhóm người sợ hãi.

 

Đồng Tử Kiện và những người khác muốn phát điên rồi.

 

Không có dù mà nhảy xuống từ độ cao như vậy vẫn không có chuyện gì?

 

Chỉ có chút xíu tổn thương như vậy!

 

Quá kinh khủng!

 

“Ôi chúa ơi!” Khi họ nhìn thấy một người khác, họ quả thật đã phát điên.

 

Tròng mắt của họ sắp bay ra ngoài, như thể nhìn thấy một chuyện ghê gớm nào đó!

 

Diệp Lâm Quân chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt bình tĩnh như thường.

 

Không có một hạt bụi trên cơ thể!

 

Nhảy xuống máy bay vậy mà anh thực sự không có việc gì.

 

Làm thế nào mà có thể được?

 

Anh có còn là con người không?

 

Thể chất của anh quá nghịch thiên đi?

 

Không thể tưởng tượng được!

 

Ngay cả một cao thủ cấp tông sư cũng không dám nhảy từ độ cao 1.500 mét mà không dùng dù đúng không?

 

Trong cái nhìn kinh ngạc của mọi người Diệp Lâm Quân và Bắc Thiên Vương đã bước vào sân.

 

Đồng Tử Kiện và Mai Nhất Đao ngẩn ngơ nhìn họ.

 

Phải mất cả phút để mọi người mới có thể phản ứng, nhưng mà sau khi nhìn thấy Diệp Lâm Quân trước mặt họ thì họ lại choáng váng.

 

Sao người này quen thế?

 

“Diệp…

 

Diệp Lâm Quân…

 

mày mày mày…

 

ˆ Bọn Mai Nhất Đao cứ như bị mất khống chế vậy, trong miệng anh ta cứ lẩm bà lẩm bẩm, không biết là muốn nói gì.

 

Cả người thất tha thất thểu, giỗng như bất cứ lúc nào cũng có thể ngã trên mặt đất.

 

Sắc mặt của Đồng Tử Kiện cũng thay đổi nhanh: “Là mày! Diệp Lâm Quân! Mày còn sống sao???” “Hít” Lời khẳng định của của hai người làm cho mấy trăm người còn lại ở đó đều phải hít vào một ngụm khí.

 

Vẻ mặt của từng người bọn họ đều trở nên trắng bệch, không còn một giọt máu.

 

Chuyện kinh khủng của đời này chính là chuyện hồi nãy vừa xảy ra.

 

Nhưng càng kinh khủng hơn là người này lại là Diệp Lâm Quân! Không những không chết mà còn đột ngột xuất hiện ngay trước mắt! Mà năm năm trước đã đánh với Diệp Lâm Quân một trận ở Đảo Đông Ca, một người đã đánh bại ba mươi nghìn võ sĩ.

 

Là một sự sỉ nhục vô cùng lớn lao với Đảo Đông Ca, và phải chịu hậu quả rút lui năm mươi năm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK