• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 11: PHẦN KỊCH TÍNH NHẤT

Lời của Hạng Hạo khiến khách khứa đang có mặt lập tức trở nên xôn xao. “Ngày vui của tổng Giám đốc Hạ, người này ôm một hũ tro cốt tới, rõ ràng là muốn gây sự” “Anh ta vừa mới nói đến Lưu Giai Ninh? Lưu Giai Ninh là ai?” “Không biết, chúng ta xem xem phản ứng của tổng giám đốc Hạ đã”

Ngồi trong đám người đó chỉ có Quách Đình lo lắng nhìn về phía Hạ Thiên Tường, đương nhiên anh ta biết Lưu Giai Ninh là ai, cũng biết rốt cuộc người phụ nữ này có ý nghĩa như thế nào với sếp của mình.

Mới mấy ngày trôi qua, sao một người đang sống sờ sờ lại chết rồi?

Sao tổng giám đốc Hạ có thể chịu được đây?

Khi cả lễ đường đang xì xào không ngớt, Hạ Thiên Tường đột nhiên hét to một tiếng: “Tất cả im miệng cho tôi!”

Đợi mọi người im lặng lại, Hạ Thiên Tường bước từng bước về phía Hạng Hạo, đến khi chỉ còn cách anh ta ba bước thì Hạ Thiên Tường đứng lại, không ai phát hiện ra bàn tay để ở sau lưng của anh đang run rẩy.

Anh nhìn cái hũ trong tay Hạng Hạo, cười khẩy: “Đừng tưởng cầm cái hũ như thế là có thể lừa gạt tôi, Lưu Giai Ninh ở đâu?” Mấy ngày nay trong lòng Hạ Thiên Tường vẫn luôn nghẹn một cục tức, bức ảnh giường chiếu kia vẫn không ngừng hiện lên trong đầu anh.

Người phụ nữ kia ngày càng nhiều thủ đoạn, còn muốn giở trò giả chết? Còn có sự phối hợp của tên bác sĩ này nữa, phối hợp đến cả trên giường luôn? Hạng Hạo nhìn anh một cái, sau đó nhẹ giọng nói với cái hũ: “Lưu Giai Ninh, cô xem, đây là người đàn ông có yêu chín năm đấy, nhưng đến lúc cô chết rồi thì anh ta vẫn không muốn tin tưởng cô”

“Hạng Hạo!” Thấy hành động kỳ lạ của anh ta, Hạ Thiên Tường không thể nhịn được nữa, anh siết chặt nắm đấm, đây là diễn trò đến nghiện luôn rồi hả?

“Hạ Thiên Tường” Sắc mặt Hạng Hạo trở nên lạnh lùng, gằn từng chữ: “Anh hỏi thử xem rốt cuộc người phụ nữ mặc áo cưới kia đã làm gì với Lưu Giai Ninh? Đợi khi anh biết rõ đầu đuôi mọi chuyện thì tới biệt thự khu Đông Thành gặp tôi.”

Đến lúc đó anh sẽ biết điều gì mới chính là đau đến mức chẳng thiết sống nữa.

Những lời này, Hạng Hạo không nói ra.

Nói nhiều hơn nữa cũng không bằng tận mắt chứng kiến. Nhìn Hạng Hạo lên xe rời đi, Hạ Thiên Tường ngạc nhiên một hồi rồi chợt bật cười.

Lưu Giai Ninh… Chết rồi?

Sao có thể? Mới tuần trước cô vẫn còn lạnh lùng oán trách anh mà.

Nếu đây là cách Lưu Giai Ninh dùng để ngăn cản hôn lễ của anh và Kiều Mạn thì anh chúc mừng cô, cô đã thành công rồi.

Cũng thành công chọc giận anh rồi.

Hạ Thiên Tường tiện tay giật hoa cưới trước ngực xuống, sau đó xoay người lạnh lùng nhìn Kiều Mạn. Kiều Mạn đứng trước mặt mục sư thầm nghĩ không ổn rồi, nhìn người đàn ông đang tiến đến gần mình, cô ta hoảng hốt muốn nói gì đó. “Thiên Tường, anh nghe em giải thích.”

Cô ta không ngờ vào những giây phút cuối của hôn lễ lại xuất hiện biến cố như vậy. Trong lòng thầm hận, Lưu Giai Ninh đúng là loại chó chỉ biết cắn trộm, dám khiến cô ta xui xẻo trong ngày hôm nay!

Hạ Thiên Tường nhìn một vòng xung quanh, hờ hững nói: “Quách Đình, ngoài người của nhà họ Kiều, những người không liên quan mời đi hết, sau này tôi sẽ mở tiệc xin lỗi sau”

Dù mọi người rất muốn xem vở kịch này kết thúc như thế nào, nhưng Hạ Thiên Tường đã lên tiếng, không ai dám ở lại, mọi người đều nhanh chóng rời  khỏi nhà thờ.

Hạ Thiên Tường lạnh lùng quan sát Kiều Mạn, cho đến lúc cô ta cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, anh nói: “Cô đã làm gì Giai Ninh?”

“Em không làm gì cả! Thiên Tường, anh tin em được không? Chúng ta đã sắp kết hôn rồi, sao anh lại vì vài lời của người ngoài mà hoài nghi em chứ?” Kiều Mạn nghẹn ngào nói.

Tiếc là, trong đầu Hạ Thiên Tường toàn là chuyện Lưu Giai Ninh giả chết để đến với Hạng Hạo, không hề có lòng dạ để mà tiếp tục lắng nghe, anh lạnh lùng nói: “Quách Đình, đưa cô Kiều về, sau đó đi điều tra xem cô ta đã làm gì Lưu Giai Ninh.”

Nói xong, anh nhìn về phía người nhà họ Kiều, chỉ nói một câu: “Mọi người đợi tối điều tra rõ chuyện này đã”

Nếu Kiều Mạn thật sự làm gì Lưu Giai Ninh, nhà họ Kiều sẽ phải chịu sự trả thù khủng khiếp nhất.

Hạ Thiên Tường đi ra khỏi nhà thờ, lái xe chạy thẳng đến địa chỉ Hạng Hạo nói, đồng thời trong lòng cũng đang nghi ngờ, biệt thự ở khu Đông Thành không có căn nào giá rẻ cả, bác sĩ bây giờ giàu thế sao?

Trong nhà, Hạng Hạo đặt hũ tro cốt xuống, dặn dò: “Đợi lát nữa có một vị họ Hạ đến thì lập tức dẫn vào. “Vâng, thưa cậu chủ” Người giúp việc cung kính trả lời.

Đợi người giúp việc đi rồi, Hạng Hạo lấy một thứ trong ngăn tủ ra, nhẹ giọng lẩm bẩm: “Tiếp theo sẽ là phần kịch tích nhất rồi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK