Dương Khâu huyện nha, Lý Mộ ngồi ở trên ghế, khép lại quyển sách trên tay, trong đầu thỉnh thoảng hiện lên bóng người Liễu Hàm Yên, khiến hắn không thể tập trung sức chú ý, non nửa canh giờ qua đi, sách trong tay chỉ lật hai trang. Lý Mộ tự nhẹ nhàng tát mình một cái, lẩm bẩm: “Ta nhất định là điên rồi...” Buổi sáng hôm nay, hắn luôn không khống chế được nghĩ tới Liễu Hàm Yên, số lần nghĩ tới Liễu Hàm Yên, so với số lần nghĩ tới Lý Thanh hơn đâu chỉ gấp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.