Lý Mộ nhìn mắt của nàng, không kiêu không nịnh nói: “Mạng của ta là đầu nhi cứu, tu hành là đầu nhi dẫn vào cửa, ngay cả Bạch Ất kiếm cũng là đầu nhi cho, nếu gặp nguy hiểm, ta mặc kệ đầu nhi tự mình chạy, vậy ta còn là người sao?” Ánh mắt Lý Thanh cùng hắn đối diện, Lý Mộ không chút lùi bước. Lý Thanh nhìn vào mắt Lý Mộ, cuối cùng dời tầm mắt đi, nói: “Về sau chưa được ta đồng ý, không được tự tiện làm chủ trương, nếu không, ta không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.