Lý Thanh đứng ở cửa phòng trực, nhíu mày, đợi tới lúc nàng chạy tới cửa nha môn, trong mắt sớm mất đi bóng người Lý Mộ. Lại là nửa canh giờ, Trương Sơn đầu đầy mồ hôi bước vào nha môn, vừa đi, vừa nói thầm: “Không phải là mũ không đội ngay ngắn, đầu nhi cần đến mức chuyện bé xé ra to như vậy sao, mệt chết ta rồi...” Trên tay hắn xách một túi giấy, đi vào phòng trực của lão Vương, nói: “Lão Vương, ngươi buổi sáng bảo ta mang bánh bao cho ngươi, ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.