Trương Sơn ngẩng đầu nhìn, kinh ngạc nói: “Lý Mộ, ngươi không dưỡng thương cho tốt, đến nha môn làm gì?” Lý Mộ cầm lấy một miếng dưa hấu, nói: “Đầu nhi cho ta một lá bùa chữa thương, ta đã gần khỏi hẳn rồi.” Trương Sơn lắc đầu nói: “Thương thế vừa khỏi đã tới đây, ngươi thật sự là càng ngày càng chịu khó...” Lão Vương vừa cắn dưa hấu, vừa hỏi Lý Mộ: “Ngươi là từ nơi nào đọc được gạo nếp có thể khắc chế cương thi, ta lật mấy trăm quyển sách, cũng chưa tìm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.