Triệu bộ đầu nhìn thôn dân kia, lẩm bẩm: “Rốt cuộc là ôn dịch gì, ngay cả Khư Bệnh Phù cũng không có tác dụng?” Thiếu niên tên là Lâm Việt bỗng nhiên thò tay, lật xem mí mắt thôn dân này, lại nhìn nhìn bựa lưỡi của gã, cuối cùng cúi xuống ngực gã nghe ngóng chút, sắc mặt dần dần trở nên nghiêm túc, nói: “Là dịch chuột.” “Dịch chuột?” Nghe được Lâm Việt nói, Triệu bộ đầu nghe vậy, trong lòng lộp bộp một cái, sắc mặt nhất thời liền trầm xuống, “Ngươi xác định?” Lý Mộ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.