Beta: Hàn Mạc Thiên aka TT31KK
“Hứa Cảnh Nhiên”, Lâm Ánh Ti mở miệng, trong giọng nói còn mang theo điểm ủy khuất.
“Em hẳn nên gọi tôi là lão sư không phải sao?” Hứa Cảnh Nhiên thời điểm chỉ còn Lâm Ánh Ti lại khôi phục bộ dáng băng lãnh hàng ngày, thậm chí còn lạnh lùng hơn. Người trước mặt đã 3 năm không gặp, tiểu nữ sinh lúc trước giờ đã trưởng thành một đại mỹ nữ, cả người toát lên vẻ thành thục cùng mị hoặc. Giờ phút này đối diện với mình lại mang một bộ dáng tiểu cô nương e lệ.
Ba năm trước đây, người này từng là học sinh của mình.
Lúc ấy liên tiếp 3 năm Lâm Ánh Ti đều chọn chuyên ngành của mình, thậm chí ngày đó không có khóa Lâm Ánh Ti đều chạy tới học ké. Thêm nữa là luôn luôn trang điểm xinh đẹp ngồi ở vị trí bắt mắt nhất, cho nên Lâm Ánh Ti rất nhanh liền trước mặt Hứa Cảnh Nhiên lăn lộn. Hứa Cảnh Nhiên hơi khó hiểu là lúc Lâm Ánh Ti năm hai liền yêu cầu Hứa Cảnh Nhiên dạy bù cho nàng (bả đòi học thêm tại nhà đó).
Cũng không phải học sinh trung học, Hứa Cảnh Nhiên đương nhiên không đồng ý yêu cầu của Lâm Ánh Ti. Kết quả, Lâm Ánh Ti như một miếng cao dính, không có việc gì liền chạy tới văn phòng dính nàng, mượn cớ rằng tới theo đuổi học thuật. Bây giờ nghĩ lại, đến là vì thuận tiện theo đuổi lão sư đi.
Năm đó Lâm Ánh Ti là nhân vật phong vân của trường học, bề ngoài xinh đẹp cùng giao lưu rộng rãi,thuận lợi để nàng tiếp cận những người bên cạnh Hứa Cảnh Nhiên, liền trong ba năm, mỗi lần lên lớp chổ ngồi của Lâm Ánh Ti đều có người giúp nàng lưu lại. Thế nên lúc Lâm Ánh Ti tốt nghiệp, Hứa Cảnh Nhiên đôi khi theo bản năng liếc nhìn vị trí ngày đó, sau đó nhìn khuôn mặt xa lạ kia mà hoảng hốt.
Kỳ thật 3 năm trước cũng không có gì xảy ra, chỉ là vào năm làm lễ tốt nghiệp Lâm Ánh Ti đã làm một chuyện hoang đường với Hứa Cảnh Nhiên. Trong buổi lễ tốt nghiệp, Lâm Ánh Ti vốn là một học sinh xuất sắc hết lòng cầu tiến, được trường học chọn là người phát ngôn trong lễ tốt nghiệp, kết quả trước mặt toàn bộ giáo sư sinh trong trường hướng mình thổ lộ. Lúc ấy tâm lý Hứa Cảnh Nhiên còn là thật sự rung động, cũng lập tức rõ ràng vì cái gì người này luôn đối với mình làm ra những hành vi khác thường. Bất quá Hứa Cảnh Nhiên vẫn là tức giận, trách Lâm Ánh Ti lớn mật, cũng trách Lâm Ánh Ti ngây thơ, bởi vì hành vi lúc này chắc chắn sẽ mang đến cho mình thêm nhiều phiền phức không cần thiết. Hứa Cảnh Nhiên lúc ấy dùng bộ mặt lạnh lùng đáp lại ánh mắt của người trên đài.
Lâm Ánh Ti rất nhanh liền bị lôi xuống khán đài, còn bởi vì chuyện này mà đánh mất cơ hội đi nước ngoài học tập. Hứa Cảnh Nhiên vẫn duy trì bộ dáng lạnh lùng cho đến cuối buổi lễ, nàng biết Lâm Ánh Ti là bị lãnh đạo tha đi nói chuyện, ngẫm lại người đó phỏng chừng chốt lát cũng sẽ tìm đến mình.
Người ngoài xem ra chuyện này cũng không ảnh hưởng lớn đến Hứa Cảnh Nhiên, bởi vì biểu hiện của nàng là không quan tâm đến mọi chuyện, phảng phất như như người được thổ lộ ngày hôm nay không phải là mình. Nàng không giải thích, cũng không chú ý. Thẳng đến lúc bạn trai đang bàn chuyện cưới xin đưa ra lời chia tay.Đây là bí mật 2 năm qua Hứa Cảnh Nhiên luôn giấu trong lòng. những người bên cạnh nàng đều không biết tại sao đáng lẽ sắp tổ chức tiệc cưới nàng lại cùng vị hôn phu mỗi người đi một ngã.
Mà Hứa Cảnh Nhiên còn nhớ rất rõ Lâm Ánh Ti quay về tham gia lễ tốt nghiệp liền đi ra ngoài thực tập. Từ lúc Lâm Ánh Ti trước mặt mọi người hướng mình thổ lộ đến nay Hứa Cảnh Nhiên cũng không gặp lại đối phương. Kết quả có một ngày bạn trai đột nhiên hẹn nàng ra ngoài, đối phương vẻ mặt áy náy nói lời chia tay.
Hứa Cảnh Nhiên nội tâm cũng không có bao nhiêu bi thương, chỉ lẳng lặng mà nói đồng ý. Sau đó mỗi người đều rời đi.
Buổi tối về nhà nàng phát hiện Lâm Ánh Ti đang đứng trước cửa nhà mình. Lúc ấy là mùa thu, Lâm Ánh Ti chỉ mặc một cái áo sơmi mỏng manh, Hứa Cảnh Nhiên cũng không để ý tới người nọ, mở cửa liền lập tức vào nhà, Lâm Ánh Ti ở phía sau cũng nhanh chân chen vào.
“Rốt cục em muốn như thế nào?” Hứa Cảnh Nhiên bộ mặt lạnh lùng nhìn Lâm Ánh Ti, nhưng Lâm Ánh Ti một câu cũng không nói chỉ nhìn chằm chằm Hứa Cảnh Nhiên, sau đó dường như phát cuồng áp Hứa Cảnh Nhiên lên tường, cuối đầu hôn xuống. (má ơi Lâm tỷ bạo quá, mà ta thích..)
Hứa Cảnh Nhiên có chút chấn kinh đẩy ra Lâm Ánh Ti, thực sự sinh khí “Em tự trọng một chút cho tôi“. Kết quả Lâm Ánh Ti thản nhiên nở nụ cười “Cô cảm thấy cuộc sống độc thân thế nào“.Nhìn Hứa Cảnh Nhiên ngây ngốc, Lâm Ánh Ti liền nhu thuận kể lại bạn trai lão sư thật không chung tình, tùy tiện câu dẫn liền đến tay.
Trong đầu Hứa Cảnh Nhiên như tình thiên phích lịch (giống câu: nghe qua như sét đánh ngang tai), Lâm Ánh Ti sao có thể hồ đồ như vậy, Hứa Cảnh Nhiên tức giận đuổi Lâm Ánh Ti, kết quả Lâm Ánh Ti như kẻ vô lại mặt dày ở lại. Lâm Ánh Ti nâng cằm Hứa Cảnh Nhiên, ỷ lại mình cao 1m70 áp xuống Hứa Cảnh Nhiên. Có chút thô bạo cạy mở khớp hàm Hứa Cảnh Nhiên, nhân lúc Hứa Cảnh Nhiên kêu đau hung hăng cắn một ngụm, ôm chặt Hứa Cảnh Nhiên nỉ non “Em yêu cô, thật lâu, thật lâu” (tội Lâm tỹ vl hjx)
Hứa Cảnh Nhiên nớ tới tràng cảnh ngày đó, vẫn còn có thể cảm nhận được độ ấm của Lâm Ánh Ti lúc ôm mình cùng đầu vai ẩm ước ước mắt. Thời gian trôi qua quá nhanh, chớp mắt một cái đã qua 3 năm. 3 năm qua Lâm Ánh Ti dường như biến mất, cũng không tìm đến mình dây dưa. Cớ sau mình đã nghĩ một đời sẽ không gặp lại ngay lúc này đang đứng trước mặt mình, Hứa Cảnh Nhiên cũng không hiểu cảm giác lúc này của mình là như thế nào. Đối mặt với người từng đối mình thổ lộ chưa thành còn phá hủy đoạn tình cảm của mình, Hứa Cảnh Nhiên còn có thể cảm thụ cái gì đâu.
Lâm Ánh Ti cũng biết hành động năm đó của mình có bao nhiêu ngây thơ, vì thế hướng Hứa Cảnh Nhiên nói “Hứa lão sư thật xin lỗi”
Thật xin lỗi? Hứa Cảnh Nhiên một chút cũng không nghĩ tới người này cư nhiên nói với mình xin lỗi. Nàng lớn hơn Lâm Ánh Ti 5 tuổi, nhưng vì hành động ngây thơ của Lâm Ánh Ti đã lay chuyển nhân sinh của mình. Hiện tại cha mẹ đều hối nàng chuyện cưới xin, bạn trai trước kia của Hứa Cảnh Nhiên là Lý Hạo Đông cũng lần nữa theo đuổi mình, nhưng có những chuyện không thể nào thay đổi, bản thân vốn không phải là người trọng tình, có lẽ nếu Lâm Ánh Ti không làm rối, nàng sẽ thuận theo tự nhiên sau 2 năm sẽ cùng Lý Hạo Đông kết hôn, yên ổn trải qua cuộc sống như những người bình thường. Nhưng Lâm Ánh Ti tồn tại, cho nên những chuyện sau đó vẫn là phát sinh, Hứa Cảnh Nhiên bây giờ không nguyện ý đụng vào chuyện phiền phức mang tên tình cảm. Thích không được người nào, trong đầu cũng có ý niệm cô độc sống hết quãng đời còn lại.
“Em không cần xin lỗi tôi, nhưng cũng đừng lần nữa tùy hứng mà ảnh hưởng đến sinh hoạt của người khác” Hứa Cảnh Nhiên vừa lấy áo khoác vừa nói. Nàng muốn chuẩn bị về phòng, không muốn cùng Lâm Ánh Ti nói gì thêm.
Lâm Ánh Ti thấy Hứa Cảnh Nhiên muốn đi, vội vàng hỏi “Cô muốn đi đâu?”
“Có quan hệ gì đến em?” Hứa Cảnh Nhiên lạnh lùng trả lời.
“Cô cũng ở nơi này sao?” Lâm Ánh Ti cũng không ngại Hứa Cảnh Nhiên lãnh đạm, lại lấy “dính người đạ pháp” ra áp dụng. Nếu trời cao đã cho nàng gặp lại Hứa Cảnh Nhiên, nàng nhất định phải nắm chắc cơ hội này. Dù sao bản thân “dư tình chưa xong”, vừa vặn đối phương còn độc thân (bả mà có chồng chế cũng đạp chậu cướp bông chứ dễ gì tha à)
Hứa Cảnh Nhiên cũng cảm giác được Lâm Ánh Ti cũng không trầm lặng như lúc nãy, nàng gật gật đầu. Xoay người hướng về phía thang máy.
Lâm Ánh Ti giống một con chó nhỏ đáng thương theo phía sau Hứa Cảnh Nhiên, trong đầu cân nhắc làm cách nào đến gần Hứa Cảnh Nhiên. Hứa Cảnh Nhiên vẫn đối với mình lạnh như băng không phải điều tốt, nhìn đến Hứa Cảnh Nhiên bấm thang máy lập tức mở miệng “Cô cũng ở tầng 13 à?”
Hứa Cảnh Nhiên cũng lười để ý người bên cạnh, lẳng lặng mà nhìn thang máy đi lên, đến tầng 13 thang máy mở cửa Hứa Cảnh Nhiên liền lập tức đi về phòng mình, đi đến trước phòng 1318 mới dừng bước, nhíu mày nhìn người phía sau mình “Lâm Ánh Ti em có thể đừng đi theo tôi được không?”
Lâm Ánh Ti bộ mặt ủy khuất chỉ chỉ phòng 1314 “Em ở phòng đối diện a”
Hứa Cảnh Nhiên cảm thấy một đàn quạ đen bay qua, đúng vậy, người này như âm hồn không tan mình đã sớm biết không phải sao.
Lâm Ánh Ti cười hì hì nhìn Hứa Cảnh Nhiên hết tức giận lại bất đắc dĩ, ở trong lòng nói em cứ như vậy thích cô, cô lại không thể đánh em a. Ba năm không thấy, Hứa Cảnh Nhiên vẫn đẹp như ngày xưa, nhớ tới bản thân là đối với Hứa Cảnh Nhiên nhất kiến chung tình, lại thầm mến nhiều năm, lần này phải tốc tốc chiến công khai phá băng sơn.
Ngãi Phong Lý bên này cũng không có tình cảm dạt dào như Lâm Ánh Ti. Bị Mạnh nữ vương tha ra khách sạn liền bị ném sang một bên, Ngãi Phong Lý phản ứng chậm chạp một hồi mới cất bước đuổi theo Mạnh Hân “Quản lý Mạnh cô không phải nói mượn tôi dùng sao?” Ngãi Phong Lý thở gấp hỏi.
Mạnh Hân lập tức cười lên tiếng, Ngãi Phong Lý thế nào lại ngốc ngốc khả ái như vậy.
“Vậy cô muốn cho tôi dùng ngươi như thế nào?” Mạnh Hân nói ra lời này hai người mặt đều đỏ, Ngãi Phong Lý khuôn mặt đỏ bừng chớp chớp mắt nhìn Mạnh Hân “Là cô muốn dùng, làm sao tôi biết được“.
Mạnh Hân vốn muốn nghĩ dừng lại đề tài này, lại nhìn đến bộ dáng nhất quyết không tha của Ngãi Phong Lý, Mạnh Hân giơ lên tay gõ đầu Ngãi Phong Lý “Cô như thế nào lại ngốc như vậy”
Tim Ngãi Phong Lý như muốn dừng đập, động tác vừa rồi của Mạnh Nữ vương là có ý gì nha. Làm như vậy có cảm giác thật thân mật. Ngãi Phong Lý ngẩn người sờ sờ đầu mình.