Beta: Hàn Mạc Thiên aka TT31KK
“Ngãi Phong Lý cô năm nay bao nhiêu tuổi” Mạnh Hân hỏi.
“23“.
“Vậy cô vì cái gì còn thường giống một tiểu học sinh thích ngẩn người, đều này làm tôi thật nghi ngờ năng lực công tác của cô, biết không?“. Mạnh Hân đột nhiên có chút nghiêm túc mà nói.
Nhắc đến công tác Ngãi Phong Lý cũng nghiêm túc lên, khẩu khí có chút đứng đắn mà phản bác Mạnh Hân, không thể dùng sinh hoạt để đánh giá năng lực công tác của một người. Sau đó lại nghĩ đến hạng mục lần này không có nhiều địa phương để mình thi triển năng lực, đối với việc này cảm thấy có chút bất bình. Ngãi Phong Lý suy nghĩ một hồi, phồng lên dũng khí hỏi Mạnh Hân tài liệu của hạng mục này là ở đâu ra. Trong lòng đối vợi sự thần thông quãng đại của Mạnh Hân cũng có chút hiếu kỳ.
Mạnh Hân cũng không có để ý vấn đề của Ngãi Phong Lý, nàng nhìn ra được Ngãi Phong Lý đối với chuyện này còn có chút bất mãn, nhưng nàng là thương nhân, ích lợi mới là quang trọng nhất, trải qua vài năm nha đầu này cũng sẽ hiểu. Mạnh Hân thần thần bí bí nói hai chữ “Bạc thúc.”
“Bạc thúc!”, Ngãi Phong Lý lại kinh ngạc một lần nữa, nguyên lai Bạc thúc trong truyền thuyết thực sự là lợi hại như vậy, nghe nói người này một tay nắm giữ ngành tình báo.
“Nghe nói tư liệu của hắn không phải chỉ dùng tiền là có thể đổi”, Ngãi Phong Lý thật hiếu kỳ Mạnh Hân là dùng cái gì để đổi cuộc giao dịch này.
Mạnh Hân thở dài, nhớ tới vị nam tử trẻ tuổi bên kia muốn mình lấy thân báo đáp, chỉ sợ lần này về nước sẽ bị làm phiền đi.
Mạnh Hân đã muốn quen thuộc, mỗi lần Nguyên Bạc làm một việc cho mình đều ồn ào muốn nàng lấy thân báo đáp. Bình thường nàng sẽ dùng một hạng mục thích hợp để trả lại cho Nguyên Bạ làm hồi báo. Lần này cũng không ngoại lệ, cho nên gần đây Mạnh Hân lại tham gia một hạng mục về khai thác đấu thầu. Đây là sở trường của nàng, mọi người đều không biết vì hai tiếng thiên tài nàng phải trả giá bao nhiêu, chỉ có Nguyên Bạc, từng cùng nàng học tập mới hiểu được nàng, nên khi rảnh rỗi thì hỗ trợ nàng.
Ngãi Phong Lý nhìn Mạnh Hân không nói, nghĩ rằng đây là chuyện cơ mật của công ty không tiện nói. Cũng liền không hỏi nhiều, sờ sờ bụng biểu thị mình đói.
Mạnh Hân cũng có chút đói bụng, hai người liền vội vàng tìm một nhà hàng ở phụ cận giải quyết cơm chiều. Trước khi ra tính tiền cũng phát hiện vài đồng nghiệp đang ở trong này dùng cơm, Mạnh Hân còn hào phóng chi trả toàn bộ. Ngãi Phong Lý nghĩ rằng Mạnh nữ vương thật hào phóng (tui cũng ao ước đc làm nhân viên của bả khụ khụ), có sắc lại có tiền, quan trọng hơn tiền là bản thân tự mình kiếm. Bản thân ngoại trừ trẻ hơn Mạnh Hân một chút, chỉ sợ cái khác cũng không thể cùng Mạnh Hân so. Nhưng vừa nghĩ đến một người vĩ đại như vậy là người mà mình thích, trong lòng lại có chút vui vẻ. Nhìn một người hoàn mỹ như vậy, thật muốn túm đem về làm của riêng.
Trong đời của Ngãi Phong Lý chưa bao giờ biết mình lại vì một nữ nhân mà sinh ra dã tâm như vậy.
Ngãi Phong Lý trong lòng âm thầm hạ quyết định, chính mình phải cố gắng hơn mới được. Chỉ mong một ngày kia, bản thân có thể đứng trước mặt Mạnh Hân biểu lộ tình yêu của mình mà tâm sẽ không lo sợ.Tình yêu cũng không phải đơn giản là ngươi tình ta nguyện đơn giản như vậy. Xã hội bây giờ tạo cho tình cảm gông xiềng nhiều lắm, một đôi nam nữ bình thường cũng phải muốn môn đăng hộ đối, giúp đỡ lẫn nhau qua một đời. Huống chi là hai nữ tử. Chính mình bây giờ muốn phải càng cường đại, càng dũng cảm càng kiên cường mới được. Ngãi Phong Lý đột nhiên sinh ra rất nhiều cảm khái, chính mình vô tình thích một nữ nhân, lại phải cố trình gánh vác nhiều trách nhiệm đến thế. Ngãi Phong Lý biết bây giờ nghĩ đến những chuyện này có chút hy vọng xa vời, nhưng bản thân nhất định phải cường đại, phải có giá trị. Nếu không dù đối với người khác (phụ nữ) nói “ta yêu ngươi” đều sẽ bị xem là trò cười đi.
Nữ nhân, là muốn bảo hộ cùng che chở. Đừng nhìn Mạnh Hân rất cường đại, nhưng có một mặt vẫn là muốn được một tri kỷ ôm vào lòng. Ngãi Phong Lý yên lặng nghĩ, Mạnh Hân luôn một mình độc lai độc vãng, ngày sau bản thân nhất định có thể sánh vai cùng nàng đứng chung một chổ, làm cho nàng không còn cô độc.
Ngãi Phong Lý đột nhiên cảm thấy trong chớp mắt mình liền trưởng thành, một phần tình yêu đến giúp nàng lột xác, đều này nàng vui vẻ nhận.
Mạnh Hân thanh toán xong phát hiện Ngãi Phong Lý nhìn mình một cách đăm chiêu. Ngãi Phong Lý bộ dáng cũng thật xinh đẹp, nhưng nàng không có trang điểm cùng khí tràng khá thấp nên ẩn dấu bộ dáng xinh đẹp này. Tuy rằng không biết Ngãi Phong Lý vì sao lại muốn như vậy, nhưng Mạnh Hân cũng thập phần thưởng thức chổ độc đáo này của Ngãi Phong Lý.
“Ngãi Phong Lý, cô phải đi về sao?”
“Cô thì sao?”, Ngãi Phong Lý muốn quay về xem Lâm Ánh Ti cùng Hứa Cảnh Nhiên thế nào, nhưng cũng muốn ngốc bên cạnh Mạnh Hân. “Vậy chúng ta cùng về đi, hôm nay tôi có chút mệt mỏi.”
Ngãi Phong Lý cùng Mạnh Hân vừa tới khách sạn liền vừa vặn có người tìm đến Mạnh Hân đưa tài liệu. Đối phương dùng tiếng Anh muốn cùng Mạnh Hân nói chuyện, Mạnh Hân bảo Ngãi Phong Lý về trước, mình cùng người cung ứng đi bàn một chút chuyện.
Ngãi Phong Lý không quá tình nguyện để Mạnh Hân đi cùng đại nam nhân người Nhật vẻ mặt đáng khinh kia, nhưng cũng đành cười cười tạm biệt hai người. Đến lúc lên đến phòng trong lòng vẫn thổ tào một phen nam nhân kia, sau đó đứng trước phòng lại chợt nhớ mình không mang theo thẻ phòng. Thầm hy vọng Lâm Ánh Ti có ở phòng.
Ngãi Phong Lý ấn chuông cửa, Lâm Ánh Ti rất nhanh ra mở cửa, “Chị thế nào lại ở trong phòng?” Ngãi Phong Lý kinh ngạc.
“Vô nghĩa, chị không ở trong phòng thì ở đâu? Hứa lão sư không cần chị.”
Ngãi Phong Lý nhìn phản ứng của Lâm Ánh Ti hơi có chút hiếu kỳ, nàng thế nào cảm giác Lâm Ánh Ti tuy rằng nói thế nhưng rất vui vẻ a “Chị cùng Hứa lão sư thế nào.”
Lâm Ánh Ti cười hắc hắc “Nàng hiện tại ở phòng đối diện, em đi giúp chị gõ cửa đi”
Ngãi Phong Lý không nghĩ trùng hợp như vậy, Hứa Cảnh Nhiên cư nhiên là ở phòng đối diện. Nghĩ đến Hứa lão sư là không thoát khỏi ma trảo của Lâm yêu tinh rồi. hazzzz.
“Học tỷ chị thật sự là thích Hứa lão sư a?” Ngãi Phong Lý hỏi lại. Lâm Ánh Ti không cần suy nghĩ trả lời “Chị yêu nàng, chị là yêu nàng em có hiểu không?”'Ngãi Phong Lý có chút hâm mộ Lâm Ánh Ti có thể tự tin biểu lộ lòng mình với Hứa lão sư, nghĩ đến bản thân yêu mà không dám nói ra, trong lòng có chút chua xót “Hứa lão sư có thích tỷ không?”
Mặt Lâm Ánh Ti lập tức suy sụp, bất quá đảo mắt liền sống lại. Mặt đầy tự tin mở miệng “Nàng sẽ thích chị”
Ngãi Phong Lý nhớ đến Hứa lảo sư kia lớn lên xinh đẹp nhưng lại lạnh tanh như một núi băng, đối với lời nói của Lâm Ánh Ti có chút nghi ngờ. Nhưng Lâm Ánh Ti lớn lên bộ dáng như một tiểu yêu tinh, không là một đại yêu nghiệt, chống lại băng sơn cũng không phải nhất định không được a. Yêu tinh cùng băng sơn, đôi couple này có chút manh. Ngãi Phong Lý âm thầm quyết định phải giúp Lâm Ánh Ti một tay.
“bang bang.”Hứa lão sư cô có trong phòng không? Em là Ngãi Phong Lý”
“Chờ một lát”, thanh âm của Hứa Cảnh Nhiên truyền đến. Lâm Ánh Ti hai mắt sáng lên, giơ ngón tay cái tán thưởng Ngãi Phong Lý.
“En như thế nào cũng ở đây?“. Hứa Cảnh Nhiên vừa mở cửa liền thấy Lâm Ánh Ti đi theo Ngãi Phong Lý. Nàng thay đổi một thân tây trang thành một bộ áo ngủ xinh đẹp cùng gương mặt trang điểm tinh xảo, không thể không nói Lâm Ánh Ti mắt sáng xinh đẹp, yêu nghiệt a. Nhưng khẩu khí Hứa Cảnh Nhiên vẫn lạnh lùng như trước.
“En vì cái gì không thể đến đây? Em cũng là học sinh của cô a” Lâm Ánh Ti nói thập phần hợp tình hợp lý.
Hứa Cảnh Nhiên không muốn trước mặt Ngãi Phong Lý cùng nàng tranh luận, liền nghiêng thân để hai người tiến vào. Nhìn Lâm Ánh Ti bộ dáng đắc ý, Hứa Cảnh Nhiên hận không thể một cước đạp người này ra khỏi phòng.
Ngãi Phong Lý liếc mắt thấy hai người hổ động, cảm giác Hứa lão sư đối với Lâm Ánh Ti cũng không phải không có cảm tình. Nàng có chút tin tưởng, có một ngày Hứa lão sư sợ là sẽ rơi vào trong tay đại yêu tinh này đi.
Hứa Cảnh Nhiên để hai người ngồi ở sôpha, còn mình thì đi rót nước.
“Hứa lão sư lần này đi tham gia hội nghị xong liền trực tiếp trở về sao?” Ngãi Phong Lý hỏi.
“Tạm thời cũng không có tính toán trở về, hội nghị vừa xong trong trường cũng bắt đầu nghĩ đông, nên cô sẽ ở Nhật Bản ngây ngốc vài ngày rồi về.”
Lâm Ánh Ti nghe xong nụ cười cũng rạng rỡ hơn mấy phần, không chút nào che giấu tâm tình của mình. Ngãi Phong Lý xem đều có chút xấu hổ, học tỷ cũng quá mức can đảm đi. Đều không sợ mình hù lão sư chạy sao?
Quả nhiên biểu tình của Hứa Cảnh Nhiên có chút cứng lên, mở miệng nói “Cô sẽ đi thăm một vị bằng hữu ở Osaka.”
Lâm Ánh Ti không nể mặt liền hỏi “Nam hay nữ? Tại sao lại cố ý đi xa như vậy?”
Ngãi Phong Lý nghĩ Osaka cũng không cách Tokyo bao xa, nhưng trong lòng cũng biết học tỷ không vui, cũng không lên tiếng mà chờ Hứa Cảnh Nhiên.
Hứa Cảnh Nhiên bất đắc dĩ nhìn Hứa Cảnh Nhiên nói không nên lời, nếu nàng biết Ngãi Phong Lý cùng Lâm Ánh Ti cùng nhau công tác, quan hệ còn tốt như vậy, nàng nhất định sẽ không liên hệ Ngãi Phong Lý. Cũng không đến mức phiền não như bây giờ.
Hứa Cảnh Nhiên ngại Ngãi Phong Lý ở đây, liền khách khách khí khí trả lời Lâm Ánh Ti “là nữ“. Kết quả Lâm Ánh Ti còn hừ lạnh một tiếng.
Vô luận là nam hay nữ Lâm Ánh Ti đều khó chịu sao? Hứa Cảnh Nhiên cùng Ngãi Phong Lý đều không biết nói gì.
Hứa Cảnh Nhiên rõ ràng không để ý tới Lâm Ánh Ti, bắt đầu cùng Ngãi Phong Lý nói chuyện công tác gần đây của nàng. Lâm Ánh Ti trái lại thật ngoan ngoàn ngồi nghe, cũng không xen miệng vào. Hai người nói chuyện hơn nữa giờ, Lâm Ánh Ti nháy mắt nhìn Ngãi Phong Lý. Ngãi Phong Lý liền ngoan ngoãn đứng dậy tạm biệt Hứa lão sư.
Hứa Cảnh Nhiên đồng ý, đứng lên đưa hai người tới cửa, cuối cùng Ngãi Phong Lý đi về, nhưng Lâm Ánh Ti không có đi a.
“Phong Lý, em đi về trước đi, chị có chuyện muốn nói cùng Hứa lão sư“. Lâm Ánh Ti làm bộ đứng đắn nhìn Ngãi Phong Lý.
Ngãi Phong Lý thay Hứa Cảnh Nhiên âm thầm cầu nguyện một phen liền xoay người về phòng.
Beta: nếu bạn nào đọc truyện còn thấy để xưng hô ta- ngươi, sai lỗi chính tả thì biết là chưa beta rồi nha:3 editor up chương chừng vài chục phút sau tui mới lết xác vào làm =]]]]] à, sắp tới
editor cá độ nữa đấy, chuẩn bị có truyện để đọc nữa rồi =]]]]
---> Ta nguyền rủa nhà ngươi, vạn năm thụ. Mãi mãi k xoay người.