Beta: Hàn Mạc Thiên aka TT31KK
Lâm Ánh Ti còn chưa trở về, Ngãi Phong Lý phiền muộn đứng trước cửa sổ hóng gió. Thời tiết dần dần chuyển lạnh, trong không khí tràn ngập hương vị hỗn độn, thổi vào mặt Ngãi Phong Lý, cảm giác lại thư sướng không thôi. Đến lúc Lâm Ánh Ti gõ cửa, Ngãi Phong Lý đã đứng hóng gió hơn một tiếng.
Ngãi Phong Lý ra mở cửa, lại phát hiện thêm Mạnh Hân, Mạnh Hân hơi đỡ Lâm Ánh Ti, chau mày lên “Nàng uống chút rượu.”
Ngãi Phong Lý vội vàng dìu Lâm Ánh Ti, sau đó hỏi Mạnh Hân “ Quản lý Mạnh có muốn vào ngồi một lúc không?”, Mạnh Hân vốn định nói không cần, kết quả Lâm Ánh Ti vặn vẹo thân thể mở miệng nói “Mạnh Hân cậu vào ngồi một chút nha! Chẳng lẽ cậu thực sự muốn cô độc mà sống hết quãng đời còn lại sao, đừng luôn một người, đến đến”
Lâm Ánh Ti vừa nói vừa kéo Mạnh Hân vào phòng. Mạnh Hân nhìn bộ dáng say rượu của Lâm Ánh Ti lúc này thật sự chán nản, chính mình thực sự muốn cô độc mà sống sao. Lâm đại yêu tinh, thật không biết lớn nhỏ xen vào việc của người khác.
Ngãi Phong Lý đem Lâm Ánh Ti ném lên giường, còn muốn giúp nàng cởi quần áo, Lâm Ánh Ti liền la làng không chịu “ Quản lý Mạnh nhà chúng ta còn ở đây, em liền cởi quần áo của chị, không thể... em buông ra đừng chạm vào quần áo của chị“. Lâm Ánh Ti khó được tiết tháo như thế, Ngãi Phong Lý đành buông tay không giúp nàng cởi quần áo. Mạnh Hân ở phòng khách rót một chén nước đưa Ngãi Phong Lý, Ngãi Phong Lý chậm rãi nâng đầu Lâm Ánh Ti uy nàng uống nước, uống nước xong Lâm Ánh Ti liền yên lặng ngủ. Ngãi Phong Lý nhẹ nhàng buông học tỷ ra, cũng không quên giúp nàng đắp chăn cẩn thận. Bước ra phòng khách đóng cửa sổ sau đó liền có chút bất an.
(thời điểm này đúng là thiên thời địa lợi nhân hòa, thực thích hợp làm một số chuyện lén lút như giết người diệt khẩu há beta há) (Beta: nếu có thì tui tìm cô giết trước vì tội xúi bậy =]]])
Mạnh Hân ở phòng khách tùy ý ngồi trên sô pha, cái gì cũng không làm chỉ ngồi đánh giá một loạt động tác của Ngãi Phong Lý. Lúc trước Ngãi Phong Lý một mực quan tâm người trên giường, bây giờ xong xuôi liền phát hiện Mạnh Hân luôn đánh giá chính mình, trong lòng hơi hơi có chút xấu hổ, nở một nụ cười nhìn Mạnh Hân rồi chậm rãi ngồi xuống bên cạnh.
Từ lúc phát hiện mình yêu thích Mạnh Hân, Ngãi Phong Lý thực sắp điên rồi, giờ phút này Mạnh Hân đang ngồi cạnh mình, bản thân thế nhưng sinh ra ý nghĩ muốn ôm nàng vào lòng, chỉ sợ chính mình nếu thực sự làm như vậy sẽ bị Mạnh Hân cho rằng có bệnh đi.
Đột nhiên Mạnh Hân hỏi một câu “Hứa Cảnh Nhiên là ai?”
“Ai?” “Vừa rồi nàng uống rượu vẫn hùng hùng hổ hổ kêu tên này, cô biết là ai không?”
Trong lòng Ngãi Phong Lý không biết nên nói với Mạnh Hân như thế nào, đột nhiên nàng nghĩ nói cho Mạnh Hân biết sự tình, nhân tiện dò hỏi Mạnh Hân cảm nghĩ về đồng tính luyến ái, bất quá cũng chỉ là nghĩ mà thôi, Ngãi Phong Lý không phải là người không biết xấu hổ bàn bạc chuyện bí mật của người khác, mặc dù đây là bí mật toàn bộ giáo dân đều biết.”Hứa Cảnh Nhiên là giáo sư đại học của chúng ta.”
“Là nữ”
“Ân, là nữ lão sư”
Mạnh Hân dừng một lát tiếp tục mở miệng “Lâm Ánh Ti thích Hứa Cảnh Nhiên?”
Mạnh Hân cứ như thế nói trắng ra, làm Ngãi Phong Lý có chút thẹn thùng. Như thế nào cảm thấy Mạnh nữ vương nói ra còn bình tĩnh như vậy a (thôi ba, bả cũng cong như nhang muỗi chứ có tốt lành gì). Ngãi Phong Lý đỏ mặt gật đầu. Mạnh Hân nhìn sắc mặt Ngãi Phong Lý có chút buồn cười “Cô là đang thẹn thùng sao?”
Ngãi Phong Lý nghe thấy mặt càng đỏ hơn, Mạnh nữ vương sao cái gì cũng đều nói thẳng ra a...
Mạnh Hân cũng không tiếp trục trêu ghẹo Ngãi Phong Lý, đột nhiên “thiện tâm đại phát” nói chuyện công việc cùng Ngãi Phong Lý. Mạnh Hân đưa ra kế hoạch cho dự án, Ngãi Phong Lý cũng bị thuyết phục. Mạnh Hân chỉ điểm một ít cục diện của dự án, Ngãi Phong Lý từ lúc bắt đầu có ý nghĩ không an phận với Mạnh Hân, lúc này liền sáng tỏ. Nữ nhân này dã tâm rất lớn, nghĩ đến đây trong lòng Ngãi Phong Lý có chút trầm. Chính mình chỉ là một người bình thường, Mạnh Hân đối với mình mà nói là một người cao không với tới. Giống như giờ phút này, hai người có thể thoãi mái mà ngồi nói chuyện phiếm cùng nhau, nhưng nếu như là gặp chuyện, bản thân cả đời này chỉ sợ cũng không thể cùng Mạnh Hân sánh vai, huống chi chính mình còn là một nữ nhân đây.
Mạnh Hân cảm giác được cảm xúc Ngãi Phong Lý liên tục thay đổi, thanh âm ôn nhu hỏi nàng làm sao.
Ngãi Phong Lý hưởng thụ Mạnh Hân quan tâm, lại có chút ão não mình để lộ cảm xúc, vội vàng cấp Mạnh Hân một cái mỉm cười nói không có việc gì.
Kỳ thật buổi tối Mạnh Hân cũng có uống chút rượu, không thì nàng cũng không ngồi ở chổ này cùng Ngãi Phong Lý tâm tình nhiều như vậy. Lúc này nhìn Ngãi Phong Lý lộ ra tươi cười thật to, kết hợp với ánh sáng của ngọn đèn thiếu chút nữa chọc mù hai mắt mình. Khoảng cách của hai người rất gần, Mạnh Hân chợt nghĩ cô bé trẻ tuổi này sao còn có thể nở nụ cười chói mắt thế đây, tuy rằng mình cũng không đến 30 tuổi, nhưng vẫn thấy tâm trí của mình một chút cũng cũng không còn trẻ. Mạnh Hân nhất thời có chút tức giận nụ cười của Ngãi Phong Lý, theo bản năng khuynh thân đến trước mặt Ngãi Phong Lý,nhẹ nhàng cắn cắn môi Ngãi Phong Lý.
Cái quỷ gì!???
Trong đầu Ngãi Phong Lý lúc này như có hàng trăm đạo sấm sét đánh qua, chỉ còn lại một mảnh hỗn độn. Vừa rồi Mạnh nữ vương là hôn mình đi. Không đúng hình như là cắn mình? Như thế nào có thể cắn người a? Không được mình cũng muốn cắn trở lại mới tốt.
Khí thể tiểu tiểu anh hùng của Ngãi Phong Lý bùng nổ trong nháy mắt, lúc Mạnh Hân không tự chủ được cắn xong, chưa kịp thu hồi đầu, liền thấu lên cắn khẽ môi Mạnh Hân một cái. Một cái cắn này Ngãi Phong Lý liền cảm thán môi Mạnh nữ vương thật mềm, thật ngọt. Trong đầu nghĩ đến, kìm lòng không đậu liền liếm liếm.
Thiên lôi câu động địa hỏa, hai người liền trầm luân trong cảm giác tuyệt vời này. Hai đôi môi xinh đẹp gắn bó với nhau, vành tai và tóc mai chạm vào nhau. Thẳng đến lúc Mạnh nữ vương đỏ mặt thở hổn hển mới đẩy Ngãi Phong Lý ra.Ngãi Phong Lý còn có chút chưa thỏa mãn chẹp chẹp miệng, Mạnh nữ vương nhìn thiếu nữ xinh đẹp nở nụ cười lúc nãy giờ lại lộ ra một bộ dạng chuột nhỏ, nghĩ đến hai người vừa làm cái gì, biểu tình hơi có chút ảo não “Quên cho tôi!”
Mạnh Hân nói xong câu này liền mang theo hỏa khí tông cửa ra ngoài, Ngãi Phong Lý còn chìm đắm trong mớ hỗn độn lúc nãy vẫn chưa hồi thần.
Vừa rồi, nàng là cùng Mạnh nữ vương hôn đi? Ông trời của tôi ơi, mình thế nhưng cùng Mạnh nữ vương hôn môi. Ngãi Phong Lý cảm thấy mình chưa bao giờ trải qua chuyện gì kích động như hôm nay, vừa phát hiện mình thích một nữ nhân, bản thân liền cùng nữ nhân này hôn môi. Đột nhiên cảm giác muốn bắt nữ vương cũng không phải là chuyện không có khả năng.
Đêm nay, Ngãi Phong Lý kích động đến khó ngủ, chỉ cần nhắm mắt lại là thấy hình ảnh mình cùng Mạnh Hân ở sô pha kích hôn. Mà ở cách vách, Mạnh Hân cũng không có vui vẻ như vậy.
Mạnh Hân trở lại phòng liền vọt vào phòng vệ sinh tắm rửa, dưới dòng nước ấm, chợt nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, âm thầm cắn cắn môi, trong lòng một trận thầm oán. Thầm oán bản thân nhất thời kích động, thầm oán Ngãi Phong Lý lớn mật, vừa nghĩ đến chính mình bị đối phương hôn, Mạnh Hân cả người đều không được tự nhiên, phiền não ngẩng đầu lên, chuyển qua vòi nước lạnh xả vào mặt mình.
Ngày hôm sau.
Lâm Ánh Ti rời giường cảm thấy thập phần khó chịu, hướng Ngãi Phong Lý đòi nước ấm. Ngãi Phong Lý mặt đầy xuân phong đưa nước cho Lâm Ánh Ti, còn tri kỷ chuẩn bị một bữa sáng bổ dưỡng cho Lâm Ánh Ti. Lâm Ánh Ti cau mày nhìn bộ dáng vui sướng của người nào đó “Chị nói nè Tiểu Phong, nhìn chị khó chịu em như thế nào lại vui như vậy? Mặt mày hớn hở”
“Em có mặt mày hớn hở sao?” Ngãi Phong Lý phản bác.
“Đúng, không phải là mặt mày hớn hở? Phải là vẽ mặt cười ngây ngô, em xem khóe miệng của mình đi, đều ngoác tới mang tai rồi, thật ngu ngốc”
Ngãi Phong Lý không nhìn Lâm Ánh Ti thổ tào, lục lòi trong giương tìm quần áo cho ngày hôm nay.
“Ngãi Phong Lý chị phát hiện một chuyện”
“Cái gì?”
“Chị có cảm giác từ lúc em bước vào Thanh Hải liền có chút thay đổi?”
“Ân, có sao?”
“Có” Lâm Ánh Ti tiếp tục nói “Em lúc trước trong sinh hoạt là một hài tử đứng đắn, trong học học tập là một học sinh hoàn mỹ, trong công tác cũng là một bộ dáng tiểu viên chức đứng đắn. Nhưng là gần đây em nhìn có sức sống hơn..”
Ngãi Phong Lý sắc mặt tối sầm lại “Học tỷ. Chị là nói em gần đây không đứng đắn sao?”
Lâm Ánh Ti cười ha ha “Chị không phải ý đó“. Trong lúc này bữa sáng cũng được mang lên, Ngãi Phong Lý mở cửa lấy cơm, Lâm Ánh Ti lắc lư đi phòng vệ sinh đánh răng rửa mặt.
“Tiểu Phong hôm qua cùng tiểu Vương ước hội thế nào?” Lâm Ánh Ti rửa mặt xong liền bước đến bàn ăn điểm tâm.
“Em hôm qua không cùng hắn ra ngoài”
Lâm Ánh Ti trố mắt nhìn Ngãi Phong Lý “Em là cự tuyệt con người ta”
Ngãi Phong Lý nghĩ rằng này cũng không tính là cự tuyệt đi, Vương Việt là hẹn nàng đi ra ngoài, nàng không đi mà thôi nha. Cự tuyệt cũng tốt, ngày sau cũng không có thêm nhiều phiền phức. Nay trong lòng mình chỉ tâm niệm một mình nữ vương, nhất là sau chuyện tối qua, Ngãi Phong Lý đã bị một nụ hôn của nữ vương thu phục, cũng không quản đến chuyện là mình chủ động hôn trả lại.
Lâm Ánh Ti gặp Ngãi Phong Lý không nói lời nào liền tiếp tục ăn cháo, ăn xong chợt nhớ đến cái gì “Đúng rồi bắt đầu từ hôm nay sẽ bắt đâu bận rộn, vốn nói sau hai tuần mới bắt đầu chính thức công tác, nhưng là hôm nay liền phải bắt đầu.”
“Số liệu chúng ta cũng chưa thu thập hoàn tất, lấy cái gì làm đây?” Ngãi Phong Lý nghi vấn.
“Mạnh Hân sẽ làm, giai đoạn trước chúng ta không cần xen vào, lát nữa đến công ty nàng sẽ đem tư liệu cho chúng ta.” Lần này Mạnh Hân một người cư nhiên giảm đi lượng công việc của một nhóm người trong hai tuần, Lâm Ánh Ti cũng hiếu kỳ Mạnh Hân là được sự giúp đỡ từ ai.”