• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lưu luyến không rời về tới Tân Thủ Thôn.

Lúc này Tân Thủ Thôn vẫn như cũ rộn ràng, so với phiên chợ đều phải chen chúc hơn gấp trăm lần.

Có một số người chơi thật vất vả mới có thể chen lấn đi vào.

“Lão tử ở bên ngoài thế mà đã xếp hàng chờ chờ đợi hơn nửa giờ! Đúng là 1 cái phá server mà!”

“Là do tốc độ đường truyền của cậu bị chậm thôi! Chúng tôi chỉ mất 20 phút thì liền tiến vào!”

“Tôi cuối cùng đã có thể đánh chết một con dã quái cấp 1.”

......

“Bày sạp, bày sạp! Tân thủ có tin mừng! Đều đến xem, đều đến mua!”

Lâm Thiên còn chưa đi bày quầy bán hàng thì cũng đã phát hiện có người đang ở đây bày ra một cái bàn gỗ và bắt đầu bán hàng.

Chủ quán là một người chơi có ID tên là “Đại ca đừng giết ta”.

“Lại có thể có người bày quầy bán hàng trước cả ta sao?”

Lâm Thiên hơi kinh ngạc mà vội vàng đi cùng đám người lên kiểm tra trước.

【 Kiếm sắt 】( Phổ thông )

Công kích: +12

Đẳng cấp: 1

Tường thuật tóm lược: Nhìn như kiếm sắt thô ráp nhưng lại là lợi khí để trừ ma vệ đạo.

Giá cả: 2200 nhân dân tệ

“2200 á? Nhiều như vậy sao?”

Một cái đồ tân thủ thế mà lại bán mắc như vậy, hắn ta muốn tiền đến điên rồi ư?

Lâm Thiên cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi.

“Kiếm sắt kìa! Đại caà, anh được lắm!”

“Chiến đội chúng tôi đánh hơn một giờ mà ngay cả miêu nhi cũng không đánh lại, còn anh thế mà lại đánh ra kiếm sắt.”

“Vận khí thật tốt! Tôi mua!”

“Vãi! Chớ có giành với tôi, tôi là người đến trước!”

......

Lâm Thiên nghĩ thầm, một cái phá kiếm bình thường mà đều phong bạo như vậy, thế thì vật phẩm phẩm chất phàm phẩm của hắn khẳng định sẽ để cho những người này vô cùng kinh ngạc.

Ngay khi kiếm sắt bị mua mất, tại thời điểm đám người chơi tranh đoạt thì Lâm Thiên liền bày ra quầy bán hàng. Hắn hao tốn 100 nhân dân tệ để đủ mua một cái quầy hàng version VIP.

【Áo Giáp Chiến Lang Vương】, giá cả: 6500 nhân dân tệ.

【Chiến Phủ Chiến Lang Vương 】, giá cả: 6500 nhân dân tệ.

Sau khi bày xong, Lâm Thiên thầm hỏi không biết sẽ có người tới mua không nhỉ?

Lâm Thiên thật không tưởng tượng nổi, chính mình chơi không bao lâu mà đã đạt tới cấp 3, còn những người chơi khác thì vẫn còn ở cấp 1. Thậm chí bọn họ còn cần lập tổ đội để đánh quái thì mới có thể thu được điểm kinh nghiệm.

Quầy hàng của Lâm Thiên vừa mới dựng lên thì lập tức bị bao vây bởi một vòng người.

“cấp 5 á? Phàm phẩm sao? Con mắt tôi có bệnh hả?”

“Chuyện này sao có thể? Đây là người chơi trâu bò nào mà lại có thể đánh rơi ra vật phẩm phàm phẩm cấp 5? Là nơi nào có BUG chăng?”

“Não người này có bệnh à? Vật phẩm phàm phẩm cấp 5 thế mà chỉ bày ra cái giá này thôi sao?”

“Chắc chắn là bày sai giá rồi! Còn không mau cướp!”

......

“Đinh, ngài đã bán ra 【Áo Giáp Chiến Lang Vương】, thu được 6500 nhân dân tệ.”

“Đinh, ngài đã bán ra【Chiến Phủ Chiến Lang Vương】, thu được 6500 nhân dân tệ.”

Miểu sát rồi!

Lâm Thiên cũng không nghĩ tới chính mình vừa mới dọn ra vật phẩm thế mà đã bị người mua mất.

Người mua là người chơi có ID tên là “Con trai ngốc của nhà địa chủ”.

Lâm Thiên mở ra giao diện nhân vật và tìm được giao diện【 Tài phú 】. Bên trong xuất hiện doanh thu của quầy bán hàng: 13000 nhân dân tệ

“Ta thực sự là không thiếu tiền mà!”

Lâm Thiên vội vàng tiến hành thao tác mà rút tiền đến thẻ ngân hàng.

Bởi vì quầy hàng đã hoàn thành toàn bộ giao dịch nên sẽ tự động thu hồi vật phẩm. Đám người chơi thấy vậy liền lập tức sôi trào lên.

“Gian hàng này bán cái gì thế? Tôi còn chưa kịp nhìn thì vật phẩm đã không còn nữa rồi!”

“Cơm tối mà tôi còn quên ăn, nhưng tôi cũng không thấy gì cả!”

“Tôi vừa muốn mua sắm thì dĩ nhiên đã bị đoạt mất! Bà mẹ nó!”

“Tôi đều đã hâm mộ đến con mắt muốn rớt ra ngoài!”

......

Những người chơi không mua được thì từng cái đều nổi lên oán thanh, chỉ kém chút ôm hận lao xuống cửu tuyền.

Một số người chơi không kịp chen vào quầy hàng thì đều mang vẻ mặt mông lung và bắt đầu chửi bậy.

Lúc này chỉ thấy một người chơi đang lén lén lút lút chạy ra ngoài từ bên người Lâm Thiên.

“Tích, ngài thu được một tin nhắn.”

Đây là tin nhắn thứ nhất sau khi Lâm Thiên tiến vào 《 Thần Vực 》 đến nay, hắn vội vàng tiến hành xem xét.

“Xin chào, tôi là người chơi ‘Con trai ngốc của nhà địa chủ ’đã mua trang bị của ngài.”

“Vâng, cám ơn bạn đã mua nhé!”

Lâm Thiên trả lời bằng một câu khách sáo.

“Không cần cảm ơn, không cần cảm ơn, tôi không dám nhận đâu.”

Đối phương phát tới câu nói này, sau đó trải qua sự yên lặng ngắn ngủi thì đối phương lại phát tới một câu khác.

“Ngài có thể phát tọa độ tới chỗ tôi hay không, chúng ta sẽ trao đổi một chút. Hay là tôi sẽ phát tọa độ qua cho ngài.”

Tiếp đó người chơi ‘Con trai ngốc của nhà địa chủ’ đã phát tới một tọa độ [ Tân Thủ Thôn: 21.89].

Lâm Thiên liền dựa theo tọa độ mà đi qua.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK