• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh Long đã sớm không kịp chờ đợi mong ngóng Lâm Thiên trở lại.

“Ngao!!!”

Tiếng rống đinh tai nhức óc của nó vang vọng vân tiêu.

Nhìn thấy Lâm Thiên đi tới thì Anh Long hưng phấn trên không trung như một đứa trẻ.

Sau khi bay lượn trên không trung trong chốc lát, Anh Long hạ xuống nằm ở trước mặt Lâm Thiên, dường như nó đang chờ đợi chỉ lệnh kế tiếp.

Nhìn thấy Anh Long uy nghiêm như vậy thì Lâm Thiên thầm nghĩ trò chơi 《 Thần Vực 》 nhất định sẽ bị lần nữa bạo nổ nghị luận.

“Mặc kệ nó! Mang em gái thăng cấp mới là chính sự!”

Lâm Thiên đang muốn dẫn Anh Long rời đi thì bỗng thấy Ảnh đang đứng thẳng ở trước mặt hắn và hành lễ một cái: “Chủ nhân, ngài đã trở về!”

Vừa thấy được Ảnh thì tâm tình Lâm Thiên càng thêm rực rỡ.

Ảnh nói: “Chủ nhân, có phải ngài đang lo lắng gì hay không? Ngài sợ Anh Long khổng lồ như thế sẽ dọa sợ những người chơi kia sao?”

Lâm Thiên thật không nghĩ tới Ảnh lại khéo hiểu lòng người như vậy mà gật đầu đồng ý.

Ảnh giải thích: “Chủ nhân, chỉ cần ngài cầm [ Lệnh bài Thần Thú ] trong tay thì liền có thể tùy ý thu Thần Thú vào bên trong lệnh bài.”

Nghe Ảnh nói như thế thì Lâm Thiên liền lấy ra [ Lệnh bài Thần Thú ].

Anh Long vừa nhìn thấy lệnh bài liền hạ thấp đầu xuống và nhìn chằm chằm vào lệnh bài, giống như nó đang tùy thời chờ mệnh lệnh vậy.

“Anh Long, mi có nguyện ý tiến vào [ Lệnh bài Thần Thú ] không?”

Lâm Thiên vừa nói ra lời này thì chỉ thấy Anh Long tựa như nghe hiểu mà khéo léo gật đầu một cái.

“Tốt, vậy mi hãy tiến vào đi! Đợi đến khi ta thả mi ra thì mi nhất định sẽ đại sát tứ phương!”

Sau khi Lâm Thiên nói xong, chỉ thấy từ bên trong [ Lệnh bài Thần Thú ] bỗng nhiên phát ra một vệt ánh sáng chiếu xạ trên người Anh Long. Sau đó Anh Long tùy theo tiến vào bên trong [ Lệnh bài Thần Thú ].

Lâm Thiên cũng biết muốn mang em gái thăng cấp thì hắn cần tìm một chỗ có thật nhiều dã quái.

Hắn hàn huyên đơn giản vài câu với Ảnh rồi liền thông qua địa đồ để đi tới Vạn Cốt Thành.

......

Vạn Cốt Thành nằm tại phía tây bắc của Bích Thủy Hàn Đàm, và đây là khu vực của dã quái cấp 12.

Ở đây có số lượng người chơi rất thưa thớt, đất đá bay mù trời, chẳng phân biệt được thiên địa. Tương truyền nơi này đã từng xuất hiện dị bảo, thế là những con yêu thú tu luyện đều tụ tập tới đây.

Bọn chúng tùy ý ngang ngược, sát lục khát máu, làm cho bạch cốt chôn vùi nhiều đến mức trở thành Vạn Cốt Thành.

Đứng tại lối vào, Lâm Thiên chỉ thấy bên trong có âm thanh dã quái kèm theo âm thanh bão cát.

“Vào xem một chút đi!”

Vù!

Vừa mới đến lối vào của Vạn Cốt Thành thì đã thấy bão cát tàn phá bừa bãi, Lâm Thiên bị thổi đến con mắt gần như mở không ra.

Mà điều để cho Lâm Thiên càng không ngờ tới đó là, từ bên trong bão cát lao ra một đám dã quái hỗn tạp đánh tới người hắn.

“-52”

“-1”

“-1”

......

Từng trị số sát thương phiêu phù từ trên thân Lâm Thiên nhưng rất nhỏ.

Lúc tới gần Lâm Thiên mới thấy rõ, thì ra đó là một đám dã quái sa mạc mọc ra sừng nhọn trên đầu và chúng đang dùng bão cát để tập kích hắn.

Bão cát quá lớn thổi cho đầu tóc Lâm Thiên bị rối loạn. Hắn lập tức tiến hành xem xét đám dã quái này.

【 Phong Sa Quái 】( Quái vật bình thường )

Đẳng cấp: 12

Công kích: 550 - 580

Phòng ngự: 580

HP: 980

Kỹ năng: [ Đất đá bay mù trời ], [ Che khuất bầu trời ], [ Cát bụi phong bạo ]

Tường thuật tóm lược: quái vật tại cửa vào của Vạn Cốt Thành, vô cùng khó chơi.

“Khó chơi sao? Vậy ta sẽ để cho Anh Long đến giãn gân cốt cùng với các ngươi!”

Lâm Thiên nói xong liền lấy ra [ Lệnh bài Thần Thú ].

Chỉ thấy [ Lệnh bài Thần Thú ] đột nhiên bay lên, Anh Long bên trong dường như đã sớm cảm giác được nội tâm Lâm Thiên mà lập tức lao ra đồ sát một phen.

“Ngao!!!”

Một đạo chùm ánh sáng màu trắng thoáng hiện, sau đó [ Lệnh bài Thần Thú ] lần nữa về trong tay Lâm Thiên.

Mà Anh Long thì đã bay tới giữa không trung, nó uốn lượn gầm thét một hồi rồi bổ nhào xuống dưới.

“Ngao hống hống hống hống!”

“Ngao hống hống hống hống!”

“Ngao hống hống hống hống!”

......

Chỉ thấy từ trong miệng Anh Long không ngừng bay ra luồng sáng màu trắng. Chính xác mà nói đây là đao quang màu trắng đánh về phía Phong Sa Quái.

“Phốc!”

“Phốc!”

“Phốc!”

-1120

-1120

-1120

......

Trị số sát thương nhanh chóng bay ra từ trên thân đám Phong Sa Quái.

“Thật là lợi hại!”

Lâm Thiên rất ngạc nhiên vì chiêu ‘vảy ngược gào thét’ của Anh Long thế mà lại mạnh như vậy.

“Đơn giản là quá lãnh khốc! Ta cũng tới một thử một chút!”

Lâm Thiên thấy Anh Long đánh thật sảng khoái thì hắn cũng lấy ra chiến kiếm vô song.

Bành!

Bành!

Bành!

-1560

-3120

-6240

......

Tam tuyệt trảm không ngừng quét tới trong phạm vi rất lớn. Chỗ nào nó đến thì những con Phong Sa Quái kia đều chưa phản ứng kịp mà đã bị đầu một nơi, thân một nẻo. Sau đó chúng hóa thành hạt cát và theo gió tán đi.

“Đinh, ngài đánh chết Phong Sa Quái, thu được 2200 điểm kinh nghiệm.”

“Đinh, ngài đánh chết Phong Sa Quái, thu được 2200 điểm kinh nghiệm.”

“Đinh, ngài đánh chết Phong Sa Quái, thu được 2200 điểm kinh nghiệm.”

......

Anh Long trừng lớn con mắt khổng lồ của mình giống như đèn pha và lộ ra vẻ mặt không thể tin nổi.

Nó không nghĩ tới công kích của Lâm Thiên còn cường hãn hơn so với mình, mà phạm vi sát thương lại càng rộng hơn.

Lúc này Anh Long mới thật sự tâm phục Lâm Thiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK