• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hô!

Hô!

Hô!

Những Khô Lâu Binh thiêu đốt hỏa diễm kia không giống với chiến trường tiểu binh chỉ biết xách theo binh khí rồi xông lên, mà cả người bọn chúng như lắp đặt lò xo mà nhảy tới, trông giống như một viên hỏa diễm đạn đạo bị bắn ra vậy.

Sau khi bọn chúng rơi xuống trước mặt Lâm Thiên, đám Khô Lâu Binh cháy hừng hực này mới bắt đầu tiến hành công kích trí mạng đối với hắn.

Nhưng Lâm Thiên là ai?

Những năm qua chi phí mà hắn cung cấp cho em gái đi học gần như đều dựa vào việc chơi game mà kiếm được. Cho nên chút tiểu thủ đoạn này của đám Khô Lâu Binh trong mắt Lâm Thiên căn bản không đáng giá nhắc tới.

Bành!

Bành!

Bành!

Chỉ nghe được mấy tiếng động lớn vang lên, đám Khô Lâu Binh cháy hừng hực kia tựa như pháo nổ mà từng cái tự bạo nổ tung. Đồng thời bọn chúng còn hóa thành từng chùm hỏa diễm phân tán mà bay về phía Lâm Thiên.

“Đây là công kích kiểu tự sát à?”

Lâm Thiên lần thứ nhất thấy loại thiết lập trò chơi biến thái như thế.

Hắn vội vàng tránh trái tránh phải, cứ việc hắn đã chạy trốn rất kịp thời nhưng vẫn bị ngọn lửa đốt thương.

-1

-1

-1

Lâm Thiên bị thiêu đốt đến lien tục mất máu. Cứ việc hắn có được 2680 HP nhưng cũng không thể ngăn nổi khi thời gian trôi qua.

Nguy cơ tới nơi thì chỉ tự trách chính mình quá mức khinh địch.

Lâm Thiên dâng lên 12 phần tinh thần mà cầm chặt kiếm gỗ hơn.

Chỉ là một đám tiểu binh mà đã lợi hại như vậy, thế thì con chiến tướng kia sẽ biến thái và khủng bố đến cỡ nào.

Lâm Thiên toàn lực ứng phó mà đánh ra kỹ năng vô cùng tự nhiên và ăn khớp.

Bành!

Bành!

Bành!

-520

-1040

-2080

Trị số sát thương đỏ như máu liên tục hiện ra, và xương cốt của đám Khô Lâu Binh cũng bị chặt cho tan thành từng mảnh.

“Đinh, ngài đánh chết Khô Lâu Binh, thu được 1900 điểm kinh nghiệm.”

“Đinh, ngài đánh chết Khô Lâu Binh, thu được 1900 điểm kinh nghiệm.”

“Đinh, ngài đánh chết Khô Lâu Binh, thu được 1900 điểm kinh nghiệm.”

......

“Đinh, đẳng cấp của ngài đạt đến cấp 7.”

Lại là một hồi ánh sáng hoa lệ huy sái trên thân Lâm Thiên, và đẳng cấp của hắn cũng đã đạt tới cấp 7.

“Chà chà, cuối cùng ta cũng đạt đến cấp 7 rồi!”

Nội tâm Lâm Thiên vô cùng kích động, không chỉ chính mình đã đạt tới cấp 7 mà hơn nữa hắn còn nhặt được mấy món trang bị phổ thông. Thực sự là nhất cử lưỡng tiện!

Lần này so với đánh Tu La Điểu còn muốn kích động hơn một chút.

Sau khi thăng cấp lên cấp 7, thuộc tính của Lâm Thiên so với cấp 6 càng thêm mạnh mẽ và đâu chỉ hơn một bậc. Hắn muốn treo đám Khô Lâu Binh này lên đánh thì càng là thừa sức.

Lâm Thiên nghĩ tới 【 tử vong giới chỉ 】 lấy xuống từ trên thân Ma hóa • Tử vong điểu mà vội vàng lấy ra từ trong bao.

Đồng thời hắn còn tiến hành xem xét thuộc tính của mình.

Nhưng vào lúc này, một con gấu trắng to lớn bỗng nhiên giáng xuống từ trên trời.

Lâm Thiên thật không nghĩ tới thế mà lại có một con gấu trắng to lớn như thế giáng xuống từ trên trời.

Con gấu trắng khổng lồ này vừa to vừa trắng để cho người ta phải ngưỡng vọng.

Đại Bạch Hùng người khoác khôi giáp, đầu đội vương miện hình thức mũ giáp, lợi trảo chiếu sáng lấp lánh, làm cho nó càng vì đó mà sinh uy. Hai bên hông nó còn đeo hai thanh dao phay to rộng và dầy nặng.

Dao phay treo ở bên trên thân thể mập mạp của Đại Bạch Hùng nên không hề để lộ một chút sự cồng kềnh nào.

Lâm Thiên vội vàng tiến hành xem xét thuộc tính của con Đại Bạch Hùng này.

【Đại Bạch Hùng】( Boss phàm phẩm)

Đẳng cấp: 8

Công kích: 460 - 520

Phòng ngự: 650

HP: 1000

Bạo kích: +2%

Tốc độ: +50%

Kỹ năng: 【 Cuồn cuộn lôi đình 】, 【 Cực tốc phá giải 】, 【 Đao đao xoay tròn 】, 【 Vô hạn gào thét 】

Tường thuật tóm lược: Võ công lại cao hơn thì cũng phải sợ Đại Bạch Hùng. Không nên đánh giá thấp sự linh hoạt của tên mập này vì nó là cao thủ bên trong cao thủ.

Lâm Thiên tra xét thuộc tính của Đại Bạch Hùng rồi sau đó so sánh nó với đám Khô Lâu Binh. Hắn chỉ có thể dùng từ ‘cường đại’ để hình dung về con quái vật này.

Thuộc tính của Đại Bạch Hùng không chỉ có cường đại mà nó còn được tăng thêm 50% tốc độ, như vậy càng là làm cho người ta ngoác mồm kinh ngạc.

Hèn chi con Đại Bạch Hùng này được xem là một hung vật mập mạp linh hoạt.

Trong lòng Lâm Thiên cũng hiểu được với thuộc tính như vậy thì con Đại Bạch Hùng này nhất định không thể bị coi thường.

Bởi vậy mà Lâm Thiên lập tức nắm chặt kiếm gỗ trong tay.

“Grào!!!”

Một tiếng rống đinh tai nhức vang lên, Lâm Thiên cảm giác luồng gió bay ra từ tiếng rống này sắc bén như dao, khi gió thổi qua mặt thì hắn cảm thấy rất đau rát.

Đám Khô Lâu Binh nhìn thấy Đại Bạch Hùng giáng xuống từ trên trời và lên tiếng gào thét vang động núi sông thì đều riêng phần mình chạy đi tán loạn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK