• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Trở về Thần Thú Sơn.”

Khi Lâm Thiên phát ra chỉ lệnh truyền tống thì [ Lệnh bài Thần Thú ] hơi sáng lên ánh sáng màu trắng.

Thoáng chốc dưới chân hắn liền dâng lên một đoàn bạch quang.

Vèo!

......

Tại Thần Thú Sơn, một vị thiếu nữ có đôi cánh chim bảy sắc sau lưng và ăn mặc quần áo màu tím đang hướng về phía Lâm Thiên mà bay tới.

Ảnh hơi ngồi xuống hành lễ với Lâm Thiên: “Chủ nhân thân yêu, chào mừng ngài đã trở về!”

Trên mặt nàng hiện ra thần sắc ngưỡng mộ xuất phát từ nội tâm, và ánh mắt nàng cũng đang không ngừng đánh giá Lâm Thiên.

Ảnh nói: “Chủ nhân thân yêu, ngài đạt tới cấp 9 nhanh như vậy sao?”

Lúc nói ra câu này thì trên mặt Ảnh còn hiện lên một vòng ửng đỏ.

Đột nhiên có hơi thở của một vị thiếu nữ bay tới gương mặt Lâm Thiên, thì ra khóe miệng của Ảnh đã dán vào trên mặt hắn.

“Cái này......” Lâm Thiên trong nháy mắt đỏ mặt lên.

Hắn không nghĩ tới vị thiếu nữ của Thần Thú Sơn không trải qua thế sự trước mắt mình thế mà lại chủ động đến như vậy.

“Chủ nhân, ngài thật đúng là quá tuyệt vời!” Ảnh nói ra với bộ dáng cứ như đang muốn nói lại thôi.

“À đúng rồi, bây giờ ta đã đạt cấp 9, vậy muốn như thế nào thì mới có thể mở khóa Thần Thú?” Lâm Thiên vội vàng đổi chủ đề.

“Thật có lỗi với chủ nhân, tôi thấy ngài nhất thời hưng phấn nên mới quên ngài đã cấp 9…” Ảnh biểu lộ vẻ mặt xin lỗi nói.

“Chậc! Không có chuyện gì!” Lâm Thiên an ủi Ảnh một câu.

“Chủ nhân, ngài xem như là chủ nhân của Thần Thú Sơn, ngài đã có [ Lệnh bài Thần Thú ] nên sẽ có thể trực tiếp đứng tại Phong Thần Đài mà giải phong.”

“Mở khóa Thần Thú xong thì ngài còn có thể thu được một chút kĩ năng thiên phú của Thần Thú.”

Ảnh vừa giải thích vừa đưa ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Thiên.

“Tốt, chúng ta cùng nhau tiến đến!” Lâm Thiên nói và khóe miệng hắn lộ ra một nụ cười.

Mở khóa Thần Thú chính là sự tình mà hắn chờ mong đã lâu.

“Vâng, tôi sẽ đi trước dẫn đường!” Ảnh vui vẻ đáp ứng và vội vàng dẫn đường.

Sau một lát, bọn họ đã đi tới “đài viễn vọng” mà Lâm Thiên từng tới trước đó, rồi Ảnh dừng bước trước Phong Thần Đài.

Những con Thần Thú bị phong ấn kia vẫn như cũ cực kỳ to lớn và hùng vĩ, nhìn xem đủ để tưởng tượng ra trước đó chúng đã huy hoàng thế nào.

“Ta nhất định phải mở khóa tất cả Thần Thú để khôi lại sự huy hoàng phục năm xưa!” Khi tới nơi này lần nữa, Lâm Thiên đã thiếu đi sự hiếu kỳ mà nội tâm hắn càng nhiều hơn một phần trách nhiệm.

“Đinh, ngài đã thỏa mãn điều kiện mở khóa Thần Thú! Phải chăng lựa chọn mở khóa Thần Thú?”

Lâm Thiên vừa bước vào Phong Thần Đài thì bên tai liền truyền đến âm thanh nhắc nhở của hệ thống.

“Mở khóa!”

Lúc này Lâm Thiên mang theo tâm tình kích động khó nói nên lời, hắn khẩn trương đến nổi bàn tay đầy mồ hôi.

Sau khi Lâm Thiên hạ chỉ lệnh, [ Lệnh bài Thần Thú ] trong tay hắn liền chậm rãi bay lên.

—— Tư

—— Tư

Kèm theo âm thanh tí tách, [ Lệnh bài Thần Thú ] tùy theo phát ra hào quang chói sáng.

—— Hoa

—— Hoa

[ Lệnh bài Thần Thú ] đột nhiên chấn động lên và tốc độ bay của nó càng lúc càng nhanh.

Lúc này chỉ thấy phong vân tụ hội, sấm sét vang dội, phảng phất như ở trong một cơn lốc xoáy.

“Đinh, đang kết hợp linh lực!”

“Đinh, đã có Thần Thú cảm giác được linh lực! Đang tiến hành mở khóa!”

“Đinh, mở khóa thành công! Ngài mở ra thượng cổ Tà Long: Anh Long!”

Âm thanh nhắc nhở của hệ thống còn không có tiêu thất mà đã thấy ở nơi xa có một tượng đá cự long đang ầm ầm nổ bể.

Sau đó là một con Kim Long đằng không mà lên, xông thẳng vân tiêu.

Chỉ thấy nó nhấp nháy con mắt và liên tục uốn lượn bay lên bầu trời.

Thỉnh thoảng từ trong miệng của nó còn phun ra từng đoàn hỏa diễm chiếu sáng cả bầu trời.

“Đây thật sự là một con tiểu hỏa long rất sinh động! Đại khái là do nó đã bị phong ấn quá lâu!”

Lâm Thiên kinh hỉ vạn phần, hắn chỉ muốn có thể nhanh chóng dẫn nó ra ngoài đánh quái thăng cấp và lịch luyện một phen.

“Ngao!!!”

Anh Long tựa như đã nhìn ra ý nghĩ của Lâm Thiên mà kích động rống lên.

Tiếng rống mà nó phát ra đinh tai nhức óc, vang vọng bầu trời.

Bên trong tiếng rống này dường như còn cất dấu niềm vui sướng và sự kích động sau khi được tự do.

Đột nhiên Anh Long lần nữa xông thẳng vân tiêu và không ngừng gầm thét trên không trung. Đồng thời nó còn phun ra từng đoàn hỏa diễm càng thêm mạnh mẽ.

Có thể là do nó đang muốn tìm về khí phách oai hùng trước khi bị phong ấn.

“Khí thế này mới là thứ mà ta mong muốn!” Lâm Thiên càng thêm vừa lòng thỏa ý đối với Anh Long.

Sau một lát, chỉ thấy một con Hoàng Kim Cự Long đưa đầu đến trước mặt Lâm Thiên.

Đầu rồng khổng lồ dữ tợn của nó hơi cọ xát vào tay hắn, trong ánh mắt nó hiển thị rõ lòng cảm kích.

Mà lúc này, tia sáng của [ Lệnh bài Thần Thú] đã tiêu thất và một lần nữa trở về trong tay Lâm Thiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK