Lâm Thiên đi tới thì gặp một người ăn mặc kiểu thích khách, đầu đội khăn trùm và mặc một thân đồ tân thủ, đẳng cấp nhân vật là cấp 1.
Lâm Thiên vừa đi tới thì người chơi ‘Con trai ngốc của nhà địa chủ vội vàng tiến hành xem xét Lâm Thiên.
“Đại thần, ngài thế mà đạt tới cấp 3, mà thuộc tính còn mạnh mẽ như vậy!”
Người chơi ‘Con trai ngốc của nhà địa chủ’ lộ ra vẻ mặt rất kinh ngạc, nhưng vẫn không quên bồi thêm một câu: “Ngài kinh khủng như vậy sao?”
“Mạnh không? Tôi cũng không hề dùng hết toàn lực mà chỉ tùy tiện chơi đùa thôi đấy.” Lâm Thiên tận lực làm cho chính mình có vẻ cao thâm mạt trắc.
Khi giao tiếp cùng với người chơi bên trong trò chơi, lúc nào hắn cũng phải bảo vệ thật tốt chính mình.
“Quá mạnh!” Người chơi ‘Con trai ngốc của nhà địa chủ’ cắn chặt rang và khen ngợi Lâm Thiên một câu từ tận đáy lòng.
Lúc này người chơi ‘Con trai ngốc của nhà địa chủ’ rất muốn ôm lấy đùi Lâm Thiên và cúi đầu quỳ rạp xuống đất.
Nhưng hắn ta cũng là người có thân phận nên rất biết tự kiềm chế. Hắn ta một lần nữa sửa sang lại ý nghĩ của mình rồi tiếp tục trò chuyện cùng với Lâm Thiên: “Đại thần, ngài có thể đi kiếm về một chút trang bị cấp 1, cấp 2 hay không? Ngài có bao nhiêu thì tôi mua bấy nhiêu! Về sau ngài kiếm về trang bị nào thì tôi sẽ mua hết!”
“Được chứ!” Lâm Thiên lập tức đồng ý.
Dù sao đám người chơi hiện tại trên cơ bản đều vẫn còn cấp 1, và rất nhiều người chơi cũng chỉ mới vừa đăng ký rồi tiến vào trò chơi. Mà trang bị cấp 1, cấp 1 lại vừa vặn thuận theo nhu cầu của bọn họ.
“Đại thần, tôi muốn thêm ngài làm hảo hữu! Ngài chấp nhận nhé?” Người chơi ‘Con trai ngốc của nhà địa chủ’ biểu hiện ra bộ dáng lấy lòng.
“Được chứ!” Lâm Thiên lại đồng ý, dù sao thêm một người bạn cũng là thêm một con đường.
“Tích, người chơi ‘Con trai ngốc của nhà địa chủ’ muốn thêm ngài làm hảo hữu, ngài có đồng ý hay không?”
“Đồng ý!”
Sâu khi tiếng nói của Lâm Thiên vừa dứt, song phương đã thành công thêm nhau làm hảo hữu.
Người chơi ‘Con trai ngốc của nhà địa chủ’ vẫn còn muốn hỏi cái gì đó nhưng Lâm Thiên đã rời đi.
Kiếm tiền bên trong thế giới game online này chẳng lẽ không thơm sao? Người ta cũng không phải là con gái, sẽ không thể gọi nhau anh anh em em, vậy tại sao ta phải lãng phí thời gian ở đây chứ?
......
Tại vùng ngoại ô phía nam bình nguyên Tây Giao, dọc theo đường đi đều là từng đám người chơi đang rộn ràng đánh quái.
Âm thanh kêu đánh kêu giết vang lên liên tiếp, thế nhưng cũng không có mấy con dã quái ngã xuống.
Ngẫu nhiên sẽ có 1 con dã quái bị đánh chết, nhưng đều do một đám tổ đội người chơi hoàn thành. Tuy vậy từng người chơi vẫn vui mừng khôn xiết như những đứa trẻ.
Lâm Thiên tìm một chỗ tương đối ít người, dạng này mới đủ thanh tịnh.
Dã quái nơi này cũng mang dáng vẻ hòa bình, nên sẽ không chủ động công kích người chơi.
Lâm Thiên tự mình nhặt nhạnh trang bị.
【 Hoa Hồ Điệp 】( quái vật thí luyện )
Đẳng cấp: 1
Công kích: 7 - 11
Phòng ngự: 6
HP: 12
Kỹ năng: [ Hương khí tập kích người ], [ Nhẹ nhàng chi vũ ], [ Điệp bão táp ]
Tường thuật tóm lược: Hoa Hồ Điệp bên trên bình nguyên, vẻ bề ngoài xinh đẹp nhưng lại có thủ đoạn cực cao.
【 Lợn rừng 】( quái vật thí luyện )
Đẳng cấp: 1
Công kích: 8 - 12
Phòng ngự: 5
HP: 12
Kỹ năng: [ Toàn lực xung kích ], [ Dã man chi lực ], [ Đại chi giác đâm ]
Tường thuật tóm lược: lợn rừng bên trên bình nguyên, dã man đến cực điểm, sức mạnh không để khinh thường.
Đây đều là dã quái cấp 1, lấy thực lực trước mắt của Thiên thì hắn hoàn toàn có thể tiến hành miểu sát dù không sử dụng kỹ năng.
Nhưng Lâm Thiên vẫn lựa chọn sách lược sử dụng kỹ năng tam tuyệt trảm làm chính, và lấy đòn công kích bình thường làm phụ.
Vèo!
Vèo!
Vèo!
-398
-796
-1592
Lúc này Lâm Thiên đánh với dã quái thí luyện cấp 1 không cần tốn nhiều sức.
Những dã quái này đều không kịp phản ứng kịp thì đã ngỏm củ tỏi.
“Đinh, ngài đánh chết Hoa Hồ Điệp, thu được 21 điểm kinh nghiệm.”
“Đinh, ngài đánh chết Hoa Hồ Điệp, thu được 21 điểm kinh nghiệm.”
“Đinh, ngài đánh chết lợn rừng, thu được 21 điểm kinh nghiệm.”
Kinh nghiệm mặc dù ít một chút nhưng cũng là kinh nghiệm, huống chi lấy tốc độ đánh quái của Lâm Thiên thì đã nhanh hơn đâu chỉ gấp mấy chục lần so với những người chơi khác.
......
Chỉ chốc lát sau, tại dưới chân Lâm Thiên đã sớm rơi đầy trang bị và các loại tài liệu vật phẩm.
“Nhìn kìa, nơi này có người đánh dã quái mà không thèm nhặt vật phẩm!”
Không biết là ai trong đám người bỗng nhiên hô lên.
Chỉ một thoáng sau, lập tức có một đám người chạy tới và cướp nhặt những “Rác rưởi” mà Lâm Thiên không cần, vả lại còn xem như là bảo bối. Bọn họ vui vẻ bỏ vào túi đựng của riêng phần mình.
“Tôi thấy trước, các người không được cướp đồ của tôi!”
“Ai cướp của ai hả? Đại lão người ta đánh quái mà còn không có lên tiếng, vậy mà cậu lại lên tiếng là sao?”
“Đừng có cãi nhau nữa, thừa dịp đại lão không có phát hiện thì nhanh chóng cướp đi!”
......
Trong lúc nhất thời, đám người chơi đều có cùng một cái mục tiêu, và toàn bộ đều chạy như điên tới tranh đoạt vật phẩm của Lâm Thiên.
Đối với bọn họ mà nói, có đôi khi chỉ một con dã quái cấp 1 mà đều phải đánh cả nửa ngày, mà cần đánh bại mười mấy con dã quái thì mới có một, hai vật phẩm rớt ra.
Mà lúc này lại có không ít trang bị cấp1, ở trong túi của Lâm Thiên cũng đã có hơn 10 kiện.
“Vị đại thần có ID tên là ‘Lâm Thiên’ này thật trâu bò, hắn ta đã cấp 3 rồi sao? Trời ơi, hắn ta là thần nhân phương nào?”
“Tôi kiểm tra thấy thuộc tính của hắn ta ngưu bức như thế, vậy việc đánh dã quái cấp 1 cũng không thành vấn đề rồi!”
“Người này có phải là nhân viên nội bộ của công ty game hay không? Bằng không hắn ta cũng không thể nào trâu bò như thế được!”
“Đừng lải nhải nữa, các người không cướp thì để ta tới đoạt!”
......