- Cô kêu tôi đến đay làm gì? Có tật giật mình à?
- Nhi à, mình không có làm gì hết thì sao phải giật mình. Tốt nhất bạn đừng nói bậy bạ với anh hai mình và " chồng yêu " mình đó nha. - Nhỏ cố ý nhấn mạnh từ chồng yêu cho nó nghe
- Cô nói tôi nghe mà sao thật nực cười, cô cưới Thiên Vũ rồi à? Nói chuyện chồng yêu mà không biết ngượng, nhỏ bị cô đánh nói đúng thật đó.
...BỐP...
1 cái tát nằm im trên khuôn mặt nó.
- Nói nhẹ thì cô không chịu lại muốn tôi ác độc à? Đúng là không biết điều.
...BỐP...BỐP...
Nhỏ nói xong thì 1 bạt tay nằm im trên mặt, tính nói tiếp thì thêm 1 cái nữa (đáng đời chưa).
- Mày dám đánh tao?
- Tôi không những dám đánh cô mà còn dám làm cô thân bại danh liệt nữa.
- Mày giỏi lắm, nhưng mày chỉ có 1 mình, còn tao thì...
Nhỏ búng tay 1 cái thì đám con gái ra (chết).
- Sao đây, cãi ko lại cái giở trò cũ rích này ra à? Thật là mất mặt nhà họ Hoàng.
Tính tát nó thì lật ngược tình thế là nó tán nhỏ 1 cái in dấu trên má luôn (ghê chưa).
- Mày...mày...
- Sao thế? Cà lăm rồi à? Cô còn non lắm nên đừng hành động thế nhá.
- Tụi bây, đánh nó.
Nó được học võ bí mật từ nhỏ nên mấy đứa đó vừa zô bị đánh tơi tả, kể cả anh ta và nhỏ cũng chả biết. Còn nhỏ chỉ biết đứng đó mà nhìn, rồi quát to:
- 1 ĐÁM VÔ DỤNG, CHỈ CÓ 1 ĐỨA THÔI MÀ CŨNG KO XONG, CUỐN GÓI VỀ CHẦU ÔNG BÀ TỤI MÀY ĐI.
- Phương Thy, sao cô lại nói thế chứ?
- Sao lại ko? Tụi nó chỉ là con chó bên cạnh tao thôi nên tao có quyền để tụi nó sống hay chết, liên quan đến mày ko?
- Hoàng Phương Thy, sao cô lại ác độc thế chứ hả? Tụi tôi đã làm bao chuyện vì cô rồi mà. - 1 nhỏ trong đám nói
- CÂM MIỆNG, Ở ĐÂY KO ĐẾN LƯỢT MÀY LÊN TIẾNG.
...BỐP...
Nhỏ ăn thêm cái tán nữa từ nó, nó giờ đã biết bộ mặt thật của nhỏ nên tức trào máu. Ko ngờ bạn mà nó chơi bấy lâu nay lại thế. Ko ngờ nhỏ lại nhẫn tâm và tàn bạo thế. Ko ngờ vì tình yêu mà nhỏ dám làm tất cả, kể cả muốn đánh nó.
- Hoàng Phương Thy, có phải là cô ko hả? Cô có phải là bạn thân mà từ nhỏ đã chơi với tôi ko hả? Vì tình yêu mà cô lại tàn nhẫn như thế, thật ko tin nổi mà.
- TẤT CẢ CŨNG TẠI MÀY, MÀY ĐÃ CƯỚP THIÊN VŨ CỦA TAO, ĐÃ CƯỚP HẾT TÌNH THƯƠNG CỦA TAO, KỂ CẢ ANH HAI TAO CŨNG BỊ MÀY DỤ. MÀY ĐÚNG LÀ ĐÊ TIỆN. TAO NGHĨ TỪ NHỎ BA MẸ MÀY ĐÃ CHO MÀY ĐI HỌC DỤ DỖ ĐÀN ÔNG, LÀM GÁI ĐỂ KIẾM TIỀN VỀ CHO ÔNG BẢ LÀM NÊN SỰ NGHIỆP. CẢ CHỊ MÀY NỮA, CON PHAN TÚ TUỆ ĐÓ CŨNG CHẢ KHÁC GÌ 1 CON NHỎ LÀM GÁI, SUỐT NGÀY CHỈ Ở TRONG PHÒNG ĐỂ XEM PHIM SEX.
...BỐP...(nó tát)
- MÀY IM ĐI, TAO CẤM MÀY ĐỤNG ĐẾN BA MẸ VÀ CHỊ TAO. Tao cứ nghĩ mày là 1 đứa hiền lành thế mà mày lại thế...tao đã nhầm mày rồi HOÀNG PHƯƠNG THY.
Nó chạy nhanh ra ngòai cùng nước mắt, khuôn mặt xinh đẹp của nhỏ cũng bị tát đến sưng cả mặt (ai kiu tà lanh).
Qua hắn và anh ta nè, cũng ở 1 căn nhà:
- Anh yêu Nhi thật lòng à? - Anh ta
- Nếu ko thì cậu muốn sao?
- Tôi muốn cậu hãy xa Nhi đi, hãy để chúng tôi đk bên nhau đi.
- Ko bao giờ, muốn thì hãy cùng chiến tranh.
Ối xời ơi, hắn bị đánh ùi kìa, 1 cú đấm thật mạnh vào khuôn mặt hắn.
- Nếu cậu ko xa Nhi và trả chúng tôi sự yên bình thì hãy chết đi.
- Cậu nghĩ có thể giết tôi đk à? Gia đình tôi có thế lực rất mạnh, chỉ cần 1 điện thọai của tôi thôi là gia đình cậu tán gia bại sản.
- Cậu nghĩ làm thế sẽ lấy đk tình yêu của Nhi à? Thật buồn cười.
- Cậu muốn thì hỏi Nhi đi, xem cô ấy có yêu tôi ko thì biết?
- Mày...thằng khốn
Thế tiếp tục xảy ra chiến tranh, đánh lộn tùm lum hết, mặt ai cũng máu me ko thì bầm tím.
Xong đánh lộn thì ai về nhà đấy (xin lỗi vì cứ vít tóm tắt vì tg dở nhất là môn văn)
Nó cứ nằm mãi trên phòng, ai kêu cũng ko mở, cứ khóc mãi thế thôi. Ướt cả 1 bên gối. Hắn về bầm dập Mẹ hắn liền rửa vết thương cho. Nhỏ với anh ta thì về bị Ba mắng cho 1 trận, Mẹ nhỏ liền kêu zô phòng để nói chiện.