- con chào ông, đây là...? - bà Mẹ hướng tay vào nó
- đây là Tuyết Nhi, cháu gái của ông.
- em chào chị - nó lễ phép
- Thiên Vũ Minh Lâm Phương Thy, lâu wá mới gặp lại 2 đứa - Ba đứa bé vỗ vai hắn
- dạ! - đồng thanh
- thằng nhóc bao nhiêu rồi? - ông nó
- dạ đk 1 tháng rồi
RENG...RENG...RENG
- em xin lỗi - nó cầm điện thoại chạy ra chỗ vắng
- alô?
[Tuyết Nhi, con đang làm zì đó?]
- dạ con đang dự tiệc với ông ạ, Ba đâu rồi Mẹ?
[Ba con đang ngồi kế bên Mẹ đây con vẫn khỏe chứ?]
- vâng ạ
[thế tốt rồi, Mẹ muốn nói với con, mặc dù chỉ wa đó mới 2 ngày nhưng Mẹ rất nhớ con. Con về đi]
- con ko biết, con sẽ suy nghĩ lại, chừng nào có quyết định con sẽ nói với Mẹ
[đk, Mẹ cúp máy đây, tạm biệt con]
- tạm biệt Mẹ
Nó cất đt vào bóp rồi quay lại
- chuyện zì thế? - nhỏ
- Mẹ gọi
- mới qua có 2 ngày mà nhớ đến thế sao? Đúng là hạnh phúc wá - nhỏ ngưỡng mộ
- đâu có, Thy cũng thế mà
- hihi, ah - nhỏ ôm bụng
- sao thế Thy?
- em sao thế Thy?
- em đau...bụng wá, đau wá
- ko đk rồi, phải đưa Thy đi bệnh viện thôi
- Nhi, anh với em đưa nó đi
- dạ dạ, ông nội, Thiên Vũ, em đưa Thy đi bệnh viện
- ờ đk, anh sẽ tới sau
- vâng - nó dìu Thy ra xe, Minh Lâm chạy theo nó
- đau wá, đau wá đi - nhỏ quằn quại
- cố lên Thy, cố lên - nó lo lắng. Bác tài chạy nhanh lên đi
.
.
.
- bác sĩ, bác sĩ - nó chạy đi tìm
- có chuyện zì? - y tá
- cô ấy đau bụng, cô làm ơn kiểm tra đi
- ko đk, cô phải xếp hàng đi, còn nhìu người lắm
- có chuyện zì vậy? - ông bác sĩ già
- bác sĩ à, ông kiểm tra cho bạn tôi đi, cô ấy đau bụng lắm đó
- Tuyết Nhi tiểu thư, mời đi lối này
Nó dìu Thy vào phòng bệnh, bác sĩ từ tốn kiểm tra cho nhỏ.
- ko sao, chỉ là đau dạ dày vì ko ăn uống zì thôi
- thế sao? Sao cô ấy ko ăn zì hết kìa, cảm ơn bác sĩ
- ko có zì, có chuyện zì thì gọi tôi
- vâng ạ
Nó đi lại vuốt nhẹ tóc nhỏ, Minh Lâm chỉ đứng đó nhìn rồi anh cười nửa miệng như sắp có chuyện zì xảy ra vậy.