"con bé này lúc nào cũng tươi cười thế, thật dễ thương" - Tuệ cười mỉm nghĩ
- chị à, chị nghĩ zì mà cười vui thế? Đang nghĩ về anh Tuấn phải ko nà? - nó ghẹo
- hả? thật hả Tuệ? - Tuấn hớn hở
- ko có, nó nói mà anh cũng tin. Em đang nghĩ sao con bé này lại có thể vui tươi như thế? Thật ghen tị - Tuệ cóc đầu nó
- trời ơi, có zì đâu mà chị ghen tị, chị có anh Tuấn bên cạnh, yêu thương chăm sóc chị, sướng thấy. - nó chu môi
- đúng đúng - Tuấn phụ họa
- anh đó, cái zì cũng đúng, em nữa, em có Vũ bên cạnh rồi còn muốn zì nữa hả? - Tuệ nhìn nó cười
- a...làm zì có, chị này - nó đỏ mặt (hehe)
Câu nói của Tuệ vô tình Thy nghe thấy, nhỏ liền chen ngang
- hứ, nói làm như của mình ko bằng - nhỏ lên mặt
- cô... - Tuệ tính cãi với nhỏ liền bị nó kéo lại
- Nhi, lại đây - hắn vẫy tay mỉm cười kêu nó
- đi lẹ lên, ko anh tẩn nó đấy - Tuấn hăm dọa nó
- vâng - nó chạy như bay lại hắn
- làm zì nãy zờ thế, nói xấu anh hả? - hắn thám tử
- ko có, bậy bạ - nó đánh hắn
- hơ, anh Vũ, sao anh có thể thân thiết với 1 đứa con gái như thế chứ? Vợ anh đang dỗi nè - nhỏ ỏng ẹo
- trời ơi, tui nghe còn thấy mắc ói nói zì đến Vũ - Tuấn vuốt ngực
- nè... - nhỏ tức ói máu nhưng bị anh hai cản lại nên cũng thôi
- mà khoan đã, Ba Mẹ đâu rồi? - nó nhìn ngược nhìn xuôi
-----------15phút trước------------
Trong khi tụi nhỏ đang mỗi đứa 1 đường thì...
- để tụi nhỏ ở đây chơi đi, mình vào trước - Mẹ nó
- ừm, tụi nó cũng biết khách sạn mà, vào đó cũng có người đưa phòng - Mẹ hắn
- thế thì đi trước vậy - Ba nó
Thế là người lớn đi vào khách sạn trước để đám con nít ở đó nói chuyện và...cãi lộn.