" Vậy thì hãy phục vụ tôi cho thật tốt, tôi sẽ suy nghĩ lại."
Vĩnh Hạ thừa biết bản thân nên làm gì nhưng cô thật sự đã hết đừng lui, chỉ còn cách nghe theo sự chơi đùa của Lâm Ngạo.
Vĩnh Hạ tiến đến chỗ của hắn, cô vẫn quỳ ở dưới sàn, Lâm Ngạo đang ngồi trên ghế chờ đợi trò vui mà Vĩnh Hạ sắp làm, cô đưa tay cởi thắt lưng của hắn ra, bàn tay nhỏ không ngừng run rẩy, Vĩnh Hạ lấy hết can đảm để kéo khoá quần của Lâm Ngạo xuống, nơi đó của hắn đã nhô cao sao khi bị Vĩnh Hạ chạm vào, hắn vẫn ngồi yên chờ đợi những hành động của Vĩnh Hạ, cô xấu hổ đến mức mép tai đã đỏ ửng, Vĩnh Hạ thật sự không biết cách chiều chuộng đàn ông, cô cũng chỉ thân mật với hắn được hai lần, hắn cũng chính là người đã cưỡng ép lấy đi lần đầu tiên của cô.
Vĩnh Hạ vén áo của Lâm Ngạo lên để lộ ra phần bụng đầy cơ bắp của hắn, bàn tay của vĩnh Hạ chạm vào cơ thể của Lâm Ngạo khiến cho hắn cảm thấy rất thoải mái, Vĩnh Hạ cúi đầu xuống đưa lưỡi liếm nhẹ lên ngực của hắn, Lâm Ngạo hơi nhăn mặt lại vì Vĩnh Hạ cứ rụt rè, không dám làm gì nhìn cô lúng túng như thế khiến cho hắn hơi khó chịu.
Lâm Ngạo bế Vĩnh Hạ ngồi lên người của mình, cô cảm nhận được nơi đó của hắn vô cùng ấm nóng, nhìn gương mặt ửng hồng của Vĩnh Hạ, Lâm Ngạo thừa biết cô không giỏi về những chuyện này, hắn đã đảo ngược tình thế chiếm thế chủ động.
cúc áo của Vĩnh Hạ bị Lâm Ngạo dùng một lực nhẹ đã rơi hết xuống sàn nhà, cô hơi giật mình về hành động của hắn, đưa tay che chắn đôi gò bồng đang lộ ra trước mắt của Lâm Ngạo, hắn mạnh tay kéo tay cô ra, rồi vùi đầu vào nơi mềm mại đó ra sức càng quét, Vĩnh Hạ cắn chặt môi, cảm nhận sự tham lam của hắn.
Lâm Ngạo ném chiếc áo sơ mi của cô xuống sàn, hắn liếm láp trên đôi vai gầy gò của Vĩnh Hạ, đôi lúc còn cắn nhẹ lên, Vĩnh Hạ chỉ biết ngồi yên cảm nhận sự xâm chiếm của Lâm Ngạo, cô cảm nhận được có thứ gì đó đang nhô lên ma xát vào nơi tư mật của cô, gương mặt của Vĩnh Hạ đã đỏ ửng lên, khoé mắt rưng rưng, Lâm Ngạo nhìn thấy dáng vẻ này lại càng muốn ức hiếp cô, hắn ấn Vĩnh Hạ xuống ghế, chiếc váy cô đang mặc cũng đã bị vén lên cao, Vĩnh Hạ bắt đầu thở dốc đây là lần thứ mấy hắn chiếm đoạt cô, nhưng Vĩnh Hạ không có cách nào khống chế được cảm xúc sợ hãi khi ở bên cạnh Lâm Ngạo, trên người của hắn luôn toả ra một khí chất lạnh lùng.
Hắn đã lao vào cô như một con mãnh thú mạnh mẽ chiếm đoạt cô, bầu không khí trở nên nóng bức hơn bao giờ hết, chỉ nghe được tiếng thở dốc và những âm thanh của sự va chạm, Vĩnh Hạ chỉ biết nhắm mắt chờ đợi những hành động tiếp theo của Lâm Ngạo, trái tim của cô đập mạnh như muốn nổ tung vì bị hắn sờ soạng đến khó chịu, chỉ có hắn mới dám làm như thế với với Vĩnh Hạ mà thôi, hắn cũng chính là người chồng trên giấy tờ của cô và là người đã giết chết ba mẹ của Vĩnh Hạ, khoé mắt của cô đã cay xé, vì những bất hạnh mà bản thân đang phải gánh chịu.
Đột nhiên Vĩnh Hạ không còn cảm nhận được hành động của người đàn ông lạnh lùng đó nữa, cô khẽ mở mắt ra xem chuyện gì đã xảy ra, Vĩnh Hạ giật thót tim khi chạm phải ánh mắt sắc lạnh của Lâm Ngạo, cách hắn nhìn cô như không hài lòng với những biểu cảm của Vĩnh Hạ, cô cũng biết nếu làm cho hắn không vui thì bản thân và em trai cũng sẽ khó sống trong xã hội này bình Lâm Ngạo có thể dùng tay để che trời.
Vĩnh Hạ cố gắng lấy lại bình tĩnh, cố gắng chủ động tiếp xúc thân mật với hắn nhưng càng làm cô càng cảm thấy kinh tởm bản thân, Vĩnh Hạ mấp máy đôi môi đỏ mọng của mình vươn người dậy hôn lên môi mỏng của hắn, nụ hôn hời hợt nhưng cũng đủ để khiến Lâm Ngạo giày vò cô đến chết.
Hắn tiếp tục điên cuồng ngấu nghiến đôi môi mềm mại của Vĩnh Hạ cô đưa tay ôm lấy cổ của Lâm Ngạo chỉ cần hắn chịu thả em trai của cô ra thì Vĩnh Hạ sẽ bất chấp tất cả, cô bị Lâm Ngạo nhấc bổng lên rồi đi đến giường lớn, tiếp tục nụ hôn triền miên của mình, cơ thể dính chặt vào nhau hắn không thể nào khống chế được bản thân nên đã vô cùng mạnh bạo với cô, Lâm Ngạo dứt khoát đi sâu vào bên trong cô, cơ thể Vĩnh Hạ không thể nào thích ứng kịp nên đã cong lên tiếng rên lớn của cô vang khắp cả căn phòng tối.
Hắn điên cuồng ra vào như một sự thoả mãn, đôi mắt của Lâm Ngạo đỏ ngầu, hắn cố gắng không khiến cho cô phải ngất đi như những lần trước nhưng cơ thể của Vĩnh Hạ quá mềm mại, và điên cuồng quấn lấy hắn.
Cuộc hoan ái kéo dài triền miên, khắp cơ thể của Vĩnh Hạ điều là mồ hôi, mái tóc của cô đã vô cùng rối ren, dính vươn vãi trên mặt, Vĩnh Hạ đưa tay cố gắng đẩy ngực của Lâm Ngạo nhưng ra, cô lắc đầu giọng nói yếu ớt.
" Dừng lại đi tôi không thể chịu nỗi nữa."
Trong bóng đêm Vĩnh Hạ vẫn có thể cảm nhận được một luồng sát khí toả ra trên người của hắn, cô thoáng chốc sợ hãi, dù đã cố gắng từ chối nhưng Vĩnh Hạ vẫn phải phục tùng đến khi nào Lâm Ngạo thoả mãn bản thân thì mới chịu buông tha cho cô.