Lúc Vĩnh Hạ biết được sự thật chính Lâm Ngạo là người đã gây ra tất cả những sóng gió của gia đình cô, bao nhiêu nỗi tuyệt vọng cứ giằng xé khiến cho cô không thể nào thở nổi, nên cô đã dứt khoát đem ném hết tất cả vào sọc rác.
Vĩnh Hạ sợ Lâm Ngạo sẽ thức giấc, cô nhanh chóng lấy chìa khóa đặt ở một góc rồi đem để ở dưới gói, rồi quay trở lại nằm xuống xem như chẳng có chuyện gì xảy ra.
Đến sáng Lâm Ngạo thức dậy để đến công ty, Vĩnh Hạ tỏ vẻ mệt mỏi, cô nhích người nằm vào lòng của Lâm Ngạo.
"Hôm nay cho tôi ở nhà nghỉ ngơi một ngày. có được không, tôi cảm thấy hơi mệt."
Lâm Ngạo đưa tay sờ lên mái tóc của Vĩnh Hạ, trầm giọng nói.
"Được rồi cứ nghĩ ngơi đi."
Vĩnh Hạ giả vờ ngủ cho đến khi Lâm Ngạo rời khỏi phòng, cô mới mở mắt ngồi dậy, Vĩnh Hạ lấy chìa khoá. Sau khi vệ sinh cá nhân thay đồ xong, cô cố tình đi xung quanh nhìn xem quản gia đang làm gì, đến khi ông ta rời khỏi ngự cảnh, Vĩnh Hạ đã lén lút đi vào thư phòng của Lâm Ngạo, cô đi khắp nơi tìm tư liệu, nhưng ngoài những văn kiện của công ty chẳng có gì khác cả.
Đột nhiên Vĩnh Hạ bị một chiếc hộp nằm ở góc tủ làm cho chú ý, cô đi đến đó cầm chiếc hộp lên mở ra xem, không ngờ bên trong lại là nhẫn cưới của hai người lúc Lâm Ngạo và Vĩnh Hạ hoàn thành hôn lễ, cô nhớ là mình đã ném nó đi rồi sao bây giờ lại nằm ở đây. Nhưng cô không nghĩ ngợi gì nhiều tiếp tục tìm kiếm mục đích chính của mình, cô đóng chiếc hộp lại để vào chỗ cũ.
Lâm Ngạo có thể nhìn thấy hết tất cả hành động của Vĩnh Hạ qua camera, hắn biết Vĩnh Hạ đang lừa dối mình nhưng vẫn cứ để cho cô vẫn nghĩ là bản thân đã đạt được mục đích, tài liệu không hoàn toàn nằm trong thư phòng của Lâm Ngạo, tất cả đã được hắn tiêu hủy sau cái chết của ba mẹ cô, những việc làm xấu xa của Lâm thị thì đã được cất ở một nơi mà không ai nghĩ đến.
Sau một lúc tìm kiếm Vĩnh Hạ không tìm được bất cứ manh mối gì cả, cô thất vọng vô cùng, tiếng nói của quản gia khiến cho Vĩnh Hạ giật mình cô chạy vội ra khỏi đó rồi đem chìa khóa cất vào chỗ cũ, xem như chẳng có chuyện gì xảy ra.
.....
Jessica gọi điện thông báo với Hân Nghiêm rằng hôm nay Vĩnh Hạ không đến công ty, trong đầu cô ta liền nảy lên một tia độc ác, cô ta chạy đến nhờ Lâm Điền là ba nuôi của mình giúp, nếu có việc gì xảy ra thì ông ta còn có thể che chắn cho Hân Nghiêm.
"Ba phải giúp con loại trừ cô ta ra khỏi cuộc sống của Lâm Ngạo có được không, có như thế thì con mới được gã cho Lâm Ngạ, còn ba thì an lòng vì kẻ thù đã không còn một ai nữa."
Lâm Điền vẫn giữ thói quen hút thuốc, trong phòng của ông ta lúc nào cũng nồng nặc mùi thuốc lá.
"Con muốn ba làm gì cho con?"
Hân Nghiêm liền mỉm cười vì đã dụ dẫn được ba nuôi theo phe của mình để trừ khử Vĩnh Hạ.
"Con muốn ba dàn dựng bắt cóc cô ta, con sẽ cho người đến ***** *** để lấy đi sự trong sạch của cô ta, một người phụ nữ rác rưởi đã bị nhiều đàn ông làm nhục chắc chắn Lâm Ngạo sẽ không cần đến nữa."
Lâm Điền không ngờ lòng dạ của Hân Nghiêm lại hiểm ác đến như thế, nhưng mục đích chính của ông ta cũng là trừ khử Vĩnh Hạ, nhân cơ hội này bọn họ muốn loại bỏ đi nỗi lo trước mắt của mình.
"Khi nào đây?"
Hân Nghiêm lộ ra biểu cảm tàn ác nói.
"Hôm nay luôn có được không, vì hiện tại cô ta không đến công ty cùng Lâm Ngạo, nên chúng ta sẽ dễ ra tay hơn, dù sao cũng chỉ là một món đồ chơi, khi hỏng rồi thì chỉ cần đem vứt đi thôi."
Hân Nghiêm dùng tài khoản lạ đến nhắn tin tạo sự bí ẩn để dẫn dụ con mồi. Vĩnh Hạ nhận được thông báo liền cảm thấy tò mò, đoạn tin nhắn hẹn cô đến một địa điểm, Vĩnh Hạ hơi hoài nghi cô muốn biết chính xác về người này nên đã trực tiếp gọi điện cho số điện thoại này.
"Đến đúng địa chỉ đã gửi cô sẽ biết được tất cả những bí mật của Lâm Ngạo và cả cái chết của ba mẹ mình."
Vĩnh Hạ nghe đến những thứ liên quan đến cái chết của ba mẹ mình, cô liền kích động.
"Rốt cuộc các người là ai?"
Đầu giây bên kia đã cúp máy, Vĩnh Hạ thật sự rất muốn biết tất cả mọi chuyện, cô như phát điên khi không tìm được thứ gì trong thư phòng của Lâm Ngạo. Vĩnh Hạ vẫn hơi ngờ vực nhưng cô vẫn muốn đến tìm gặp người đó. Khi đến nơi mà tin nhắn điện thoại đã gửi, là một nhà kho bị bỏ hoang nơi đây còn rất vắng vẻ, cô hơi lo lắng nhưng vẫn cố vẫn giữ bình tĩnh đi vào bên trong.