• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếng nói của quản gia khiến cho Vĩnh Hạ giật mình, cô cố gắng giữ bình tĩnh để không bị bại lộ.

"Tôi tìm chiếc bông tai của mình."

Nói rồi cô bước ra khỏi phòng ngủ của Lâm Ngạo, tim vẫn còn đập mạnh làm sao mới có thể lấy được chìa khóa trong ngăn tủ của hắn đây, ngày thường hai người không bao giờ ngủ cùng chỉ có những lần thân mật hắn mới tìm đến cô để thoã mãn. Vĩnh Hạ phải suy nghĩ tìm cách để lấy được chìa khóa trong phòng ngủ của Lâm Ngạo.

Tối đó Lâm Ngạo không đến phòng của Vĩnh Hạ, hắn cũng biết chừng mực không muốn hành hạ cô quá nhiều vì sức khỏe của Vĩnh Hạ không được tốt, nhưng hôm nay cô lại chủ động gõ cửa phòng của Lâm Ngạo, hắn hơi bất ngờ nếu là người hầu thì sẽ lên tiếng phía bên ngoài, nhưng bên ngoài vẫn không có ai lên tiếng.

"Là ai?"

Vĩnh Hạ đang cố gắng giữ bình tĩnh cô đang rất lo lắng, hôm nay lại tự mình tìm đến tên ác ma này.

"Là tôi?"

Lâm Ngạo nghe giọng của Vĩnh Hạ thì lại càng hoài nghi hơn, nhưng hắn vẫn để cô đi vào phòng ngủ của mình.

"Có việc gì?"

Vĩnh Hạ vẫn rất đanh đá trả lời.

"Có việc mới cho tôi vào sao, có gì bí mật trong căn phòng này à?"

Chỉ là một câu hỏi thoáng qua nhưng lại có ý muốn dò xét Lâm Ngạo, hắn khắc dời mắt khỏi tập tài liệu đang cầm trên tay, nhưng vẫn trả lời Vĩnh Hạ.

"Muốn gì cứ nói thẳng."

Vĩnh Hạ đi đến giường ngồi xuống, cô đảo mắt nhìn xung quanh căn phòng, ánh mắt của cô chăm chú nhìn về phía chiếc bàn đặt cạnh giường, Vĩnh Hạ suy nghĩ một lúc rồi cô quyết định nằm xuống giường.

“Hôm nay tôi muốn ngủ cùng anh.”

Lâm Ngạo không nói chì nhưng hắn không hiểu tại sao cô lại muốn ngủ cùng mình, ngày thường mỗi khi hắn tiến lại gần chẳng phải Vĩnh Hạ lại khó chịu liền đẩy hắn ra.

“Cô lại giở trò gì nữa sao?”

Vĩnh Hạ nằm nghiêng người về phía hắn, đôi mắt cô nhìn Lâm Ngạo đầy sự khiêu kích.

“Không muốn tôi ngủ cùng sao, hôm nay tôi có nhã hứng nên mới chủ động đến tìm anh nếu không thích thì tôi sẽ đi ra khỏi đây.”

Nói rồi cô ngồi dậy bước xuống giường, đi về phía cửa, Vĩnh Hạ có vài phần thất vọng vì Lâm Ngạo ko cho mình ở lại trong phòng của mình, nếu không tiếp cận hắn thì còn lâu mới có thể biết được những bí mật mà hắn đang che giấu.

Đột nhiên một lực tay kéo cô lại ép chặt Vĩnh Hạ vào tường, cơ thể của người đàn ông phũ lên người cô, mùi thuốc lá sọc thẳng vào mũi, giọng nói khàn khàn của Lâm Ngạo khiến cho Vĩnh Hạ dè chừng.

“Mục đích của cô là gì, hôm nay lại thay đổi cách cư xử muốn quyến rũ tôi sao.”

Vĩnh Hạ đưa tay sờ vào lòng ngực của hắn cô cố tình ma sát khiến cho cơ thể của Lâm Ngạo bắt đầu tê rân, một dòng máu nóng đang khiến cho hắn muốn nuốt chửng lấy cô, Vĩnh Hạ chủ động cởi bỏ chiếc váy ngủ chất liệu lụa mỏng trên người xuống, chiếc váy trượt thẳng xuống mắt cá chân, cô vòng tay qua ôm lấy cổ của Lâm Ngạo, ánh mắt đầy mê hoặc dẫn dụ hắn.

“Tôi muốn làm bà Lâm có được không?”

Lâm Ngạo không trả lời, đôi mắt thèm khát của hắn khi bị Vĩnh Hạ quyến rũ, hắn tự nhủ với lòng mình sẽ cho cô biết thế nào là lễ độ khi dám cả gan quyến rũ mình. Nụ hôn ngấu nghiến dột dập đặt lên môi của Vĩnh Hạ, môi lưỡi cứ hòa quyện quấn lấy nhau đầy mê loạn, Vĩnh Hạ bị hôn đến mức không thở nổi, cô đánh vào ngực của Lâm Ngạo ý bảo hắn buông mình ra, Lâm Ngạo luôn hiểu được những dụng ý của Vĩnh Hạ, hắn buông ta cho đôi môi đã sưng mọng của cô, hơi thở nóng ra của hắn phả vào cổ của Vĩnh Hạ khiến cho cô rùng mình từng cơn.

“Muốn làm bà Lâm lắm sao?”

Vĩnh Hạ tiến đến gần sát với Lâm Ngạo, cô đưa tay luồn sâu vào mái tóc của hắn, đôi môi dừng lại ở vành tai cắn nhẹ lên, bàn tay còn lại không biết sợ luồn vào áo của hắn ra sức trêu đùa.

“Muốn.”

Hơi thở đục ngầu của Lâm Ngạo khi bị dục vọng chiếm hữu, hôm nay hắn sẽ khiến cho người phụ nữ không biết sợ này biết tay, Lâm Ngạo ôm chặt Vĩnh Hạ ngã xuống giường một nụ hôn như vũ bão ập đến, cô vẫn chưa kịp định thần lại hai chân đã bị Lâm Ngạo tách ra, Vĩnh Hạ rất sợ sự thô bạo của hắn, nên vô thức đẩy Lâm Ngạo ra.

"Từ từ đã."

Lâm Ngạo vẫn đang chơi đùa ở nơi căng tròn của Vĩnh Hạ, đột nhiên cô lên tiếng nói khiến cho hắn dừng động tác, ngẩng đầu lên nhìn cô.

"Hối hận rồi sao."

Dù không muốn như cô vẫn phải cố gắng chịu đựng tất cả chỉ vì để trả thù cho ba mẹ mình, nếu không phải những lúc như thế này thì giữ hai người luôn có một bức tường vô hình ngăn cản, mục đích chính của cô chỉ muốn lấy được chiếc chìa khóa trong ngăn bàn mà thôi.

Vĩnh Hạ đưa chân lên quấn lấy eo của Lâm Ngạo, đưa tay vuốt nhẹ lên gương mặt của hắn đầy quyến luyến.

"Có thể nhẹ nhàng với tôi được không, vì anh lúc nào cũng chỉ biết mạnh bạo nên tôi mới căng thẳng đấy."

Lâm Ngạo không nói nhưng hành động đã trả lời câu hỏi của cô, cả đêm quấn lấy nhau nhưng Vĩnh Hạ lại có được những khoái cảm cực hạn, cô liên tục bị Lâm Ngạo tấn công nhưng chỉ là những cơn sóng nhẹ nhàng, có lúc cao trào nhưng lại khiến cho cô cảm thấy dễ chịu. Cô mệt mỏi cơ thể mềm nhũn người đàn ông nằm bên cạnh cũng đã chìm vào giấc mộng xuân, sao một cuộc chiến dục tình triền miên đầy sự thoả mãn, Lâm Ngạo đã giữ đúng lời hứa không, cho những thứ tinh túy của người đàn ông vào bên trong cơ thể của Vĩnh Hạ, cô cũng sẽ không phải uống thuốc tránh thai nữa. Trong tâm trí của Lâm Ngạo luôn có Vĩnh Hạ, cảm giác của hắn không thể nào diễn tả được đó là yêu hay hận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK