Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ban đêm, bầu trời giống như một tấm vải thô xanh đen được giặt sạch, ngôi sao giống như là những mảnh vàng vỡ lấp lánh rơi trên tấm vải thô này, có vẻ chói mắt khác thường.

Trong sân sau của một ngôi biệt thự tráng lệ tại ngoại ô Italy, ánh sao soi sáng, chiếu vào trong nước hồ bơi xanh thẳm, sóng gợn lăn tăn. Bên cạnh hồ đặt từng dãy ghế để nghỉ ngơi màu sắc đẹp đẽ.

Giờ phút này trong nước hồ bơi đang vang lên ào ào ào, bên cạnh hồ bơi có một đám người giúp việc đang cung kính cầm khăn lông lớn màu trắng cúi đầu đứng ở nơi đó, thỉnh thoảng có mấy người giúp việc to gan len lén liếc bóng dáng lớn đang bơi vui vẻ trong hồ, mặc dù không được người trong nước đáp lại, nhưng nhìn thấy cơ thể quyến rũ như thế, khuôn mặt nhỏ bé thanh tú cũng đỏ bừng.

Cộp cộp cộp. . . .

Tiếng vang có trật tự thuộc giày da truyền tới, càng ngày càng gần hồ bơi to lớn, sau một thoáng, một người đàn ông trung niên có bộ dáng như quản gia dẫn sáu người đàn ông lạnh lùng mặc quần áo đen đi tới bên cạnh hồ bơi, vẻ mặt lo lắng nhìn về chủ nhân đang bơi vui vẻ trong hồ.

"Chào quản gia đại nhân!" Một đám cô gái trẻ chờ đợi ở cạnh bể bơi nhìn thấy người đàn ông trung niên, không khỏi cung kính cúi đầu chào hỏi.

"Ừ, ông chủ xuống đó đã bao lâu?" Quản gia lo lắng hỏi, ông chủ của hắn luôn luôn không thích người khác quấy rầy cậu ấy bơi lặn, cho nên hắn mới muốn xác định rõ chủ tử còn có bao lâu thời gian cho buổi họp.

"Đã một lúc rồi." Một cô hầu gái cung kính hồi đáp, nhìn thấy Quản gia tới như thế cũng không cảm thấy kinh hoảng, rất dễ nhận thấy đây là chuyện thường xảy ra trong biệt thự này.

"Được rồi, đi xuống đi!" Quản gia nghe vậy, nhận lấy khăn tắm màu trắng trên tay cô hầu gái, vẫy lui tất cả, mấy cô gái trẻ có ý đồ coi trộm dáng người to lớn của chủ nhân mình dù không cam nguyện, nhưng cũng không có cách nào, không thể làm gì khác hơn là tiếc nuối cung kính lui ra, họ không phải làm việc trong biệt thự này ngày đầu tiên, dĩ nhiên biết thủ tục ở đây, hơn nữa họ đều đã trải qua tầng tầng chọn lựa mới được vào, tiền lương cao gấp đôi người giúp việc ở gia đình bình thường, họ dĩ nhiên sẽ không mất lý trí vứt bỏ chén cơm mình thật vất vả mới có được.

Quả nhiên, trong chốc lát, bóng dáng to lớn ở chính giữa hồ bơi nhanh chóng bơi về phía bờ giống như con cá nhỏ.

Rào rào!

Chỉ thấy một bóng dáng cao ráo to lớn cao ngạo từ trong bể bơi đi ra, toàn thân cao thấp chỉ có một cái quần bơi ngắn màu đen cực kỳ khêu gợi bao quanh, hai chân thon dài, cơ bụng sáu múi làm người ta điên cuồng, không có một chút thịt dư, bọt nước nhỏ trợt xuống từ da thịt trơn nhẵn màu lúa mạch, cuối cùng rơi xuống đất biến mất không thấy gì nữa.

Không thể phủ nhận, người đàn ông trước mắt này đích xác là một người đàn ông quyến rũ đến mức phụ nữ phải điên cuồng, một mái tóc ngắn gọn gàng, sợi tóc hơi xoăn màu nâu, mắt phượng lưu ly, ánh mắt lộ ra vẻ mê hoặc, sống mũi cao thẳng, môi mỏng khẽ nhếch. . . . . Tổ hợp vào nhau tựa như một pho tượng điêu khắc hoàn mỹ mà chói mắt.

Chỉ thấy người đàn ông nhận lấy khăn tắm màu trắng trong tay quản gia trung niên tùy ý lau tóc, tiện tay ném khăn lông đã dùng xong vào tay quản gia, ưu nhã đi vào trong biệt thự, cả người có vẻ đẹp hoang dã cương quyết bướng bỉnh, là một người đàn ông vừa nguy hiểm lại dễ dàng làm cho người ta điên cuồng mê luyến.

Quản gia liền tranh thủ đưa khăn tắm trong tay tới sau lưng người áo đen, bước nhanh đuổi theo bước chân người đàn ông, cung kính mà cực kỳ lo lắng nói: " Ông chủ, có người xông vào thư phòng."

"Hả?" Lúc này người đàn ông mới dừng bước, có hứng thú xoay người, đôi mắt sắc bén khẽ híp một cái, khóe miệng nhếch lên một nụ cười tàn nhẫn.

"Lúc nãy, hiện tại mấy bảo vệ đang đối phó." Quản gia lau mồ hôi trên trán, lo lắng nói, trong thư phòng cất giấu đều là tài liệu rất quan trọng, bây giờ trong lòng hắn có thể nói là lo lắng khác thường, bởi vì tất cả vấn đề trong biệt thự cơ hồ đều do hắn an bài, nếu biệt thự mất thứ gì, vậy hắn sẽ mất chức.

"Ha ha! Đi, đi xem một chút đến tột cùng là ai to gan như vậy, lại dám xông vào, hi vọng không phải tay mơ." Trong mắt người đàn ông chiết xạ ra ánh sáng nguy hiểm, cười ha hả nói, sau đó liền đi tới thư phòng trước.

Vẻ mặt quản gia lo lắng, trong lòng hô to, chủ tử của hắn lại có người để chơi, nhưng người cẩn thận như hắn lại lo lắng đề phòng, cam chịu đuổi theo bước chân người đàn ông.

Trong thư phòng to lớn lúc này rất lộn xộn, tài liệu rớt đầy đất, mà trên đất lại là mấy người áo đen vết thương chồng chất, cảnh tượng này rất dễ nhận ra là đã trải qua cuộc đánh nhau kịch liệt, người đàn ông và quản gia đi vào thư phòng liền nhìn thấy cảnh tượng như thế.

Quản gia liếc bốn phía một cái, không có phát hiện người xông vào thư phòng, chỉ thấy được bảo vệ trong nhà bị đầy vết thương nằm trên mặt đất, gấp giọng hỏi: "Người xông vào đâu?", lúc nãy khi hắn đi vào, người áo đen xông vào vẫn còn ở đây, sao bây giờ lại không còn trong thư phòng nữa, hắn tuyệt đối không tin tưởng người xông vào có thể đánh ngã hết mấy bảo vệ mà chủ nhân huấn luyện ra.

Tròng mắt sắc bén của người đàn ông quét chung quanh một vòng, tầm mắt rơi vào trên cửa sổ mở ra, ý vị không rõ mở miệng nói: "Đã đi rồi." .

" Ông chủ làm sao biết?" Quản gia nghi ngờ nhìn người đàn ông, trong mắt lộ vẻ không thể tin, người áo đen xông vào là thần hay sao, sao phòng thủ chặt chẽ như thế mà hắn cũng chạy được? Quản gia nhìn sang theo tầm mắt của người đàn ông, bảo vệ đầy vết thương trên đất, trong phòng trống trải chỉ có mấy gương mặt nhìn quen mắt, còn có cánh cửa sổ mở ra đều nói rõ người áo đen đã thoát khỏi thư phòng.

Nhưng có khả năng sao? Thiết bị trong phòng không chỉ vô cùng nghiêm mật, bảo vệ bên ngoài phòng ít nhất cũng có hơn trăm người, mọi người đều được chọn kỹ lựa khéo mà ra, nếu như một tên trộm bình thường cũng có thể dễ dàng ra vào trong nhà của Mafia Italy, thì nơi này nhất định có quỷ.

"Nghĩ rõ." Người đàn ông híp đôi mắt sắc bén, không phải nghi vấn, mà là nói rất khẳng định, không ngờ ở nơi hắn thống lĩnh lại xuất hiện nội quỷ, chuyện này càng ngày càng trở nên thú vị.

"Ông chủ, chúng ta có cần...?" Quản gia có ý kiến, nói nhỏ bên tai hắn, trong biệt thự có nội quỷ, chuyện này không lớn không nhỏ, cần nhanh chóng xử lý xong mới tốt.

"Đừng để ý, chuyện này rất thú vị mà? Hơn nữa món đồ chơi vừa rồi đã chạy." Người đàn ông cười một tiếng quỷ dị, trên gương mặt đẹp trai có vẻ tà mị, xoay người ra khỏi thư phòng, xem ra cuộc sống tương lai sẽ không quá nhàm chán.

"Toàn bộ lui xuống đi! Thực lực của các ngươi còn phải tăng cường." Quản gia vẫn nhìn bảo vệ bị thương chồng chất trên đất, nghiêm nghị nói, đám người kia đều là người do anh chọn kỹ lựa khéo ra để bảo vệ biệt thự, không ngờ vẫn để người khác thừa cơ hội, chuyện này bảo anh về sau làm sao làm việc trước mặt chủ tử, thở dài một tiếng, may nhờ chủ tử trước gườ không làm việc theo lẽ thường, hình như ngài cảm thấy rất hứng thú với nội quỷ đó nên không có trách tội bọn họ, bằng không dù là sử dụng mạng già của hắn cũng không đủ.

Trong nháy mắt, thư phòng to lớn chỉ còn lại mình quản già, dưới đất lộn xộn khiến hắn không nhịn được nhíu mày, bước nhanh ra thư phòng chuẩn bị an bài nhân viên quét dọn.

Đồng thời, trong phòng tổng thống trên tầng cao nhất của khách sạn năm sao ở Italy, Vệ Thanh Nhiên mặc quần áo đen cởi áo khoác của mình xuống, tùy ý ném ở bên cạnh, lười biếng ngồi trên ghế sa lon nhập khẩu cao cấp bằng da, lấy điện thoại trong túi ra bấm một dãy số.

"Mọi người lập tức rút lui khỏi Italy, trong thời gian ngắn đừng đến Italy làm ăn." Vệ Thanh Nhiên dịu dàng nói, cũng không đợi người trong điện thoại trả lời đã trực tiếp cúp điện thoại.

Róbert Vittek Lovell thật không đơn giản, tổn thất là nhỏ, mình khiêu chiến hắn mới là lớn, trong thời gian ngắn lại có thể chạy ra khỏi biệt thự, trong lòng hắn nhất định rất uất ức, mất mặt! Một khi hắn nghĩ thông đầu đuôi, vậy chuyện này khó có thể khống chế, cho nên Vệ Thanh Nhiên không có lòng tham muốn chia một chén súp từ gia tộc của Róbert Vittek Lovell, mà là lấy được vật mình muốn liền bỏ chạy, như vậy mới có thể chấm dứt hậu hoạn.

Vệ Thanh Nhiên đứng dậy đi tới bên cạnh tủ rượu, lấy ra một ly cao cổ rót một ly rượu đỏ, sau đó trở lại trên ghế sa lon thoải mái, lười biếng tựa trên ghế sa lon, một cái tay thon dài thận trọng cầm lấy cái hộp nhỏ khó khăn mới lấy được, mở cái hộp chế bằng gỗ đàn ra, bên trong không phải đựng 'Yêu Cơ Màu Tím' sao? Nhưng hình như cái này còn tinh xảo hơn 'Yêu Cơ Màu Tím', ánh sáng càng chói mắt hơn, giống như cô gái nhỏ đó, nghĩ đến đây Vệ Thanh Nhiên nhẹ nhàng dùng lòng ngón tay vuốt ve dây chuyền màu tím trong hộp gỗ, gương mặt nho nhã đã phủ lên vẻ yêu thương, chứng tỏ tâm tình anh bây giờ rất tốt.

Mà bây giờ ở trong căn biệt thự kế bờ biển ở thành A đã bị quậy lật trời, nguyên nhân đương nhiên là phu nhân của họ, cô gái nhỏ luôn được bang chủ cưng chiều thời gian trước vẫn vui vẻ tản bộ bên ngoài, nhưng mấy ngày nay cứ ở trong phòng không có đi ra, một ngày không ra có thể hiểu, nhưng là mấy ngày cũng ở trong phòng không ra thì thật lạ.

Trong lòng mọi người co rút một hồi, không phải họ ngạc nhiên cái gì, mà là vị nữ chủ nhân này hoàn toàn không phải một chủ nhân chịu ngồi yên, cho nên làm như vậy nhất định là có chuyện gì, nhưng chuyện của ông chủ, hạ nhân như họ không tiện hỏi. Không thể làm gì khác hơn là lo lắng, nếu vị tổ tông này có chuyện gì, mấy người đáng thương như họ sẽ gặp họa.

Đợi lâu chết, rốt cuộc phu nhân của các cô bị ông chủ nhà các cô ẵm ra khỏi phòng, nhìn thấy Hồ Cẩn Huyên bình yên vô sự xuất hiện, tất cả người giúp việc đều len lén thở ra một hơi, bắt đầu sống lại.

Thẩm Dật Thần ẵm Hồ Cẩn Huyên đi tới đình nghỉ mát trong vườn hoa biệt thự, thận trọng đặt cô ở trên ghế quý phi trong đình, nhìn thấy cô gái nhỏ này không biết mất hồn ở đâu, trong lòng không nhịn thở dài, anh có thể thống lĩnh xã hội đen cả thành A, bên trong hạng người gì chưa từng thấy, có ai không thuần phục anh đâu? Duy chỉ có cô gái nhỏ trước mắt, anh lại không có biện pháp nào với cô.

Đọc nhanh tại Vietwriter.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK