Người chơi không để trong lòng, triều đại trong game luôn thay đổi rất nhanh, cách chơi đổi mới cũng là bình thường. Chỉ sau vài ngày, vụ boss thế giới đã bị những thứ khác mới mẻ hơn thay thế, nhưng đột nhiên, một thông báo toàn server vàng lấp lánh hiện lên trước mặt tất cả người chơi đang online.
Người từng đánh boss thế giới đều biết, loại boss này sẽ xuất hiện ở một khu vực nào đó, chỉ đổi mới trong thời gian quy định, không giới hạn số người tham gia, không giới hạn bang hội. HP của boss về 0, hệ thống sẽ căn cứ vào biểu hiện của người chơi để kết toán, thường thì cứ tham gia sẽ có phần thưởng cơ bản, số liệu càng cao thì phần thưởng nhận được càng tốt.
Cái này chỉ là phần thưởng kết toán, còn một loại phần thưởng nữa gọi là thưởng rơi từ boss.
Boss thế giới sẽ rớt rương đặc biệt, vật liệu đạo cụ trong rương này đều cực kì quý hiếm. Boss thế giới cũ mà rơi rương thì tương đương với phần thưởng của kỳ văn 3-4 sao, mỗi lần chỉ rơi 10 rương, chủ yếu trông đợi vào đánh giết ở đoạn cuối.
Nhưng đây là boss thế giới sau điều chỉnh, con boss [Chủ Nhân Biển Sâu] này chưa từng có mặt trong danh sách boss thế giới.
[Đù má, biết nó là cái gì không?]
[Đang tra!!! Kho dữ liệu boss mới cập nhật thông tin về con Chủ Nhân Biển Sâu này. Hay lắm, boss 100% rơi phần thưởng 4 sao, 50% rơi 5 sao, 10% rơi 6 sao!!!!]
Rương vật liệu rơi ra từ boss thế giới mới - Chủ Nhân Biển Sâu - cái cơ bản nhất cũng là rương của khiêu chiến kỳ văn 4 sao, hên thì còn có thể ra 5 sao thậm chí 6 sao.
[Vãi, hào phóng vậy sao?!]
[Sao mấy người còn ở đây vậy, mau tới giành boss!!!]
[Nhiều đội tinh anh của các bang qua đó rồi!]
Thường thì chinh phạt tập thể, kết toán xong tất cả người chơi sẽ có quà, nhưng rương báu chỉ rơi ở đoạn cuối. Nếu là trước kia, tất cả sẽ bị các bang lớn tranh giành, thậm chí còn có bang liên minh với nhau phân chia khu vực cướp boss, boss thế giới xuất hiện đồng nghĩa với mở màn cho những cuộc chiến đẫm máu giữa các bang.
Kênh bang Trái Cây đã sôi trào, Đông Hải đó, cứ điểm ở gần nhất chính là của bang Trái Cây bọn họ, có cứ điểm đồng nghĩa với họ có thể từ trụ sở bang chạy thẳng tới Đông Hải, bên hành động nhanh nhất đương nhiên là Trái Cây.
[Cơ hội!!]
[Tôi tới ngay, vào đoàn ai đấy!]
[Hôm nay là đi vận chuyển vật liệu, phó bang bên đó.]
[Dưa Hấu cố chống nhé, anh em tới ngay, phải cướp được thù hận.]
Dưa Hấu ném bom vào nhóm quản lý của Trái Cây, nói tiếp: "Chuối Tiêu chở tài nguyên bang về đi, những người khác đi với tao xuống dưới xem tình hình, chúng ta có tank, phải tranh thủ giành được thù hận của boss!"
Chiến sĩ thuộc tiểu đội vận chuyển được trao hi vọng của cả bang nghe vậy tròn mắt: "Nhưng mà anh ơi, bên dưới còn có Đạp Vân Trung nữa! Em không cướp nổi với ông đó đâu."
Dưa Hấu: "... Mày có thể có chút chí khí được không!!"
Chiến sĩ hoảng loạn: "Em không làm được!"
"Phó bang, nó tới chỗ bọn mình kìa!"
"Sao em thấy không ổn thế nào ấy, đáng lẽ boss thế giới phải ở yên trên biển chứ? Con bạch tuộc đó lên bờ kìa?!"
"Nó lên rồi lên rồi, con boss này khủng thế, nó lao thẳng tới chỗ làng chài kìa."
Dưa Hấu nghe vậy lập tức nhìn về phía Chủ Nhân Biển Sâu. Gã đổi khóa mục tiêu sang boss, phát hiện mục tiêu thù hận của con boss này không phải là người chơi, mà là bia đá ở cứ điểm của bọn họ.
Dưa Hấu có cảm giác chẳng lành ---
Con này??? Mày tới giành tài nguyên ở cứ điểm của bọn tao hả??
1
Làng chài nhỏ Đông Hải là nơi cách boss thế giới Chủ Nhân Biển Sâu gần nhất.
Khoảnh khắc thông báo hiện lên, Đạp Vân Trung lập tức gia nhập đội của Úc Trăn, còn mời thêm Vịt Nướng và Cá Mặn. Nhóm 4 người nhanh chóng xông về phía boss.
"Ông đoán đúng rồi, quả nhiên kỳ văn này liên quan tới cách chơi, chỉ không ngờ là đầu não lại thả ra boss thế giới sớm như vậy." Úc Trăn nhíu mày: "Tra xét cơ sở dữ liệu thì chỉ có thông tin về vị trí xuất hiện, tất cả kỹ năng không biết."
Đạp Vân Trung: "Có tỉ lệ khá thấp rơi phần thưởng 6 sao, chứng tỏ độ khó của nó tầm 6 sao, có khi còn cao hơn."
Boss thế giới cũ có danh sách kĩ năng do bên nhà phát hành đăng, nhưng con boss này, đừng nói là tên kĩ năng, ngay cả cấp bậc, độ khó cũng không rõ.
"Báo với bang ông chưa?" Úc Trăn hỏi.
Đạp Vân Trung lập tức đáp: "Rồi, nhưng chắc không tới nhanh được, truyền tống cũng tốn thời gian... Cứ điểm gần đây nhất hình như là của Trái Cây, để tôi nhắn tin cho Mướp Đắng."
"Không đúng..." Úc Trăn nhận ra dưới thanh máu của boss xuất hiện khóa mục tiêu: "Nó khóa bia đá ở cứ điểm Đông Hải, mau cướp thù hận."
Đạp Vân Trung hiểu ra: "Kẻ đến không có ý tốt à."
Hắn lập tức mở trạng thái: "Y sư để ý máu tôi, chúng ta cướp thù hận."
-
[Đêm khuya còn 01:01:22]
"Chờ chút, vừa rồi là boss thế giới hả?"
"Tự tin lên, nó là boss thế giới đó."
"Vờ cờ lờ, cái đồ đằng mà đại ca sờ lại mở khóa boss thế giới."
"Tôi cũng muốn sờ, tôi còn chưa được trải nghiệm cảm giác có thông báo toàn server của riêng mình."
Ý thức được có thể bọn họ mới là bên bị nhốt trong cảnh đặc biệt, nhóm 7 người đêm khuya cuối cùng cũng nhận ra những điểm kì lạ, ví dụ như tin nhắn gửi ra ngoài như đá chìm đáy biển, hay là kênh thế giới, kênh bang hội mãi không có chat mới... Ban nãy họ mải tránh Quái Ngư, giờ mới hiểu hóa ra người mất liên lạc với cả thế giới là mình.
"Trước đó vẫn nhắn tin được với bên ngoài, nhưng giờ khóa hết rồi, em không nhắn được nữa." Hồng Quả Quả ý thức được vấn đề: "Hình như là bắt đầu mất kết nối từ khi trời tối."
"Không phải hình như, là chắc chắn."
Túc Mạc lau hết bụi trên bệ đá có đồ đằng đang tỏa ra ánh sáng xanh, nói tiếp: "Cảnh đêm khuya này không đơn giản đâu, nhiệm vụ Làng Chài Đông Hải này cũng thế. Giờ phải mau nghĩ cách giải trừ trạng thái cho ba người kia, nếu không thì đừng nói là đánh boss, chúng ta còn không ra khỏi cái hang này được."
Đồ đằng trên bệ đá xanh này vẽ một con quái vật biển khổng lồ, hẳn là [Chủ Nhân Biển Sâu] mà thông báo vừa nói. Với tình hình hiện tại, nhiệm vụ kỳ văn bọn họ đang làm rất có thể không phải là nhiệm vụ kỳ văn 5 sao thông thường, mà là khởi đầu của nhiệm vụ mở màn. Vịt Nướng Mật đã làm xong vòng thứ nhất, cái bọn họ làm là vòng thứ hai, mà nhiệm vụ này, cậu có thể khẳng định nó là nhiệm vụ mở màn cho con boss thế giới Chủ Nhân Biển Sâu.
"Nhưng mà còn không biết trạng thái trên người bọn họ là gì thì làm sao để giải quyết?" Ngô Liêu không khỏi lên tiếng: "Muốn giải độc thì phải biết là độc gì đã."
Túc Mạc quan sát xung quanh: "Quả, có mang quyển trục chiếu sáng không?"
"Có đây." Hồng Quả Quả lấy mấy cái ra: "Anh muốn ném chỗ nào?"
Túc Mạc nói: "Ném vào chỗ đống xương ấy, bọn tôi xuống dưới, cậu ở trên canh chừng."
Hồng Quả Quả: "...?"
Túc Mạc buộc dây thừng lên trên, sau đó nhảy xuống núi xương. Đống xương này sâu hơn cậu nghĩ, Túc Mạc nương theo dây thừng mò mẫm đi vào trong biển xương, chạm được tới vách núi mới nói: "Bên dưới này có khắc chữ, xuống xem thử đi."
Chỉ Qua cũng dùng phương pháp tương tự nhảy xuống: "Chữ gì vậy?"
Túc Mạc hỏi: "Chữ Hoa Hạ cổ, cậu đọc được không?"
Chỉ Qua đáp: "Đọc được vài chữ, để em giúp anh tìm."
Trên vách đá thật sự có khắc chữ, nhưng những chữ này lại tách biệt hoàn toàn, nét chữ không giống nhau, vị trí cũng khác, có vẻ như là chữ do mấy bộ xương kia khắc trước khi chết. Họ tốn thời gian tìm được tất cả chữ trên vách đá, không nhiều lắm, nhưng miễn cưỡng xác định được 3 thông tin.
1. Những người này cũng vì tìm kiếm cơ duyên ở làng chài nhỏ, lặn lội đường xa tới, cuối cùng bị đám Quái Ngư đánh không chết kia bao vây, vào hang động này lại gặp nguy hiểm nên chết.
2. Cơ duyên ở làng chài là giả, những gì NPC nói chưa chắc đã là thật.
3. Trên đảo có một con quái vật đặc biệt, nó sẽ bài tiết ra chất lỏng khiến người ở trạng thái tê liệt, nếu hấp thụ quá nhiều thì không có thuốc chữa.
"Hình như mấy người này đều dính trạng thái đó nên mới chết ở đây." Túc Mạc đọc hết rồi nói: "Giờ chỉ là không thể cử động, về sau nặng hơn, rất có thể ngay cả Quả cũng không cứu được."
Thanh Phong: "Chẳng lẽ em phải ra đi khi tóc còn xanh?"
Hồng Quả Quả: "Thế chết rồi có hồi sinh được không?"
Túc Mạc: "... Chưa chắc đã chết."
Apple: "Cậu vừa bảo là không có thuốc chữa mà?"
Túc Mạc nói: "Các cậu đều đang bị tê liệt, theo lý mà nói thì không thể cựa quậy, nếu thế thì chữ trên tường này là do ai khắc? Trên đường tới đây cũng không thấy xương hay xác gì, rốt cuộc ai là người chất đống xương này vào đây?"
Lời này vừa ra, những người khác sửng sốt.
Bọn họ mải chú ý tới thông tin nhận được, lại không nghĩ xem thông tin này là ai để lại.
"Có hai khả năng, một là những thông tin này do đống xương kia để lại, hai là do người khác viết lên, mục đích là để khiến những người thấy được chữ sẽ phải từ bỏ, cho rằng bản thân trúng độc không có thuốc chữa."
Túc Mạc hơi ngừng lại rồi nói tiếp: "Tôi cảm thấy cả hai đều có khả năng. Nói cách khác thông tin chúng ta có, có cái là thật có cái là giả, cũng có vài điểm mâu thuẫn. Nhưng dù là giả hay thật, tỉ lệ thế nào, thì ở đây có nhiều loại chữ khác nhau như vậy, chứng tỏ trong số những người này vẫn có vài người về sau có thể cử động, thế nên mới có sức khắc chữ."
"Trúng độc xong bị vứt ở đây, về sau lại có thể nhúc nhích, tạm bỏ qua mục đích của người làm những việc này, chúng ta có thể xác định một điều." Túc Mạc nói đơn giản: "Đó là ở gần đây có thứ để giải độc, hoặc có thể giúp mọi người cử động, chưa tới mức chờ chết."
Apple không hiểu, hỏi lại: "Tại sao lại bỏ qua mục đích của người làm những việc này?"
"Không phải tất cả tin tức đều hữu dụng, chúng ta đang làm nhiệm vụ chứ không phải đi điều tra, chân tướng thì đi tới cuối sẽ có cốt truyện hoàn chỉnh giải thích, còn nhiệm vụ hiện giờ là sống sót hết đêm khuya."
Túc Mạc nói tiếp: "Suy cho cùng cái gì cũng xuất phát từ nhu cầu. Giờ chúng ta phải biết làm sao để giải độc, vậy thì tổng kết thông tin mà mình cần thôi."
Hồng Quả Quả đã hiểu: "Tức là không cần nghĩ tới những thứ khác, những người này khắc chữ tức là họ còn có thể cử động, có thể cử động chứng tỏ gần đây có thứ gì đó giúp họ."
Túc Mạc: "Nói chung là thế."
Ngô Liêu nghe nửa ngày vẫn không hiểu: "Vậy giờ bọn mình nên làm gì, ý anh là gần đây có thứ giải độc đúng không, nhưng phải đi đâu tìm đây?"
"Momo, ở bên này." Chỉ Qua đột nhiên phát hiện một điểm lạ ở vách đá gần đó: "Bên này có một cái cửa hang, nhưng bị bịt rồi."
Túc Mạc nghe được, bám vào tường đi tới chỗ cô, tới gần mới thấy cái hang bị bịt mà Chỉ Qua nói. Trong này rất tối, cái miệng hang này lại nhỏ, bị một tảng đá chặn ở trước, còn có các bộ xương khác che lấp, nếu không nhìn kĩ đúng là không phát hiện. Cậu dùng tay đẩy, không đẩy được, không thể làm gì khác ngoài nói: "Đập vỡ tảng đá đi."
Hai thích khách cùng ra tay, nhanh chóng đập vỡ phần đầu tảng đá, một mùi tanh xộc lên. Túc Mạc cau mày: "Tiếp tục, đừng có ngừng."
Chỉ Qua và Ngô Liêu tiếp tục, Hồng Quả Quả đứng bên trên đầy hứng thú ngó xuống. Bởi vì dùng kênh phụ cận, vị trí của họ lại cách nhau xa nên y không nghe rõ lắm mấy người bên dưới đang nói gì.
Thanh Phong không nhìn được, chỉ có thể hỏi: "Bọn họ đang làm gì vậy?"
Hồng Quả Quả nói: "Hình như là đào hang, chắc là định đào đất chui ra ngoài."
Miệng hang nhanh chóng lộ ra chừng nửa mét, Túc Mạc ném một quyển trục vào, không có động tĩnh gì. Cậu thử chui vào trong, chưa đi được mấy bước đã thấy nước chảy. Cậu nhìn xuống, cầm quyển trục quan sát, phát hiện hang động này có một nửa là nước biển, hẳn là thông ra biển bên ngoài.
Túc Mạc quan sát, chợt khựng lại, giơ quyển trục soi lên vách đá chung quanh, hiểu ra: "Hình như tôi biết rồi."
3
Ngô Liêu đang đứng canh ở cửa động: "Hả?"
Gã không hiểu lắm, anh lại biết cái gì rồi?!
-
Đông Hải, làng chài nhỏ vốn tĩnh lặng giờ phút này đông nghịt người, có vô số người chơi nghe tin chạy tới chuẩn bị tấn công boss thế giới, đội tinh anh cũng tập kết lại bao vây làng chài nhỏ, chật như nêm cối. Mà trong tình huống này, bước chân lên bờ của con Chủ Nhân Biển Sâu kia lại không hề dừng lại.
Mục tiêu hiện giờ của nó là Đạp Vân Trung, nó vung vẩy xúc tu san bằng những kiến trúc xung quanh, tiếng đổ vỡ ầm ầm vang lên. Nó vừa đánh vừa chèn lên phía trước, khiến người chơi buộc phải lùi vào trong. Con boss này đến giờ mới chỉ dùng hai chiêu, một chiêu quét ngang có thể đánh bay người chơi như trở bàn tay, chiêu còn lại là nhả mực khiến người chơi xung quanh dính trạng thái tê liệt, kéo dài 30 phút, ai trúng chiêu lập tức mất khả năng chiến đấu.
"Con quái này bất hợp lí vãi, đáng lẽ làng chài nhỏ phải là khu vực an toàn chứ, thế mà nó cũng lấn chiếm được?"
"Vãi nồi nó đi được vào khu vực an toàn hả?"
"Đừng bảo là đánh, giờ HP còn chưa xuống 99% kìa, đánh lâu như thế cũng không nổi 1%?"
"Nhiều người chết quá!"
"Có nhiều bang tới lắm rồi, ra sau lưng bọn họ đi."
"Sao mấy bang kia chưa bắt đầu đánh vậy?"
Có rất nhiều bang tới chuẩn bị cướp boss thế giới, Thiên Giới, Vân Ẩn Nhân Gian, Chư Thần Chi Điện, Nhậm Tiêu Dao, Trái Cây Thập Cẩm... Mấy bang nổi tiếng trên bảng xếp hạng đều tới, nhưng họ lại chỉ đứng đánh từ xa, đồng thời quan sát tình hình chiến đấu, hằm hè với đối thủ xung quanh.
Top 1 trận pháp sư Dạ Bán Chung Thanh đứng trên cao, hắn nhìn ra xa, cũng trên mô đất cao đăng kia có một người mặc áo bào trắng phất phơ đang đứng --- "Quẻ Không Đồng Nhất". Có rất đông người tới, nhưng chuyện xảy ra bất ngờ nên đội tinh anh của các bang cũng không được đông đủ, hiện giờ đông nhất, ngoài Thiên Giới ra thì chính là [Nhậm Tiêu Dao] do Quẻ Không Đồng Nhất dẫn dắt.
Sleep nói: "Đội tinh anh của Vân Ẩn Nhân Gian chưa tới, chúng ta có thể cướp boss từ tay Đạp Vân Trung, nhưng khó để đảm bảo là Quẻ Không Đồng Nhất sẽ không nhúng tay."
Dạ Bán Chung Thanh do dự: "Không đúng, cứ điểm ở Đông Hải là của Trái Cây, sao đội tinh anh của chúng nó chỉ có những người này? Mướp Đắng đang online mà? Anh ta không có ở đây à?"
"Có... Bọn nó đến đây đầu tiên." Sắc mặt Sleep rất kì lạ, chỉ vào một ngọn núi cách họ rất gần, nói tiếp: "Nhưng tụi nó đến xong đột nhiên chạy sang kia."
Dạ Bán Chung Thanh: "?"
Sleep nói: "Tụi nó không đánh quái, mà đang ở trong cứ điểm Đông Hải... Chuyển tài nguyên."
4
Bên trong cứ điểm Đông Hải, Mướp Đắng tắt voice chat với Hành Chỉ Vô Câu, sai hai đội tinh anh: "Mau lên mau lên, mau dọn hết tài nguyên ra ngoài."
Mướp Đắng vốn dẫn đoàn tinh anh tới hiện trường đầu tiên để đoạt boss, ai ngờ lại gặp hai người bạn là Đạp Vân Trung và Hành Chỉ Vô Câu, đột nhiên được cho biết mục tiêu của boss thế giới có thể là tài nguyên trong cứ điểm của họ. Anh ta nhìn boss một cái, ngựa không dừng vó quẹo sang bên.
Mục tiêu thù hận đang là Đạp Vân Trung, nhưng con boss kia vẫn tiếp tục hướng về cứ điểm của họ, nếu bảo nó không có hứng thú với tài nguyên trong này bọn họ không tin. Boss thế giới có thể không lấy, nhưng tài nguyên trong cứ điểm Đông Hải mà mất thì họ lỗ nặng.
Dâu Tây vội vàng dẫn đoàn tinh anh tới làm công nhân bốc vác, miệng nói: "Anh cả, không để lại gì à? Chuyển hết ra thì sợ là lúc đánh Liên Đấu Bang bọn mình không đủ tài nguyên đâu."
1
Mướp Đắng lắc đầu: "Không để, không để gì hết, để lại chỉ có cho bạch tuộc ăn thôi."
"Mục tiêu của nó là tài nguyên thật à? Vậy chỗ này không còn tài nguyên nữa thì liệu nó có đổi hướng không?"
"Cứ điểm tiếp theo là của nhà nào?"
"Gần chỗ này nhất là cái ở cạnh thành Lạc Nhật, của Thiên Giới."
Mướp Đắng cũng ra trận làm bốc vác, lại hỏi: "Dưa Hấu đâu? Vừa rồi còn ở đây mà?"
"Anh cả, phó bang dẫn đoàn xuống dưới rồi, nói là muốn tranh thủ thời gian cho bọn mình, đi làm gỏi con bạch tuộc kia."
+
Tác giả có lời muốn nói:
Dưa Hấu: Quân trộm cắp mất dạy!