Trong lúc nhóm thích khách do dự nên tiếp tục trốn hay là xông lên làm gỏi xạ thủ, đoàn trưởng Dưa Hấu của họ đã hoặc là không làm, còn đã làm thì làm cho xong, bật full trạng thái, Lẩn Trốn chạy lên dứt khoát giết xạ thủ không hề phòng bị kia.
Thích khách mới tới ngơ ngác: "Đoàn trưởng, anh mới nói là không đánh rắn động cỏ mà?"
Dưa Hấu: "... Thế chờ thằng đó báo tin hả?"
Vừa rồi gã để ý xạ thủ không mở Hỏa Nhãn Kim Tinh, vậy phải giết ngay thôi.
Giết thì chỉ bại lộ một thích khách, không giết đợi đối phương mở Hỏa Nhãn Kim Tinh phản ẩn, vậy cả cái đoàn này đừng hòng trốn.
"Bên ngoài điểm mai phục có người, em sợ bị phát hiện nên giết rồi." Sau đó Dưa Hấu báo cáo với kênh chỉ huy, còn bổ sung: "Là xạ thủ."
Tổng chỉ huy Momo: "..."
Những người khác trong kênh: "..."
Cái số kiểu gì vậy, đi dã ngoại mai phục còn gặp được xạ thủ lạc đàn??
Dưa Hấu lại nói: "Mọi người yên tâm đi, trước khi nó phát hiện ra bên mình tôi đã giết nó rồi."
Quẻ Không Đồng Nhất: "Vấn đề là phát hiện hay không phát hiện à?"
Dưa Hấu: "..."
"Hình như không phải."
"Vậy làm sao giờ?"
"Xông lên luôn?"
"Đẩy luôn vào cứ điểm Thu đi." Túc Mạc nghe đến đó lập tức nói: "Chúng ta bại lộ điểm mai phục rồi."
Gặp phải xạ thủ ở dã ngoại là điều không ai ngờ tới. Nhưng điểm mai phục cách tòa nhà cổ không xa, cũng khá gần điểm hồi sinh, không loại trừ khả năng có người chơi hồi sinh muốn vòng ra sau úp sọt đoàn lớn. Cơ mà đây không phải mấu chốt, mấu chốt là khi cả hai bên đang giằng co, ở trong góc im ắng đột ngột xuất hiện quân địch, với Huyền Dương mà nói, đây là một tín hiệu.
Đằng sau có nguy hiểm.
Người dẫn đoàn tấn công cứ điểm Thu là Quẻ Không Đồng Nhất, 4 đoàn đánh 4 đoàn, bởi vì chiến lực của hai bên không thua kém nhiều và trận doanh Huyền Dương là bên thủ, mỗi lần đẩy vào đều thiếu chút cơ hội. Bên thủ sẽ có hai lợi thế, một là người chơi vượt quá 1000 mét có thể dùng điểm hồi sinh khóa với cứ điểm, hai là quy tắc hồi sinh ở lân cận.
Tuy tạm thời chưa biết trận doanh Huyền Dương khóa điểm hồi sinh ở đâu, nhưng là bên thủ, người chơi Huyền Dương ở cứ điểm Thu có hai lựa chọn để hồi sinh. Một là hồi sinh ở điểm khóa với cứ điểm (cách 1000 mét mới có hiệu lực), hai là hồi sinh ở điểm truyền tống gần với cứ điểm nhất.
Người chơi trận doanh Huyền Dương ở cứ điểm Thu đều chọn hồi sinh ở khu vực lân cận. Bởi vì Huyền Dương là bên chiếm lĩnh cứ điểm Thu, họ hồi sinh như vậy tiêu hao rất ít tài nguyên, nên khả năng viện trợ cũng mạnh hơn hẳn đoàn U Minh từ xa đến.
Quẻ Không Đồng Nhất nhiều lần đẩy được tới cửa tòa nhà rồi, lại bị đám người vừa hồi sinh chạy về của Huyền Dương gắt gao chặn lại. Cũng không thể nói là bên họ đang thua, nhưng cứ giằng co như vậy là điều mà chỉ huy của Huyền Dương mong muốn, kiểu này vừa có thể câu giờ, vừa giữ chân được đoàn chủ lực của U Minh.
Có điều nếu cho thêm một đoàn thích khách cơ động, có thể nói là siêu bạo lực tới, vậy cục diện sẽ lật ngược trong nháy mắt.
Quẻ Không Đồng Nhất: "Trước hết tới cứ..."
Hắn nói chưa hết câu đã nhận thấy đám người bắt đầu bạo động: "Dưa Hấu, ông làm cái gì vậy!?"
Dưa Hấu đã dẫn người chạy tới đằng sau tòa nhà, một đám thích khách đang trèo tường: "Ơ không đẩy à?"
"Vừa nói là mau chóng đẩy vào không sẽ bị bên kia phát hiện mà?"
Túc Mạc: "..."
Quẻ Không Đồng Nhất nuốt lại chiến lược đã ra tới miệng, đành nói: "... Đẩy đi."
Cần quái gì chiến lược, họ không cần.
-
Trong kênh chỉ huy của trận doanh Huyền Dương, Đạp Vân Trung đang nghe cứ điểm Thu có người báo phát hiện thích khách ở đằng sau thì cau mày, hắn lập tức hỏi: "Ngô Liêu, thích khách ở cứ điểm Đông sao rồi?"
"Bọn này phiền chết đi được, cứ dùng thú triệu hồi để lừa mình xông lên. Bọn tôi đẩy lên hai lần, nhưng toàn đánh vào thịt của chúng nó thôi." Ngô Liêu nói xong lại bảo: "Bọn tôi không đẩy vào thật, nghe lệnh của ông chỉ ở ngoài câu giờ với chúng nó mà. Yên tâm đi, thích khách vẫn chưa ra, trốn hết đằng sau khiên thịt rồi."
Dạ Bán Chung Thanh nói: "Đoàn thích khách vẫn ở cứ điểm Đông thì người chúng ta gặp ở cứ điểm Thu có thể là thám tử. Chắc là bên kia đẩy vào không được nên phái thích khách đi dò đường, kết quả đụng phải người bên mình."
Thật sự là vậy ư?
Đạp Vân Trung luôn cảm thấy có chỗ nào đó không hợp lý: "Để lại một đội chú ý tình huống ở đằng sau, Ngô Liêu tiếp tục theo dõi cứ điểm..."
Hắn còn chưa nói hết đã có người cuống lên vào kênh báo cáo.
Chỉ huy ở cứ điểm Thu nói: "Đoàn lớn bên ngoài cứ điểm Thu đang đẩy vào!"
Đạp Vân Trung sửng sốt: "Phòng thủ làm chủ, đừng cho tụi nó vào."
Hắn lập tức kích hoạt hai buff phòng thủ cho cứ điểm Thu.
"Không thủ được! Chúng ta thiệt hại quá nhiều người."
"Bọn nó bật full trạng thái xông lên, mạnh quá không đỡ nổi!"
"Từ từ!? Sao tụi nó đông thế, vãi nồi một đàn thích khách!"
"Ẩn thân, không bắt được!"
Thích khách!? Con ngươi Đạp Vân Trung trở nên sâu thẳm: "Cứ điểm Thu có xạ thủ không? Mau kiểm tra số lượng thích khách."
Hắn nhanh chóng chỉ huy, đại não cấp tốc vận hành, nháy mắt hiểu ra vấn đề.
Trước đó hắn vẫn luôn thấy có gì đó là lạ, giờ mới biết.
Là số người không đúng, nhân số của trận doanh U Minh mà họ dự đoán khác với thực tế.
-
Phòng phát sóng, khán giả đang cố gắng tìm nhóm thích khách đã biến mất của trận doanh U Minh, cuối cùng cũng phát hiện tung tích của họ. Nhưng 1.5 đoàn thích khách này không ở cứ điểm Đông, mà đã lẳng lặng tới cứ điểm Thu mai phục.
[Bọn họ chạy sang kiểu gì vậy!?]
[Tôi không hề phát hiện luôn...]
[Tự dưng thắc mắc tuyến đường của nhóm này ghê, chẳng lẽ là bò lên núi?]
[Chắc không ngu như vậy chứ?]
[Á đù, xạ thủ kìa!?]
Bọn họ chứng kiến đoàn thích khách gặp phải xạ thủ, đều cười trên nỗi đau của người khác, kết quả một giây sau đã có người từ đoàn thích khách chạy lên giết người nọ. Nhưng vậy vẫn chưa phải kết thúc. Sau khi giết người diệt khẩu, đoàn thích khách chỉ đứng ở đó thêm vài phút rồi chạy tới gần tòa nhà cổ, phối hợp với 4 đoàn chủ lực của Quẻ Không Đồng Nhất ở bên ngoài, tiền hậu giáp kích.
[Lần đầu tiên thấy thích khách đi vòng vào như thế.]
[Huyền Dương đang làm cái gì vậy? Sao xạ thủ không bắn thích khách đi????]
[Tuyến phòng ngự ở bên phải sập rồi có thấy không hả? Để thích khách lọt vào hàng sau thì pháp sư trị liệu gì đó đều là thịt của họ hết!]
Kế hoạch gọng kìm này bùng nổ rất nhanh, người chơi Huyền Dương ở trong cứ điểm Thu thậm chí còn không kịp có phản ứng. Vì theo dõi thích khách ở cứ điểm Đông, hầu hết xạ thủ của họ đã được phái đi, chỉ còn một đội ở cứ điểm Thu, tức là chỉ có 5 xạ thủ.
Tuy xạ thủ kịp thời phát hiện, nhưng thích khách ẩn thân đồng đội không nhìn thấy, bọn họ chỉ có thể đánh thích khách hiện ra mới giảm bớt được nguy hiểm. Thế là ra vấn đề, thích khách đánh lén từ phía sau, họ chỉ có 5 người, diện tích có thể tiếp cận bị giới hạn, chỉ giữ được một vùng. Lại thêm một đoàn thích khách vọt vào từ hướng khác, thật sự là không thể phân thân ra được.
"Đẩy vào rồi." Thiên Hạ Vấn Đỉnh hô: "Quẻ Không Đồng Nhất dẫn 4 đoàn chủ lực dây dưa bên ngoài cứ điểm Thu gần một tiếng, giờ có sự hỗ trợ của thích khách, U Minh đã mau chóng bao vây cứ điểm Thu. Mục tiêu của thích khách rất rõ, bọn họ chỉ giết trị liệu và pháp sư, tranh thủ cơ hội cho đồng đội ở phía trước!!"
"Điểm giao tranh đang ở sân trước tòa nhà, bọn họ đang tiếp tục đẩy vào trong, người chơi Huyền Dương đang hồi sinh chạy về... Huyền Dương có phản ứng, bọn họ đang dùng phương pháp bổ sung vị trí ngăn cản đoàn của U Minh, họ muốn ngăn cản U Minh cướp boss."
Thiên Hạ Vấn Đỉnh nói được một nửa thì chú ý tới phân phối tài nguyên của U Minh. Ở thời khắc mấu chốt này, tổng chỉ huy Momo cho đoàn ở cứ điểm Thu 2 buff công kích 1 buff trị liêu: "U Minh có buff trợ giúp, bọn họ không bị ngăn cản nữa, đang tiếp tục đẩy vào trong!!"
Thời gian của buff trong trận cướp đoạt liên quan tới số lượng tài nguyên. Sau khi mở buff, tài nguyên sẽ bị trừ theo từng giây. Đến giờ khán giả mới biết 4 đoàn chủ lực ở cứ điểm Thu đánh nãy giờ hoàn toàn không có buff, vừa rồi mới được 3 cái buff. 2 buff đề cao lực chiến của DPS, 1 cái gia tăng hiệu quả trị liệu.
[Choáng thật, một giây trước tui còn đang đoán xem bên họ đẩy vào như thế nào, chớp mắt cái đã đánh nhau rồi.]
[Đâu chỉ có đánh nhau, chọn thời cơ và mở buff quá chuẩn luôn ấy, có thể nói là khênh cả đoàn chủ lực của U Minh vào nhà.]
Trận doanh U Minh sẽ không lãng phí bất cứ cơ hội nào, trải qua đợt tấn công ban đầu, lại có buff, có thể nói là thuận gió mà lên, đẩy thẳng một đường từ cửa vào trong. Các loại chướng ngại ở tòa nhà cổ giờ giống thùng rỗng kêu to, đại quân U Minh oanh oanh liệt liệt lao thẳng tới boss.
[Trận doanh cướp đoạt: <Thần Mùa Thu> đang bị trận doanh U Minh tấn công dữ dội!]
"Thích khách đã cướp được boss, trị liệu đang tập trung vào cậu ấy, cậu ấy kéo boss tới chỗ trận doanh U Minh." Thiên Hạ Vấn Đỉnh hô: "Cứ điểm Thu đang bị tấn công!"
Theo quy tắc của trận cướp đoạt, mỗi một cứ điểm chỉ có thể đổi chủ một lần trong một trận. Nói cách khác, nếu U Minh thành công giết boss và trụ được 15 phút, vậy họ sẽ chiếm được cứ điểm. Trong thời gian còn lại của trận đấu, cứ điểm Thu thuộc quyền sở hữu của U Minh, không thể thay đổi nữa.
"Sắp mất cứ điểm Thu rồi." Diệu Thủ Không Không nhìn cục diện, U Minh tấn công quá mạnh, giống như lên kế hoạch từ trước, đánh cho Huyền Dương trở tay không kịp.
Đêm Khuya Uốn Tóc nói: "Không giữ được."
Xem đến đây hắn đã thầm hoảng sợ. Ngay cả người xem có góc nhìn Thượng Đế như họ cũng không kịp thời phát hiện kế hoạch U Minh chứ đừng nói là trận doanh Huyền Dương chỉ có thể quan sát bằng mắt thường. Thông tin Huyền Dương có còn phiến diện hơn, dù Đạp Vân Trung có kịp phản ứng thì với khả năng chỉ huy tốc độ, bài binh bố trận và năng lực chấp hành của trận doanh U Minh, Huyền Dương có muốn điều binh trợ giúp cũng không kịp.
Thiên Hạ Vấn Đỉnh: "Tình huống này, không có cách nào để cứu vãn sao?"
"Có, lãng phí lượng lớn tài nguyên mở điểm truyền tống, đưa người ở cứ điểm Đông qua. Nhưng cách này chưa chắc đã cứu được." Đêm Khuya Uốn Tóc giải thích: "Đội hình của Huyền Dương được phân phối rất đồng đều. Cứ điểm Xuân đã đẩy được tương đối rồi, không thể điều người từ bên đó, cứ điểm Hạ thì đang giằng co với 9 đoàn của U Minh, rút người ở Hạ cũng sẽ tạo cơ hội cho U Minh đột phá... Vậy chỉ còn lại cứ điểm Đông."
Nhưng quá lãng phí, cũng chưa chắc tới kịp.
Boss chắc chắn không giữ được, người chơi truyền tống tới cũng phải giết sạch 5 đoàn rưỡi của U Minh trong thời gian ngắn, còn không thì không giữ nổi cứ điểm Thu. Nhưng chỉ huy của U Minh không ngu, nếu bên kia thật sự mở truyền tống, vậy U Minh với tài nguyên dẫn trước cũng sẽ mở điểm truyền tống, đưa nốt 1 đoàn rưỡi ở cứ điểm Đông sang.
Mà trong cứ điểm Đông có vô số chiến sĩ và trị liệu sư, đưa sang đó là lại một hồi so độ cứng.
Mất boss cứ điểm, trận doanh Huyền Dương rơi vào thế bị động. Họ không thể điều thêm người tới trợ giúp cứ điểm Thu, vậy đồng nghĩa với không thể giết sạch quân của U Minh trong 15 phút.
Cứ điểm Thu ắt sẽ mất, cách duy nhất để làm dịu là...
Đêm Khuya Uốn Tóc: "Cách tốt nhất lúc này là đẩy vào cứ điểm Đông."
Hắn vừa nói xong, trận cướp đoạt quả nhiên có diễn biến mới. Khi boss Thần Mùa Thu bị thích khách trận doanh U Minh kéo đi, trận doanh Huyền Dương do dự chừng một phút, 4 đoàn chủ lực đang canh giữ ở cứ điểm Đông chọn đẩy vào!
[Vào thật kìa!?]
[Wow quá kịch tính! Trận doanh U Minh chỉ để có 1.5 đoàn ở cứ điểm Đông!]
[Giờ Đạp Vân Trung mới biết hả!]
[Sao lại phải vào cứ điểm Đông?]
[Người chơi trận doanh Huyền Dương thấy được một tia hi vọng.]
Diệu Thủ Không Không hỏi: "Không trợ giúp mà đi tấn công cứ điểm Đông?"
"Bởi vì như vậy mới có cơ hội. Đạp Vân Trung ý thức được vấn đề quân số, hắn không có dư người để chi viện, chỉ có thể điều từ cứ điểm khác. Mà các cứ điểm kia đều đang trong giai đoạn chiến đấu, chỉ còn cứ điểm Đông khiến hắn nghi ngờ... Anh nhìn thấy không?" Đêm Khuya Uốn Tóc đánh một dấu X trên cứ điểm Thu: "Nếu biết cứ điểm Thu không giữ được, anh sẽ chọn cách nào?"
Diệu Thủ Không Không: "Đương nhiên là giành lại một cứ điểm khác, lật ngược thế cờ."
"Vậy thì chỉ có cứ điểm Đông. Xuân và Hạ đều đang giằng co, nơi có thể phân chia chỉ có Đông và Thu." Đêm Khuya Uốn Tóc nói: "Trận doanh U Minh giết Thần Mùa Thu rồi sẽ phải ở lại thủ 15 phút, mà 15 phút đó chính là cơ hội phản kích của Huyền Dương."
Giết Thần Mùa Thu, thủ 15 phút đợi bia đá đổi màu mới được tính là chiếm lĩnh.
Điều này đồng nghĩa với sẽ có ít nhất 4 đoàn U Minh bị 4 đoàn Huyền Dương giữ chân ở cứ điểm Thu, trong vòng 15 phút không thể rời đi, tương đương với cứ điểm Đông sẽ không nhận được bất cứ trợ giúp nào. 4 đoàn đánh 1.5 đoàn đã có ưu thế, dù thích khách có trở lại cứ điểm Đông thì lúc đó người của Huyền Dương đang cướp boss rồi, tình huống tương đồng lại tái diễn, chỉ là bên chiếm ưu thế trở thành trận doanh Huyền Dương.
-
Ngô Liêu rất là ức chế, nhất là khi đoàn của gã đẩy vào trong, phát hiện bên kia vốn không có 5 đoàn như gã nghĩ mà chỉ có 1.5 đoàn, dùng chiêu diễn kịch để lãng phí thời gian của gã, gã thấy mình đúng là thằng ngu.
Bởi vì không muốn đánh thịt nên do dự, hay là vì chỉ huy nói giữ chân đoàn của họ đừng liều thủ đi.
Thực tế gã chỉ cần dẫn đoàn xông vào là sẽ biết bên kia chỉ là hổ giấy!!!
Bên ngoài cứ điểm Đông đúng là khó đẩy, nhưng một khi vượt qua chiến sĩ và trị liệu sư, người của Huyền Dương lập tức thấy vật triệu hồi và phân thân của thích khách rải rác trong hang động. Mẹ nó 2 đoàn đéo gì, trong đây có nửa đoàn đã là nhiều!!
"Tức chết mất, sao chỉ có vài đứa thế này."
"Má vừa rồi đứng ngoài trông, thấy mình ngu vãi."
"Đệt mợ nó chứ tao nghĩ ban nãy bọn triệu hoán sư cứ khiêu khích mình, huyết áp lại tăng."
"Không biết khán giả xem trực tiếp sẽ nghĩ về bọn mình như thế nào..."
Ngô Liêu: "..."
Gã đường đường là Đại sư huynh thích khách, tại sao lại thành ra nông nỗi này.
"Đáng lẽ tôi nên nhận ra sớm hơn, đoàn thích khách của họ đã tranh thủ trốn đi lúc đẩy mấy ông ra ngoài." Đạp Vân Trung đang phát tài nguyên cho cứ điểm Đông: "Tôi không ngờ Momo lại liều lĩnh như vậy, chỉ để có hơn 1 đoàn thủ cứ điểm Đông."
Mà hắn nên nhận ra sớm hơn mới phải, vì tuần trước Momo mới dùng trò Phân Thân để đánh cứ điểm Thu, cùng một trò mà hắn bị cậu lừa những hai lần. Chỉ có thể nói Momo quá giỏi những thứ này, vì để hắn tin tưởng, cậu còn phí nhiều công sức vòng qua vòng lại như vậy.
Nhưng giờ có nghĩ nữa cũng vô dụng, thời gian của họ có hạn, cứ điểm Thu chắc chắn không giữ được, chỉ có thể xem trong 20 phút tiếp đó có lấy lại được ưu thế ở cứ điểm Đông không.
Dạ Bán Chung Thanh nói: "Bên Xuân không chống đỡ được lâu đâu, lấy Đông Xuân rồi tử thủ Hạ là được."
Đáng Yêu: "Bọn họ có kịp trở lại không?"
"Không, chỉ có đoàn thích khách ở cứ điểm Thu có thể đi, nhưng đoàn thích khách muốn trở lại cũng cần thời gian." Đạp Vân Trung theo dõi biến hóa trên bản đồ: "Giờ phải xem Momo có vì giữ cứ điểm Đông mà mở điểm truyền tống không."
Trước mắt là trận doanh U Minh nhiều tài nguyên hơn, nhưng điểm truyền tống tiêu hao rất nhiều tài nguyên.
Muốn thắng thì không chỉ phải giữ được cứ điểm, mà còn phải tiêu hao tài nguyên của đối thủ. Hiện tài nguyên của họ kém U Minh khá nhiều, thời gian còn lại họ không thể chủ động tiêu hao, mà phải đợi bên kia tiêu hao trước rồi mới hành động, thế mới không để tài nguyên bên mình rơi vào thế bị động.
Đạp Vân Trung hỏi: "Ngô Liêu, không có tài nguyên thì ông có đẩy vào được không?"
Ngô Liêu khẽ nghiến răng: "Được."
Mặt mũi phải tự đi lấy về!
Cứ điểm Đông, dùng 3 đoàn chống 4 đoàn còn đỡ, giờ một nửa đã ra ngoài, bên trong chỉ còn các nghề để che mắt. Đối đầu với đoàn chủ lực của trận doanh Huyền Dương, bọn họ chỉ có thể dùng buff chống đỡ.
Hỏa Thụ Ngân Hoa mới hồi sinh, đang chạy về đoàn lớn, tranh thủ nhìn bảng xếp hạng đánh giết của trận cướp đoạt: "Oa, hôm nay Ngô Liêu giết ác thật đó."
Hồng Quả Quả tán thưởng: "Phái thực lực đang biểu diễn màn ngựa hoang thoát cương đó."
Mướp Đắng nói: "Đàn ông nghẹn lâu đều thế."
Anh ta mới nói xong, trong kênh đã vang lên một giọng thản nhiên lại tràn đầy tò mò.
- -- "Nghĩa là sao?"
Người hỏi không phải ai khác, chính là Momo.
Kênh chỉ huy tĩnh lặng trong 1 giây, dường như không ngờ lại mở ra đề tài này.
Mướp Đắng liếc một cái: "... Quên không chuyển kênh đoàn đội, nói nhầm kênh."
Rồi anh ta uyển chuyển giải thích: "Thì là loại đó đó."
Úc Trăn: "... Khụ."
Ban đầu Túc Mạc cũng chỉ thuận miệng hỏi một câu, giờ nghe thấy tiếng Úc Trăn, chớp mắt nhìn ID kia, hỏi thêm: "Loại nào cơ?"
Úc Trăn: "Offline anh nói cho."
"Ồ."
Túc Mạc chưa hiểu, trong đầu nghĩ vừa rồi Mướp Đắng đang nói về Ngô Liêu mà? Sao phải đợi offline mới nói được? Không phải nói Ngô Liêu à?
Apple: "Tôi cảm giác vừa bị một cái xe cán thẳng qua mặt."
Chuối Tiêu Già: "Mỗi câu anh Mướp Đắng nói đều là triết lý đời người."
Dâu Tây: "Tự dưng tôi không tìm được câu nào để phản bác."
Dưa Hấu: "Tại sao phải cái câu đợi tới lúc offline lại phải nói ngay trước mặt bọn này?"
Một Mũi Tên cũng đế thêm: "Tóm lại đó đó là cái gì? Bùng nổ thú tính hả?"
Hải Đường: "Cậu quen lắm hả?"
Một Mũi Tên: "... Không, em lấy ví dụ thôi."
Những người khác trong kênh: "...?"
Thấy kênh sắp đi theo chiều hướng lệch lạc, Quẻ Không Đồng Nhất mở miệng: "Muốn lái xe thì đợi đánh xong trận cướp đoạt rồi lái."
Một Mũi Tên: "Ơ? Lái xe là lên rồi đi luôn chứ? Lái xe còn phải do dự?"
Dâu Tây: "Đang đánh nhau mà, có thể cho tôi xuống xe trước không."
Apple: "Một Mũi Tên, không nhìn ra nha."
Tổng chỉ huy Momo siêu trì độn cuối cùng cũng có phản ứng: "À, hình như tôi hiểu rồi."
Úc Trăn: "..." (Anh Trăn muốn kiểu từ từ dạy em bé ngây thơ các thứ, nhưng mà chơi game thì nhiễm đen nhanh lắm anh ơi =]]]]]]]]]]]])
"Khụ!"
"Khụ khụ!"
"Hụ khụ khụ khụ khục."
Kênh liên tục vang lên tiếng ho khan.
Momo: "Họng không tốt thì lát offline nhớ uống nhiều nước."
Cả đám: "?"
Quẻ Không Đồng Nhất: "... Báo lại tình hình cứ điểm đi, phía Đông sao rồi?"
Ưu thế ở cứ điểm Thu và vấn đề ở cứ điểm Đông đồng thời được báo cho chỉ huy, phòng thủ ở cứ điểm Xuân có dấu hiệu tan rã, thế công ở cứ điểm Hạ rơi vào tình trạng giằng co.
Chủ đề kết thúc, cả đám lập tức nghiêm chỉnh lại.
Túc Mạc lập tức cho cứ điểm Xuân buff phòng thủ, công kích và trị liệu. Thật ra nơi yếu nhất của họ không phải cứ điểm Đông, mà là cứ điểm Xuân. Nếu phải phân mức độ quan trọng thì cứ điểm Xuân là cái không cần thiết nhất, vì U Minh có rất nhiều trị liệu ưu tú.
Trong bố trí ban đầu, đoàn trị liệu Túc Mạc phân cho cứ điểm Xuân là dạng trị liệu dai, có thể giằng co với bên địch, càng kéo dài thời gian thì họ càng có lợi thế đánh hai cứ điểm khác.
Đoàn tấn công cứ điểm Xuân do Dạ Bán Chung Thanh dẫn dắt, mà thủ cứ điểm Xuân chính là đám Chuối Tiêu Già.
Chuối Tiêu nói: "Buff trợ giúp thì đủ rồi, nhưng khó giữ cứ điểm Xuân lắm, có thể sẽ mất."
Thảo nguyên rộng lớn bao la, muốn trộm thì dễ, muốn thủ lại khó.
Apple: "Hạ cũng hơi khó, hai đợt xông lên rồi vẫn không đẩy được, Đạp Vân Trung tập hợp hết quân chủ lực ở đây."
Úc Trăn: "Cứ điểm Hạ vòng sang bên phải đi, chỗ đó yếu hơn một chút."
...
"Theo kế hoạch cũ, đừng qua loa cứ điểm Thu, nhất định phải giành lại." Túc Mạc nói nhanh: "Tốc độ giết boss, sau đó đi thủ cứ điểm Đông."
Dâu Tây nói: "Hay là anh cho cứ điểm Hạ chút buff đi, tụi em lại xông thêm một đợt?"
"Không, chờ chút." Túc Mạc rủ mắt nhìn số người biến hóa trong bản đồ: "Còn chưa tới lúc."
Họ nhất định phải lấy được cứ điểm Hạ, chỉ là không phải lúc này. Từ hành vi không viện trợ cứ điểm Thu, Đạp Vân Trung đã làm bại lộ một ít bài binh bố trận của Huyền Dương. Điểm hồi sinh của trận doanh Huyền Dương hẳn là khóa với cứ điểm Hạ, nếu không thì khi cứ điểm Thu có vấn đề, bọn họ đã có thể cho người chơi tử vong ở xa hồi sinh về hỗ trợ, nhưng hắn không làm vậy, chứng tỏ điểm hồi sinh ở cứ điểm Hạ.
Cứ điểm Hạ là một cứ điểm quan trọng, bọn họ muốn, trận doanh Huyền Dương cũng muốn.
Điểm hồi sinh xa ở cứ điểm Hạ, tức là Đạp Vân Trung muốn trợ giúp nhanh cũng rất dễ dàng. Một khi họ dùng buff, may mắn xông vào được thì người của Huyền Dương ở ba cứ điểm Xuân Thu Đông có thể nhanh chóng hồi sinh về trợ giúp, 80% là họ sẽ lãng phí tài nguyên làm chuyện vô ích.
Tài nguyên phải dùng, nhưng không phải là lúc này. Phải dùng vào thời điểm mấu chốt nhất, có thể một phát công phá cứ điểm Hạ.
Nhưng sự chỉ huy lão luyện và phản ứng của Đạp Vân Trung ở Trận Doanh Chiến đúng là nằm ngoài dự đoán của Túc Mạc, cảm giác không giống hồi trước đấu với hắn lắm. Đạp Vân Trung chỉ huy Trận Doanh Chiến có vẻ thuần thục hơn Quẻ Không Đồng Nhất, có lẽ hắn sẽ không dùng phương pháp quá mới lạ để tạo đột phá bất ngờ, nhưng hắn rất ổn định, vẫn luôn ổn định để đảm bảo chiến thắng.
Gặp đối thủ như vậy, bạn sẽ luôn có cảm giác bị hắn quấy rầy.
Dù có quẹo bao nhiêu đường, giấu mục đích dưới bao nhiêu lớp, kiểu người này sẽ luôn thấy được mục đích của bạn ở một thời khắc, rất khó chơi, cũng khó đánh.
Về mặt này thì Đạp Vân Trung rất giống Úc Trăn.
Ánh mắt Túc Mạc dừng ở danh sách lơ lửng trên giao diện, trong một đoàn nào đó ở cứ điểm Hạ, ID Hành Chỉ Vô Câu đang tối.
Cậu và Úc Trăn thường xuyên phối hợp, cũng thường xuyên vì thử kĩ năng mà PK với nhau. Lời hứa PK ở trận đấu dang dở tại núi Võ Khúc kéo dài rất lâu, có thắng có thua, mỗi lần đều dốc sức quyết đấu, họ dần quen với phong cách của nhau.
Đạp Vân Trung có sự ổn định của Úc Trăn, lại thiếu một chút, thiếu sự tàn nhẫn của anh.
Lấy đại cục làm trọng, lại thiếu sự sát phạt quyết đoán, thỉnh thoảng ở thời khắc mấu chốt sẽ là trí mạng.
Túc Mạc không định cho cứ điểm Xuân thêm tài nguyên, cậu nói: "Bên Xuân tiếp tục thủ, không thủ được thì lui, lui tới gần phạm vi cứ điểm thủ tiếp."
Chuối Tiêu Già nghe vậy choáng: "Ơ? Lùi tới tận phạm vi cứ điểm thì họ chỉ còn cách boss một khoảng thôi!"
"Thảo nguyên có diện tích quá lớn, tuy phạm vi lớn có thể giảm bớt nguy hiểm boss bị trộm, nhưng cái này nằm trên tiền đề là quân số của chúng ta đông hơn họ mới tận dụng được. Tiếp tục thủ trên diện rộng thì xác suất từng hàng bị phá cũng lớn hơn." Túc Mạc nhanh chóng giải thích với đoàn trưởng cứ điểm Xuân: "Khu vực giữa bị trống là trí mạng, thu nhỏ phạm vi lại, thu nhỏ khoảng cách giữa các hàng, diện tích cần thủ cũng sẽ nhỏ hơn."
Úc Trăn hơi ngạc nhiên: "Em định bỏ cứ điểm Xuân?"
"Không." Túc Mạc nghiêm túc nói: "Nhưng em muốn kéo dài thời gian, kéo dài được càng lâu càng tốt."
Úc Trăn lập tức nhắc nhở: "Coi chừng vấn đề vòng quá nhỏ, người tập trung lại dễ bị khống chế."
Quẻ Không Đồng Nhất nói tiếp: "Cứ điểm Xuân đã có các y sư điều phối sẵn trình tự xua tan, sắp xếp miễn khống và giải khống sao cho đừng trùng lặp."
"Đừng thu hẹp lại ngay, làm từ từ thôi." Túc Mạc nói: "Để đối phương cho rằng chúng ta bị đẩy lùi, chứ không phải chủ động lùi."
Chuối Tiêu Già không biết mấy vị chỉ huy này đang nói cái gì, nhưng vẫn làm theo, năng lực chấp hành rất mạnh.
Trật tự sắp xếp xong, trên kênh lại có tiếng ho khan.
"Khụ khụ, xử lý xong cứ điểm Xuân rồi thì có thể cấp cứu bên này không?" Mướp Đắng đột nhiên lên tiếng: "Chắc Ngô Liêu nghẹn lâu quá thật ấy, kéo được boss cứ điểm ra ngoài rồi."
Momo nói: "Đừng lo."
Cậu sắp xếp: "Giờ anh kiếm người đi, 8 chiến sĩ có phòng ngự cao nhất, 4 triệu hoán sư, 8 trị liệu sư chuyên heal. Làm 4 đội, hai chiến sĩ hai trị liệu sư 1 triệu hoán sư."
"Sẽ chống đỡ được."
-
Phòng phát sóng, khán giả thấy boss Thần Mùa Thu chỉ còn 10% máu cuối, mà thế cục ở cứ điểm Đông gần như nghiêng hẳn về một bên.
[Cứ điểm Thu hẳn là về U Minh rồi, nhưng có vẻ U Minh sắp mất Đông!]
[4 đoàn chủ lực của Huyền Dương lại mạnh vậy sao?]
[Nếu là ông bị lừa đứng canh ở ngoài lâu như thế thì lúc đánh liệu có hăng không?]
[Đúng thật là tức, đuổi theo giết máu giấy thôi!]
Diệu Thủ Không Không: "Điểm hồi sinh của cứ điểm Đông nằm trong hang động, U Minh đã chọn nơi này, nhưng không biết có kịp cứu viện không."
Y nói vậy nhắc nhở người xem, khán giả mới nhớ ra ban đầu Momo đã đặt điểm hồi sinh ở cứ điểm Đông thay vì cứ điểm Xuân gần Hạ hơn. Nếu điểm hồi sinh xa ở Đông thì chẳng phải người chết ở các cứ điểm kia cũng có thể nhanh chóng về nhà thủ.
[Ừ đúng rồi! U Minh cho người về được mà!]
[Nhưng mà có kịp không? Thế công của Huyền Dương mạnh quá!]
[Thế này hơi quá thì phải, trước đó U Minh còn dựa vào 3 đoàn để đấu với họ mà? Sao giờ thiếu một nửa lại thua nhanh thế?!]
Ngô Liêu chó dại tuột xích dẫn 4 đoàn giết điên rồi, biết bên trong không có nhiều người, bọn họ gần như là vồ vập lao vào.
Đêm Khuya Uốn Tóc thấy tình huống này, bèn giải thích: "Mọi người hãy xem phân phối nghề của U Minh ở đây. Tuy họ có 1 đoàn rưỡi, nhưng trừ một vài triệu hoán sư và xạ thủ ra thì không có mấy nghề có damage. Trước kia còn có 1.5 đoàn thích khách, có nhiều DPS hơn, đoàn phòng ngự yểm hộ thích khách sẽ đạt hiệu quả tốt nhất."
"Nhưng giờ lại khác, chỉ có 25 thích khách." Đêm Khuya Uốn Tóc nói: "Trận doanh Huyền Dương vì theo dõi thích khách mà còn cố tình điều xạ thủ tới, đối phó 25 thích khách này quá đơn giản. Không có thích khách uy hiếp, họ hoàn toàn có thể mặc kệ chiến sĩ và trị liệu sư, xông thẳng vào trong cướp boss."
Thiên Hạ Vấn Đỉnh nói: "Vậy với tình huống hiện tại, Huyền Dương cướp cứ điểm Đông của U Minh là chuyện quá dễ dàng rồi còn gì?"
Hai cứ điểm Xuân và Hạ sẽ không thay đổi phân phối, chỉ có thể điều người ở cứ điểm Thu Đông. Dù 1.5 đoàn thích khách kia đã hỗ trợ đoàn ở Thu lấy boss, nhưng họ có về cứ điểm Đông trợ giúp cũng không kịp... Hai trận doanh đều đang giành giật từng giây.
U Minh đang tranh thủ đánh giết Thần Mùa Thu ở cứ điểm Thu.
Mà Huyền Dương thì đang đẩy vào đánh boss Thần Mùa Đông ở cứ điểm Đông.
[Lại nói, cứ điểm Thu vẫn luôn thuộc Huyền Dương nhỉ?]
[Cứ điểm Đông vẫn luôn là U Minh... Không ngờ hôm nay lại thấy hai bên đổi cứ điểm.]
[Chưa chắc đã đổi đâu, nhưng thế này có vẻ cứ điểm Đông toang rồi.]
Trong hai tuần thất bại của trận doanh U Minh, ban đầu mất cứ điểm Hạ, họ vẫn kiên trì thủ cứ điểm Đông, nói không có tình cảm là giả. Nếu không phải trường hợp đặc biệt, cứ điểm Đông từ khi mở ra Trận Doanh Chiến đến giờ vẫn luôn là doanh trại của U Minh, cũng là nơi U Minh thủ lâu nhất, giờ lại sắp mất.
[Thật ra buff phòng ngự dùng tốt mà, nhiều lần đi dã ngoại đọ damage với bên kia, tôi phòng thủ cao nên thắng.]
[Ầy, nếu được phép nói thì tôi vẫn hi vọng buff phòng ngự ở lại với U Minh hơn.]
[Gì vậy mấy má, tự dưng thương cảm vậy làm gì? Còn chưa mất mà!]
Boss Thần Mùa Thu chỉ còn 2%, người của Huyền Dương đã thấy được boss Thần Mùa Đông trong hang động. Con boss này được U Minh bảo vệ quá tốt, trước đây đánh trận, bọn họ vẫn luôn giằng co mài máu với U Minh ở bên ngoài, rất hiếm khi có cơ hội nhìn thấy Thần Mùa Đông.
Nhưng hôm nay Thần Mùa Đông đã hiện lên trước mặt người chơi Huyền Dương, không có bất kì bảo vệ nào, vươn tay là có thể chạm tới.
"Cướp boss." Ngô Liêu nhanh chóng hô: "Kéo boss ra ngoài."
Người trận doanh Huyền Dương không cố đánh giết chiến sĩ và trị liệu, có xạ thủ yểm hộ, mục tiêu công kích của họ vẫn luôn là đám DPS máu giấy. Giờ đã đẩy được vào trong, đoàn phòng thủ của U Minh sao chịu cho họ được như ý, lập tức theo vào.
Thế là quanh boss bỗng xảy ra hỗn chiến.
Điểm hồi sinh ở rất gần boss, người chơi U Minh hồi sinh xong lập tức chạy tới, gia nhập cuộc chiến.
Ngô Liêu đã dự đoán trước tình huống này: "Kệ chiến sĩ, đi vào Trào Phúng kéo boss ra, vừa đánh vừa kite nó!! Đoàn phòng ngự của chúng nó không cản được!"
"Trị liệu sư của tụi nó đang buff máu cho boss." Có người hô.
Ngô Liêu: "Không sao, phòng ngự của tụi nó không theo kịp, tiếp tục dồn damage đi, kéo boss ra ngoài."
Chiến sĩ phòng thủ cao ít nhiều tốc độ đều bị suy giảm, đoàn chủ lực của họ lại linh hoạt, chỉ cần cướp được boss rồi vừa đánh vừa kite, U Minh có muốn dùng trị liệu và phòng ngự bảo vệ boss cũng khó.
Chỉ còn một vấn đề, rốt cuộc trận doanh U Minh có cho người về đây không.
"Bọn nó mở điểm truyền tống chưa?" Ngô Liêu hỏi.
Đạp Vân Trung vẫn đang theo dõi bản đồ: "Chưa thấy, trên bản đồ không hiện lịch sử mở điểm truyền tống."
Trận doanh U Minh thật sự từ bỏ ư?
Bên trong cứ điểm Đông, Ngô Liêu vừa cướp được boss, lúc này mới chú ý dây giảm tổn thương của Huyền Vũ đang nối với boss. Gã kéo boss nên không rảnh để ý những chuyện khác: "Trị liệu heal tôi, mau giết triệu hoán sư đi!"
"Đệt!"
"Đoàn trưởng, không giết được!!"
"Triệu hoán sư được trị liệu tập trung heal!"
"Còn cả chiến sĩ nữa!!"
Ngô Liêu đang định nói sao có một triệu hoán sư mà cũng không giải quyết được, quay đầu đã thấy trên người Thần Mùa Đông có thêm một cái khiên cự sơn. Gã thầm chửi một câu, lại phát hiện khiên cự sơn theo boss cứ như hình với bóng, gã chạy đi đâu thì khiên đều có thể vững vàng bọc trên người boss.
Mà không chỉ có một dây, tận 4 dây giảm tổn thương đang nối với boss. Boss kéo theo 4 con Huyền Vũ, mà trên mỗi Huyền Vũ đều đứng hai chiến sĩ, thay phiên nhau mở khiên, khiến boss có thêm mấy lớp bảo vệ. Chiến sĩ mở khiên, trị liệu sư heal boss, tốc độ đánh boss của họ nháy mắt chậm lại.
Trong hỗn loạn, gã ngẩng lên, chợt nhìn thấy trên lưng con rùa đen nào đó có hai chiến sĩ, một trong số đó chính là Mướp Đắng, đang ung dung chồng khiên cho boss, thong thả không hề luống cuống.
Ngô Liêu: "Tiên sư nó..."
Đạp Vân Trung: "Sao vậy?"
Triệu hoán sư linh hoạt điều khiển Huyền Vũ tránh công kích, mà boss bị họ kéo đi đâu, đám chiến sĩ được nối dây cũng chạy theo tới đó, muốn bỏ cũng không bỏ được.
Ngô Liêu: "Tao phục luôn á!!!"
Cái con mẹ nó chứ!!! Có thấy hợp lý không hả!!! Còn nối dây chạy cùng boss nữa sao?!
Cùng lúc đó ở cứ điểm Thu, boss Thần Mùa Thu sụp đổ dưới sự nghiền ép của U Minh, bia đá dần đổi màu. Mà người của trận doanh Huyền Dương lại không lui, còn 15 phút, họ phải giữ chân được 4 đoàn U Minh ở đây, câu kéo thời gian.
Momo bình tĩnh nói: "Đoàn 11, 12, 13 tiếp tục ở cứ điểm Thu."
"Đoàn 14 và đoàn thích khách chú ý, nghe lệnh của tôi. Trừ trị liệu ra, những người khác lên hết hàng trước, tất cả trị liệu ngừng heal cho họ."
"Toàn bộ tự sát."