" Tiểu Lộ, cô đến rồi! Tôi nhớ cô chết mất!" Vi An hào hứng reo lên đầy phấn khích.
" Tại sao cô lại ở đây vậy?" Đinh Tiểu Lộ thắc mắc hỏi.
" Tôi là không dám trở về Y.S! Chuyện của tôi dài dòng lắm!" Vi An cười gượng trả lời.
" Vi An, cô không thể ở lại đây được! Nơi này toàn là đàn ông, có chút bất tiện!" Đinh Tiểu Lộ lo lắng cho cô nói.
" Tiểu Lộ, tôi biết là cô nghĩ cho tôi! Nhưng tôi chỉ ở đây tạm thời thôi, chờ ba tôi mất kiên nhẫn không tìm tôi nữa, thì tôi sẽ rời khỏi đây." Vi An giọng nói có hơi trầm trả lời.
" Ba cô? Sao trước giờ không nghe cô kể cho tôi vậy?" Đinh Tiểu Lộ bất ngờ hỏi dồn.
" Thật ra thì..." Vi An cũng không ngại ngần mà kể hết mọi chuyện cho Đinh Tiểu Lộ nghe, dù gì với cô Đinh Tiểu Lộ cũng như người thân rồi.
" Vậy gia đình bên ngoại của cô thì sao? Cô không trở về với họ đi?" Nghe Vi An kể lại, Đinh Tiểu Lộ vẫn còn thắc mắc.
" Nhà chỉ có ông ngoại mà thôi! Nhưng từ khi mẹ mất, ông đau buồn rồi cũng sinh bệnh qua đời. Tôi chẳng còn ai thân thuộc hết!" Vi An cười khổ trả lời.
" Vậy đến ở cùng tôi đi! Dù gì cũng sẽ tiện hơn là ở đây!" Đinh Tiểu Lộ thật lòng nói.
" Tôi sợ phiền đến cô! Trước đây cô vẫn thích ở một mình mà!" Vi An nói, trong lòng cô rất vui, bởi vì Đinh Tiểu Lộ không còn lạnh lùng như lúc trước nữa.
" Không sao đâu! Dù gì nhà tôi cũng còn phòng trống!" Đinh Tiểu Lộ lắc đầu đáp lời.
" Vậy thì tốt quá!" Vi An vui mừng nhảy lên ôm chầm cô.
Ở bên ngoài, Lý Kiệt đã đứng đó nghe hết mọi chuyện, hắn cảm thấy không vui. Nhưng là Vi An còn chẳng cho hắn cơ hội để giải thích, hắn cũng bất lực đi. Đường đường là cánh tay trái đắc lực của Lucifer, lãnh khốc vô tình có thừa, vậy mà bây giờ lại vì một cô gái mà đem lòng tương tư.
Buổi chiều, sau khi nói chuyện với mọi người, Đinh Tiểu Lộ cùng Vi An rời khỏi căn cứ. Vì Chu quản gia đã khá quen thuộc ở nơi này, nên ông ấy tạm thời sẽ ở lại đây. Đinh Tiểu Lộ cũng muốn ở nhà của Đông Phương Tước, nhưng cô không thể để Vi An cứ ở đây mãi được. Thật sự rất là bất tiện.
Lý Kiệt đứng ở trong, nhìn theo xe của hai người họ, dù bọn họ đã đi khuất nhưng tầm mắt của hắn vẫn không di chuyển. Hắn cứ đứng như thế, cho đến khi Chu quản gia đến gần.
" Cậu Kiệt, cậu thích tiểu thư nhà chúng tôi sao?" Ông ấy mỉm cười hỏi hắn.
" Tất nhiên là thích!" Lý Kiệt trong vô thức trả lời, nói xong hắn mới giật mình.
" Tiểu thư của tôi, cô ấy là một người khá hòa đồng và vui vẻ. Tuy nhiên khi phu nhân nhà tôi mất, cô ấy đã đánh mất vẻ ngây thơ, vô âu vô lo khi còn bé rồi! Đến bây giờ, mỗi nụ cười trên môi cô ấy, chỉ là cười cho có lệ mà thôi!" Chu quản gia tâm sự với hắn.
" Vậy sao?" Lý Kiệt chẳng thể nói gì nhiều hơn.
" Dù không rõ ràng cho lắm, nhưng hình như tiểu thư cũng thích cậu đấy!" Chu quản gia lại mỉm cười nhìn hắn nói.
" Ông đừng lừa tôi đi!" Lý Kiệt không tin, gương mặt hắn không có tí cảm xúc nào cả.
" Cậu không tin sao? Tôi đã ở bên cạnh tiểu thư từ nhỏ, cô ấy như thế nào tôi đều biết hết! Tiểu thư là thích cậu, nhưng chỉ là cô ấy không nhận ra mà thôi!" Chu quản gia nói chắc như đinh đóng cột vậy.
" Thật sao?" Lý Kiệt vẫn nghi ngờ hỏi.
" Thật ra mấy ngày ở đây, tôi thấy cậu rất có quyền lực, tôi tin tưởng cậu có thể bảo vệ tiểu thư nhà tôi! Vậy nên tôi rất hài lòng, nếu như cậu có thể thành công theo đuổi cô ấy. Những chuyện tôi nói là thật, cậu nhất định phải tin tôi!" Chu quản gia luyên thuyên nói chuyện với hắn.
" Để tôi nói cho cậu nghe, tiểu thư nhà tôi rất sợ cô đơn, vì vậy cậu không được để cô ấy ở một mình vào ban đêm. Tiểu thư nhà tôi cũng rất là dễ nuôi, chỉ cần một chén cơm nóng và cái trứng ốp la, cũng có thể làm cô ấy hài lòng,..." Ông là đang muốn giúp hắn theo đuổi vợ, kể hết chuyện của Vi An cho hắn nghe.
" Khoan đã, chờ tôi một chút!" Lý Kiệt nói, rồi hắn đi nhanh về phòng lấy một quyển sổ nhỏ ra, cẩn thận ghi chép những điều Chu quản gia nói.
Hành trình theo đuổi Vi An của hắn chính thức bắt đầu.
Ở nhà Đinh Tiểu Lộ, sau khi về đến nơi, thì hai người bắt tay vào dọn dẹp phòng ngủ cho Vi An. Xong việc, hai người lại cùng nhau ra ngoài, mua ít thực phẩm về nhà nấu lẩu. Trên đường trở về, Đinh Tiểu Lộ cứ có cảm giác ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình.
" Tiểu Lộ, có chuyện gì vậy?" Vi An thấy dáng vẻ bất an của cô, liền lên tiếng hỏi.
" Không có gì! Chắc là bệnh nghề nghiệp thôi!" Đinh Tiểu Lộ lắc đầu trả lời cô.
Chờ hai người vào nhà, phía sau cột điện, một người đàn ông bí ẩn xuất hiện.
" Tiêu phu nhân, tôi tìm được cô ta rồi!" Hắn ta lấy điện thoại, gọi cho ai đó nói.