Một mình cô vẫn có thể đối phó được, nhưng là thế lực phía sau lưng hắn, cô không thể đoán được. Hợp tác với Đông Phương Tước, mới là hoàn hảo nhất.
Đêm nay, Đinh Tiểu Lộ lại ngủ mê man, trong giấc mơ, cô quay trở về kí ức năm năm tuổi. Vừa hay trời cũng chuyển mưa, sấm chớp lóe sáng, gió lốc vần vũ. Đinh Tiểu Lộ bỗng nhiên sợ hãi, những năm qua cô chưa từng hoảng loạn như vậy.
Vậy mà hôm nay, chỉ vừa nhìn thấy gương mặt của tên sát thủ, đã khiến cô gặp ác mộng. Trong giấc mơ, cô lại nhìn thấy cảnh ba mẹ mình bị bắn chết, cả người họ chỉ có máu và máu.
" Đừng mà, làm ơn! Đừng gϊếŧ họ, họ không làm gì sai cả!" Đinh Tiểu Lộ kêu lên, khi cô nhìn thấy khuôn mặt của James xuất hiện.
Đông Phương Tước hắn đang ở bên ngoài, nghe tiếng của Đinh Tiểu Lộ kêu lên thảm thiết, hắn liền mở cửa xông vào.
" Tiểu Lộ, mau tỉnh lại! Là tôi đây, đừng sợ hãi, chúng không có thật." Đông Phương Tước ôm chầm lấy cô, gọi cô tỉnh dậy.
Đinh Tiểu Lộ nghe tiếng hắn gọi, cô lập tức mở mắt ra, cả người đều thấm đẫm mồ hôi. Cô thở dốc, cứ như ai đó cướp hết không khí của cô vậy.
" Không sao! Có tôi ở đây, tôi sẽ không để ai làm hại em đâu." Đông Phương Tước vừa lau mồ hôi trên trán cô, vừa lên tiếng trấn an.
Lúc này Đinh Tiểu Lộ trông thật yếu đuối, cô nằm vô lực trong vòng tay của Đông Phương Tước.
Hắn cũng yên lặng cho cô nằm đó, không cựa quậy nhúc nhích. Đến lúc tay chân Đông Phương Tước tê dại, thì Đinh Tiểu Lộ mới bật dậy.
" Cảm ơn!" Cô chỉ lạnh nhạt nói với hắn.
Đông Phương Tước lại không để tâm, hắn đi ra ngoài, một lúc sau đã mang vào cho cô một ly sữa bò nóng.
" Uống một chút sữa ấm, sẽ giúp em ngủ ngon hơn!" Hắn đặt ly sữa trên đầu giường, rồi mới đi trở về phòng của mình.
Đinh Tiểu Lộ nhìn cốc sữa, bụng cô cũng biểu tình reo lên. Cô ngồi dậy, với tay lấy sữa uống từng ngụm nhỏ, rồi mới yên ổn nằm xuống ngủ.
....
Buổi sáng, Đinh Tiểu Lộ thức dậy, hôm qua có lẽ nhờ ly sữa mà cô ngủ ngon hơn. Tâm trạng hôm nay của cô rất tốt, bởi vì cô đang tiến đến gần việc trả thù của mình.
Sau bữa cơm trưa, Đông Phương Tước lại gọi cô đến phòng làm việc của hắn.
" Em có cần chuẩn bị vũ khí để đi săn?" Đông Phương Tước tay đang lau khẩu súng trên tay mình hỏi cô.
Đinh Tiểu Lộ chưa kịp trả lời, một cơ quan đã phía sau mở ra, phía trong toàn là vũ khí. Có đầy đủ tất cả, súng lục, súng bắn tỉa, và dao,....Đinh Tiểu Lộ đi đến gần, cô đưa tay lấy một khẩu súng ngắn màu bạc, nó khá giống với khẩu súng trước đây cô vẫn thường dùng.
Cô cầm nó trên tay, đưa lên nhắm thử, rất vừa vặn khá là hợp với cô. Đinh Tiểu Lộ rất hài lòng với nó.
" Em thích thì cứ lấy!" Đông Phương Tước lên tiếng, khi thấy cô say mê nhìn nó.
Đinh Tiểu Lộ không thèm đếm xỉa gì đến hắn, cô lấy thêm một con dao nhỏ, rồi đi về phòng mình.
Giờ G đã điểm, Đinh Tiểu Lộ hôm nay mặc một chiếc đầm đen vô cùng quyến rũ, được cắt hở táo bạo, lộ ra da thịt trắng nõn của cô. Cô trang điểm thật mê hoặc, khiến ai nhìn cũng có thể say đắm.
" Đã chuẩn bị xong?" Đông Phương Tước đứng trước cửa xe nhìn cô hỏi.
" Đã xong!" Đinh Tiểu Lộ vẫn lạnh lùng thờ ơ với hắn.
Đông Phương Tước cũng chỉ mỉm cười nhìn cô, hắn mở cửa xe đỡ cô ngồi vào. Xe chạy nhanh, chẳng mấy mà đến sòng bạc Kim Thành. Đông Phương Tước và Đinh Tiểu Lộ đều mở cửa bước xuống.
Mọi người nhìn thấy hắn xuất hiện đều cả kinh, suốt một năm qua, hắn như người chết rồi, không có một tin tức nào. Đùng một cái, lại bất ngờ xuất hiện, làm sao mà không giật mình cho được.
" Là..Lucifer đúng không?"
" Tôi cứ nghĩ hắn ta chết rồi!"
" Không thể tin được, hắn vậy mà còn sống."
" Thời kì yên bình của chúng ta, sắp đảo lộn lên rồi."
" Tôi nghĩ mình nên rời khỏi đây, cái khí thế này thật không chịu nổi mà."
Mọi người lập tức tụm hai tụm ba bàn tán xôn xao, tất cả đều kinh hãi tột độ, bởi sát khí từ người hắn toát ra.
Đông Phương Tước không để ý đến những hạng tôm tép như thế này, hắn để Đinh Tiểu Lộ khoác tay mình đi vào. Cũng vì không muốn bị chú ý nhiều, nên Đinh Tiểu Lộ đã đeo mặt nạ.
Bên trong sòng bạc, có rất nhiều người đang chơi đỏ đen, đa số là những tên tài phiệt. Tiền nhiều quá không biết làm gì, đến đây đốt bớt, bên cạnh bọn họ cũng có vài bóng hồng phục vụ chu đáo.
" Có muốn uống gì không?" Đông Phương Tước quan tâm hỏi cô.
" Tôi không uống rượu!" Đinh Tiểu Lộ trả lời hắn.
Đông Phương Tước lấy một ly nước lọc từ phục vụ đưa cho cô, hắn cũng thật biết làm phụ nữ hài lòng.
Hai người cũng tìm một sòng bài mà ngồi vào, Đinh Tiểu Lộ mắt luôn dáo dác nhìn xung quanh, cô đang tìm kiếm tung tích của James.