Mục lục
Không Gian Làm Ruộng: Vợ Nhà Nông Thần Y Xấu Xí
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai lão nhân đã muốn tôn tử từ lâu nên bây giờ Lương Đại Nương rất kích động, cũng bất chấp lúc trước đã xảy ra chuyện gì, “Tiểu Ngọc, con nói thật không?”

Lý Tiểu Ngọc rũ mi xuống, một tay đặt trên bụng nhỏ của mình, “Bụng này sớm muộn gì cũng sẽ to lên, con nào dám nói nói dối.”

Lương Đại Nương cao hứng, “Vậy sao trước đây các ngươi không nói ra? Lỡ như có gì sơ xuất thì khó có thể cứu vãn được.”

Lương Nhị Lang lúc này mới phục hồi tinh thần lại, “Nương, cũng không phải chúng ta không muốn nói, người thấy nhà ta phát sinh nhiều chuyện như vậy, Tiểu Ngọc theo ta thì còn đỡ, lỡ như…”

Lương Đại Nương cao hứng đến độ không biết để tay chân chỗ nào, ném vấn đề cho Lương lão cha, “Nè…… Cha hắn, ông nói xem làm sao bây giờ?”

Chỉ một câu liền thu hút ánh mắt mọi người vào Lương lão cha, tuy hắn vẫn luôn xụ mặt, nhưng ánh mắt vẫn ngõ vào bụng Lý Tiểu Ngọc.

Trong lòng rõ ràng đã dao động.

Bây giờ nghe Lương Đại Nương hỏi hắn, trên mặt băn khoăn, không khỏi tức giận nói: “Còn có thể làm sao bây giờ, đành bỏ qua thôi.”

Lý Tiểu Ngọc đã hoài thai con cháu Lương gia hắn nên không thể hưu, bây giờ cũng chỉ có thể chuyện lớn thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ thành không có gì.

“Nhưng ta nói trước với các ngươi, sau này không cho phép Lý Đại Lực vào cửa Lương gia, nếu ai có tâm tư xấu, dù là con hay là cháu thì cũng cút cho ta.”

“Được được được, chúng ta đều nghe người.”

Lương Nhị Lang nhanh chóng gật đầu hứa hẹn.

Hai cha con đều lùi một bước, mắt thấy chuyện đã qua, Lương Đại Nương mặt mày hớn hở, đi qua đỡ Lý Tiểu Ngọc.

Trên mặt đất rất ẩm ướt, lỡ như tôn tử của bà bị thương thì sao.

Nhưng Lý Tiểu Ngọc lại không muốn đứng lên, vẻ mặt nàng khó xử nhìn Lương Nhị Lang.

Lương Nhị Lang lại dập đầu, “Cha, người thấy bây giờ Tiểu Ngọc có thai, chuyện phân gia…”

Lúc này, lương lão cha tự hỏi thật lâu.

Sau đó, ông nói “Phòng lão đại, các con vào đay với ta.”

Trong ánh mắt chờ mong của nhị phòng, Bạch Lê Hoa và Lương Đại Lang theo Lương lão cha vào phòng.

Nghĩ rằng Lương lão cha muốn nói riêng chuyện phân gia với bọn họ, Bạch Lê Hoa còn thuận tay đóng cửa phòng lại.

Nhưng sau khi vào nhà,, Lương lão cha vẫn khom lưng quay lưng về phía bọn họ không nói tiếng nào.

Lương Đại Lang bối rối, “Cha, người……?”

“Ai.” Lương lão cha lúc này mới xoay người, thở dài, “Chuyện lần này các con đều thấy, nên nói ta cũng nói rồi, nên làm ta cũng làm rồi, bây giờ hài tử đã lớn cũng không thèm nghe lão già này nữa, ủy khuất cho các con rồi.”

Nói thật ra thì hôm nay Lương lão cha bảo vệ đã làm cho Bạch Lê Hoa thật sự cảm động rồi, làm gì còn ủy khuất nữa.

“Cha, không ủy khuất, giống như người nói đó, Béo Nha không có việc gì mà.”

“Béo Nha là cô nương tốt.” Lương lão cha gật đầu, “Nhưng bây giờ các con thấy đó, nhị phòng bên kia quyết tâm muốn phân gia, các con thấy sao?”

“Chúng con nghe cha.” Lương Đại Lang nói.

Lương lão cha lại nhìn ở Bạch Lê Hoa, nàng đành phải nói, “Phân gia cũng được, nhưng mấu chốt là phân như thế nào? Là đơn độc đi ra ngoài xây phòng ở, hay vẫn là ở như cũ, chia phòng bếp ra, đồ trong nhà phân như thế nào? Ruộng đất thì phân như thế nào, còn đồ ở trong nhà…”

Tuy lời nàng nói đều là chuyện cần phải suy xét, nhưng đặt ở thời điểm này thì không khỏi khiến người có chút không thoải mái.

Đến đến đến... *khóc ròng* cuối cùng cũng đã chờ được đến ngày phân gia... Nhưng mà các nàng chuẩn bị tinh thần tiếp tục tức tối chửi rủa nhé. Sẽ có người vô sỉ đến tột cùng....(⁎˃ᆺ˂)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK