Sương mù dày đặc, cầu thang! Một màn quen thuộc, Ngô Trì cũng không ngạc nhiên, sải bước đi về phía trước! Rất nhanh, bước đến phần cuối của sương mù dày đặc, Ngô Trì đã đi đến Chốn Đào Nguyên! Phạm vi tầm nhìn thay đổi, hắn liền đi vào một chỗ sâu của rừng hoa Đào. Hắn ngắm nhìn bốn phía, cổ thụ vạn hóa, vắng vẻ không tiếng động. - Chốn Đào Nguyên, càng ngày càng kì lạ. Ngô Trì tấm tắc một tiếng, nhìn xung quanh một chút, nhướng mày lên, cũng không có dẫn đường. Cho dù là sinh tinh, hay là
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.