- May là ta không bị bại lộ! Đào Thái Chi vỗ vỗ ngực, trong lòng hơi cảm thấy thoải mái. Vừa rồi khi phát hiện Ngô Trì đang chăm sóc cho cô, thiếu chút nữa thì cô đã nổ tung, cũng may là vẫn tồn tại lí trí, lập tức giả vờ như vẫn còn đang Thất hồn lạc phách, không nói một lời, lúc này mới không bị hắn phát hiện. Nếu không thì… - Không nghĩ nữa không nghĩ nữa, càng mạnh càng xấu hổ! Cô gái vội vàng lắc đầu, cũng không suy nghĩ miên man nữa. Cô trầm ngâm trong chốc
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.