Bây giờ, hắn lôi nó ra ngoài, bên trên vẫn còn một chút vết tích lấm tấm, thoạt nhìn hơi bẩn bẩn. Nhưng thiếu nữ lại không để ý, kiêng kỵ, cô mặc áo sơ mi lên, di chuyển bàn chân trần đi theo sau lưng Ngô Trì. Hắn suy nghĩ một chút, đưa tay ôm lấy thiếu nữ, cô cũng không nặng, thân thể nhỏ nhắn lung linh, động lòng người còn mềm mại ấm áp. - Về nhà thôi! Ngô Trì mỉm cười, kích hoạt « U Ám Ẩn Thân Phi Phong », một đám người chậm rãi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.