Tần Khả Khanh nhẹ nhàng hành lễ, cười nói: - Công tử, ngươi đã cả đêm không nghỉ ngơi rồi, bữa sáng cũng phải ăn một chút chứ. - Được thôi. Đối mặt với một người có trái tim dịu dàng, Ngô Trì cũng không tiện từ chối nên đã đồng ý, vừa đi vừa ăn miếng màn thầu lớn. Chuyện khiến cho hắn cảm thấy có chút kỳ quái là màn thầu trắng bình thường đều không có vị, nhưng màn thầu hiện tại lại hơi có mùi thơm của sữa, chẳng lẽ là bỏ thêm chút sữa bò...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.