Diệu Ngọc cười nhạt một tiếng, cũng không nói nhảm, mà đi tới bên cạnh Hoàng Dung. Nhìn thấy mỹ nhân thánh khiết này đi tới, tiểu Hoàng Dung hơi khiếp đảm. Cô ấy quá đẹp, làm cho người khác tự hổ thẹn, mà khí chất thánh khiết chí thuần trong mắt kia khiến toàn thân tiểu Hoàng Dung buông lỏng, cảm thấy rất có hảo cảm. - Bồ Tát tỷ tỷ! Quấy rầy rồi! Hoàng Dung vội vàng đứng người lên. Vẻ mặt Diệu Ngọc đồng tình, ôn nhu nói: - Tại sao muội muội lại nhìn chật vật...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.