Mà mỗi một lần đều là Lâm Thiển Hạ trong trạng thái nửa mơ nửa tỉnh, đầu óc như hồ đặc, vì vậy lo ngại vô cùng quan trọng cũng bị cô không cẩn thận bỏ quên.
Hôm nay trong lúc lay động cuối cùng, chuyện trước tìm về một chút lý trí còn sót lại, D.Đ.L.Q.Đ vội vàng đẩy Tập Vi Lương ra, lắp bắp nói : "Không được, anh... Anh phải mang đồ tránh thai."
Tập Vi Lương sửng sốt, sau đó một đôi tròng mắt đen dần dần dính vào nghiêm nghị ."Anh không có vật kia. Chúng ta là vợ chồng hợp pháp, mang thai đời sau là chuyện hiển nhiên, muốn vật kia làm gì."
"Không được! Em mới hai mươi tuổi, em còn đang đi học, có đưa bé quá sớm! Huống chi chúng ta còn là cưới lén! Đến bây giờ cha mẹ em cũng cho là em chưa có bạn trai đấy!" Lâm Thiển Hạ bác bỏ lời Tập Vi Lương.
Cho dù Tập Vi Lương rất không tình nguyện, cũng không muốn làm cô dâu nhỏ của mình. Huống chi anh hiểu được lo ngại của Lâm Thiển Hạ là có đạo lý, cô mới học đại học năm 3, mặc dù thời nay tình huống sinh viên nữ mang thai cũng không hiếm thấy, nhưng các cô chịu khổ cũng chỉ có các cô rõ ràng.
Huống chi trong mắt Tập Vi Lương thì Lâm Thiển Hạ vẫn là đứa trẻ cần người yêu thương che chở, anh không muốn để cho cô trải qua khó khăn và chua cay của người làm mẹ quá sớm.
Dục vọng của Tập Vi Lương vừa mới hừng hực bốc cháy, giờ phút này như bị người khác tạc một chậu nước lạnh không dư thừa một chút nào. Đây cũng không phải là bởi vì Lâm Thiển Hạ không muốn đứa bé, mà là đối với chuyện cưới lén anh vô cùng bất mãn, đối với chuyện cha mẹ vợ của anh còn không biết có con rể anh đây tồn tại rất là để ý.
Tập Vi Lương không vui lắm buông ra Lâm Thiển Hạ ra liền không nói một lời đi vào phòng tắm.
Lâm Thiển Hạ biết Tập Vi Lương bất mãn mình, nhưng cô chỉ cho là anh vì chuyện đứa bé.
Dù sao,D.Đ.L.Q.Đ đàn ông 30 tuổi muốn một đứa bé cũng dễ hiểu.
Cô cảm thấy hơi đau lòng, liền đi theo vào phòng tắm đứng ở bên cạnh Tập Vi Lương chuẩn bị tắm.
Lâm cạn hạ nhìn hai người nắm tay trên cái ly tình nhân trong gương, trong miệng còn bốc lên nước bọt liền không nhịn được xì một tiếng bật cười.
Tập Vi Lương không biết cô đang cười cái gì, chẳng qua là nghi ngờ nhìn cô từ trong gương.
Lâm Thiển Hạ không có nghĩ đến người đàn ông luôn luôn nghiêm túc này cũng sẽ có nét mặt như vậy, đơn giản trúng giữa hồng tâm, để cho cô cảm thấy giống như có một cái lông chim quấy nhiễu viên thủy tinh trong lòng cô.
Cô quan sát hai người trong gương, một nhỏ nhắn trắng nõn, một cao lớn ngăm đen.
Lần đầu tiên phát hiện thì ra bọn họ cũng có một xíu xứng đôi như vậy.
Tập Vi Lương lại không có suy nghĩ vấn đề hai người bọn họ không xứng đôi, trên thực tế anh cảm thấy cái vấn đề này tựa như đang hỏi câu vô vị "Đàn ông và phụ nữ xứng đôi không" . Chỉ là đôi tròng mắt đen của anh không nhịn được rơi vào trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Thiển Hạ. Có thể bởi vì trời nóng bức cho nên cô cắt tóc ngắn một chut, vốn là tóc đen dài đến vai hiện tại chỉ vừa lúc che kín khuôn mặt nhỏ nhắn. Tóc đen ngoan ngoãn năm xuôi làm cho cô càng lên linh động trong sáng.
Lâm Thiển Hạ không đoán ra suy nghĩ của Tập Vi Lương, chỉ là tay của cô không nhịn được xoa gương mặt tuấn tú ngăm đen,xúc cảm thô ráp làm cho cô không nhịn được ghét bỏ nói : "Tiên sinh, da của ngài cũng quá kém rồi đấy!" Đây chỉ là mùa hè ẩm ướt, nếu là đến mùa đông khô khan, có phải mặt của anh sẽ khô hơn nửa không!
Tập Vi Lương hơi ủy khuất, anh cảm thấy một người đàn ông cần gì phải chú ý chăm sóc da mình giống như phụ nữ, chẳng qua là khi anh cảm nhận da thịt mịn màng trắng nõn của cô dâu nhỏ của mình thì rốt cuộc trong lòng cũng sinh ra một tia hối hận.
Lâm Thiển Hạ không nghĩ tới Tập Vi Lương đánh giá da thịt của cô cao như vậy, nếu không cô sẽ đắc ý...
Bây giờ trong lòng cô đang len lén tìm cách làm như thế nào cải thiện làn da của Tập Vi Lương, ý nghĩ của cô không giống nhau với phần lớn đàn ông, cô cảm thấy đàn ông bảo dưỡng da thịt là một việc hiển nhiên, phải biết trong trường học cô nam sinh vào cửa hàng mỹ phẩm dưỡng da cũng không ít.
Đầu tiên, chủ đề chống nắng trong mùa hè chói chan nhất định không thể thiếu. Tập Vi Lương lại là quân nhân, mỗi ngày gió thổi nắng phơi là không thể tránh khỏi. Tổ chức môi trường thế giời đã chứng minh nguyên nhân ung thư da hơn 50%~70% là do bức xạ tia tử ngoại. Huống chi hiện tại hiệu ứng nhà kính ngày càng nghiêm trọng, tầng ô-zôn bị phá hư,D.Đ.L.Q.Đ tia tử ngoại có thể còn mạnh hơn so với trước kia. Đừng nói cô buồn lo vô cớ, cô vẫn nhớ giáo viên trung học phổ thông từng nói qua tỷ lệ % Châu Á mắc phải ung thư da cao Châu Phi, nguyên nhân là ý thức chống nắng của người Châu Á yếu kém hơn Châu Phi.
Tiếp theo chính là bổ sung nước nữa. Trước kia lúc Lâm Thiển Hạ mua mỹ phẩm dưỡng da nhân viên hướng dẫn có tặng cho cô một bộ mỹ phẩm dưỡng da nam giới cỡ nhỏ: Sửa rửa mặt, nước, nhũ dịch, ban đầu cô muốn đưa cho cha, chỉ là vẫn chưa có về nhà cho nên liền không có cơ hội. Hiện tại vừa đúng lúc có thể dùng.
Nhưng nên nói như thế nào để người đàn ông Tập Vi Lương này dùng mỹ phẩm dưỡng da đây? Lâm Thiển Hạ cảm thấy anh sẽ không đồng ý.
Sau khi cô khuyên nhũ van nài, dùng miệng lưỡi trơn tru tấn công, rốt cục Tập Vi Lương miễn cưỡng đồng ý bảo vệ da hằng ngày. Chẳng qua là có một điều kiện trao đổi, đó chính là bình thường Lâm Thiển Hạ nhất định phải giữ khoảng cách vớ người khác phái.
Lúc Lâm Thiển Hạ đồng ý cảm thấy hết cách. Cô thầm nghĩ đứa nhỏ này thật là không thành thực, trước lại vẫn lừa gạt cô nói mình chưa từng yêu, nhìn tính tình đa nghi này khẳng định trước kia từng gặp phải bạn gái phản bội, hơn nữa không chừng còn nhiều lần đấy! Nhưng cô đồng ý coi như sảng khoái, một là từ nhỏ cô cảm thấy rất hứng thú với chuyện bảo dưỡng da này, khi nhìn da từ từ cải thiện từng ngày sẽ làm cô cảm thấy rất tự hào; hai là cô vốn là người ít giao tiếp, bạn bè khác phái tự nhiên không nhiều, hơn nữa có cũng chỉ là bạn bè bình thường, căn bản không có quen thân.
Nói làm thì làm!
Trong một vài chuyện Lâm Thiển Hạ chính là người có tính nôn nóng, cô vừa thấy Tập Vi Lương gật đầu liền chạy về phòng ngủ lấy bộ mỹ phảm nam tăng kèm từ trong ngăn kéo ra.
Tập Vi Lương nghe theo lời dặn của Lâm Thiển Hạ, ngoan ngoãn ngồi ở trên ghế, nhìn đôi tay nhỏ bé trắng noãn kia dùng khăn lông thấm nước nóng nhẹ nhàng lau chùi ở trên mặt anh. Anh nhìn mình đần độn trong kính, lần đầu tiên cảm thấy có chút ngượng ngùng, nói xem đường đường là một người đàn ông lại làm những thứ dáng vẻ giống như phụ nữ, nếu truyền ra ngoài có bao nhiêu mất mặt? !
Nhưng không có cách nào, ai kêu cô vợ nhỏ này của anh liền thích thế này đây? Huống chi còn có điều kiện trao đổi, Tập Vi Lương cảm thấy mất mặt này rất có giá trị.
Sau khi rửa sửa rửa mặt trên mặt Tập Vi Lương, Lâm Thiển Hạ dùng bông vải trang điểm thoáng lau khô mặt của anh.
Sau đó đổ ra một chút nước dưỡng da vào lòng bàn tay vỗ nhè nhẹ lên gương mặt Tập Vi Lương. Cô rất hài lòng phát hiện mặc dù da người đàn ông này khô khan nhưng vẫn rất co dãn, nói cách khác nền móng của anh rất tốt.
Lâm Thiển Hạ vừa thoa nước và nhũ dịch vừa giảng giải chỗ quan trọng, cuối cùng nghĩ đến mỗi ngày Tập Vi Lương còn phải cạo râu liền thuận tiện bổ sung: "Trước khi anh muốn cạo râu phải bôi mỹ phẩm dưỡng da lên."
Cô nhìn người đàn ông tuấn tú trong gương không nhịn được sờ sờ mặt của anh tự hào nói : "Em gả cho người đàn ông thật là đẹp trai!"
Nghĩ tới đây trong lòng cô cũng hơi không thăng bằng. Tại sao có vài người liền may mắn như vậy di truyền ưu điểm đặc biệt của cha mẹ? D.Đ.L.Q.Đ Mà cô xui xẻo là hợp thể khuyết điểm của cha mẹ, trừ da thịt trắng nõn trời sanh ra, trên người cô gần như là không có ưu điểm gì.
Hai người rửa mặt xong liền cùng lên trên giường. Lâm Thiển Hạ bẩm sinh sợ lạnh, Nhiệt độ ngày đêm ở thành phố K chênh lệch lại lớn, vì vậy cả người cô cũng theo thói quen rúc sâu vào trong ngực ấm áp của Tập Vi Lương sưởi ấm.
Tập Vi Lương hưởng thụ nhất chính là thời gian tốt đẹp này. Lúc này Lâm Thiển Hạ, cũng không giương nanh múa vuốt giống con nhím như bình thường. Được rồi, mặc dù mấy ngày trước cô còn hiểu chuyện muốn nấu cơm giống như một cô vợ hiền, nhưng cô ít làm nũng, làm ra cử chỉ thân mật với anh.
Ở trong lòng của anh Thiệu Hoa Trạch như vướng ở trong thịt, là một người không thể xem thường.
Nhưng mỗi khi Lâm Thiển Hạ như chim nhỏ nép vào trong ngực mình thì Tập Vi Lương đều sẽ an ủi mình, tất cả của cô cũng đã cho mình, Thiệu Hoa Trạch chỉ là một người râu ria thôi.
Cảm nhận da thịt trẻ trung trơn mềm dưới người, Tập Vi Lương lơ đãng hỏi: "Da của em đều la do em tự dưỡng sao?"
Tập Vi Lương cũng không có ý gì khác, anh chỉ muốn khơi dậy bộ dáng chuyện nghiệp lúc Lâm Thiển Hạ dưỡng da cho anh liền hỏi vấn đề này.
Nhưng Lâm Thiển Hạ nhạy cảm lòng tự ái lại bị tổn thương sâu sắc. Cô nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn cảm thấy ủy khuất nói: "Cũng phải cho em một ưu điểm chứ? Da của em đây là di truyền từ mẹ được không? ! Mắt nào anh thấy dưỡng da có thể dưỡng đến toàn thân đều tốt như vậy? Nói nhảm!" Giờ phút này rốt cuộc cô cũng hiểu rõ lúc Vương Mộng Khuê nghe được lời đồn đãi người khác nói tại sao phải tức giận như vậy. Vẻ đẹp trời sinh là ước mơ mà mỗi người phụ nữ đều muốn.
Tập Vi Lương nhìn bộ dáng Lâm Thiển Hạ mất hứng quẹt miệng nhỏ nhắn đã cảm thấy trong lòng ngứa ngáy. Anh vuốt vuốt bộ ngực xem như là đầy đặn, hơi bực mình nói : "Ngày mai anh sẽ đi mua bao ngừa thai." Hơn nữa còn phải một chục!