Là người đảm nhiệm vai diễn nữ số hai, những đoạn đầu Khương Nhã xuất hiện cũng tương đối nhiều. Dần dần đến gần cuối, số lần xuất hiện cũng ít lại.
Kết cục của vai phản diện chỉ có thể là chết. Huống hồ chi sau vai diễn của cô, lượng fan lại dường như tăng thêm chút.
Tuy còn hai tuần nữa bộ phim mới chính thức xong, nhưng Khương Nhã đã hoàn thành hết phân cảnh của bản thân.
Đạo diễn bên cạnh ngồi xem lại các phân đoạn, ông cũng không khỏi trầm trồ. Vốn cứ tưởng diễn viên mới không có kinh nghiệm, nhưng người mới thật sự khiến ông rất hài lòng.
Khi bộ phim được công chiếu đã được rất nhiều người hâm mộ đón xem. Lượng lời khen về vai diễn của cô cũng tăng lên. Khương Nhã nhìn những bình luận bên dưới, trong lòng không khỏi vui mừng. Cô thật sự rất thích những lời khen này.
Sở dĩ muốn bước vào con đường giải trí, bởi vì cô muốn cuộc sống của bản thân được có thêm màu. Huống hồ chi, quá khứ của cô lại đen tối như vậy...
Cuộc sống bây giờ đã thay đổi, không còn giống như lúc trước, nhưng Khương Nhã thật sự sợ sẽ có một lúc nào đó, lại có những kẻ kéo cô xuống.
Có khi, những điều bây giờ chỉ kéo dài trong một thời gian.
Chị Trân ngồi bên cạnh lay Khương Nhã, khiến cô thoát ra khỏi suy nghĩ.
“Em nói xem, bộ phim lần này đánh giá cao về diễn xuất của em như vậy. Nhưng tại sao đến bây giờ các đại diện lớn khi xin tham gia dự án thì họ lại từ chối. Huống hồ chi tự tay Tinh Nghê đưa em bộ phim, vậy mà sau bộ phim lại không còn liên lạc một chút nào.”
Khương Nhã dựa tay lên bàn.
“Có lẽ họ thấy em vẫn chưa đủ khả năng.”
Chị Trân cau mày.
“Diễn xuất của em chị đã để ý trong khoảng thời gian lâu như vậy, làm gì không đủ khả năng.”
Nói đoạn, chị Trân dừng lại.
“Nghe nói đêm nay mở buổi tiệc từ thiện của giới thượng lưu. Em chỉ cần đến đó tham dự chắc chắn sẽ thu về không ít tài nguyên.”
Nhìn mặt của Khương Nhã ngây ra, chị Trân vội vỗ vai chỉ điểm.
“Diệp Vũ Hứa.”
Diệp Vũ Hứa, nam phụ thứ hai trong bộ phim khi đóng cùng với cô. Cũng coi như là có quen biết, vẫn là lâu lâu chạy sang chỗ cô đưa đồ ăn, thỉnh thoảng lại nói chuyện.
“?” Khương Nhã vẫn không hiểu.
“Tên đó có ý với em đấy.”
An Ngọc ngồi bên cạnh cũng gật đầu phụ họa.
“Anh ta trong đoàn phim luôn để mắt đến chị đấy.”
“Danh tiếng không nhỏ đâu, huống hồ cậu ta lại là thiếu gia của Diệp gia, chỉ cần em đến nói chuyện xin một chân, cậu ta chắc chắn sẽ dẫn theo.”
Đây mới là mục đích chính.
Quả thật khi đến nói chuyện với Diệp Vũ Hứa, anh ta đã gật đầu ngay lập tức. Hơn nữa còn chuẩn bị hẳn một bộ lễ phục riêng cho Khương Nhã.
Chiếc váy màu tím sậm đính đầy những hạt lấp lánh, mặc lên người Khương Nhã lại như trở thành một tác phẩm nghệ thuật.
Buổi tiệc từ thiện của giới thượng lưu diễn ra tại trung tâm của thành phố. Chiếc xe chở hai người băng qua một đoạn đường sầm uất, dừng lại trước một khu nguy nga lộng lẫy. Vừa bước vào, một hàng thảm đỏ đã trải dài.
Diệp gia gia thế cũng xem như có tiếng trong giới thượng lưu, Khương Nhã đã từng nghe qua. Chỉ là có chút không ngờ một người như Diệp Vũ Hứa lại dấn thân vào giới giải trí như vậy.
Khi hỏi câu này, Diệp Vũ Hứa lại nở nụ cười.
“Tôi quay phim là vì hứng thú.”
Khương Nhã nhìn màu đỏ sóng sánh trong ly rượu, bàn tay nhẹ xoay chuyển.
“Anh biết là khi tôi đến nói chuyện với anh, lúc đó là tôi đã lợi dụng anh rồi. Sao anh vẫn còn cho phép tôi theo anh vậy?”
Diệp Vũ Hứa nhếch môi.
“Bởi vì tôi cũng có hứng thú với em. Dẫn em đi như vậy, đương nhiên cũng có mục đích riêng rồi.”
Khi nghe câu này, Khương Nhã đã cười thầm. Đối với những người đàn ông cao thượng như vậy, những người như cô chạm tới khác nào chạm vào lửa, được một phút tỏa sáng, sau đó liền cháy rụi.
“Vậy còn phải xem mục đích của anh là gì. Nếu đáp ứng được thì tôi sẽ đáp ứng, còn không thì...xin thứ lỗi.”
Dứt câu cô nhấp cạn ly rượu, gương mặt có chút hồng do bị ảnh hưởng càng tỏa rực, làm nền cho làn da trắng muốt.
Diệp Vũ Hứa thấy vậy cũng không lòng vòng, dẫn hẳn Khương Nhã đến chỗ một người đại diện có tiếng.
“Chào đại diện Vương, đây là cô Khương Nhã, người đã đóng qua vai thứ hai trong một bộ phim gần đây. Tương đối là có sức hút, chắc hẳn cũng đã từng nghe qua.”
Khương Nhã giơ tay đến mà bắt tay, người đại diện cũng ý tứ bắt tay lại, nhìn cô từ đầu đến cuối mà phán xét.
Bộ phim đó đã từng xem qua, diễn xuất, ngoại hình, nhan sắc, tất cả mọi thứ đều rất xuất sắc.
Khương Nhã nói tiếp.
“Đã nghe danh ngài từ lâu, nếu có cơ hội, hy vọng sẽ được học hỏi.”
Đại diện Vương nhìn cô một lát, dường như nhớ ra điều gì liền hít sâu một hơi giữ bình tĩnh. Người này rất tốt, nhưng ông ta không thể trọng dụng được. Ông cũng thật có chút thắc mắc, xinh đẹp như vậy, tại sao lại đắc tội với một người có vị trí lớn như vậy.
Đại diện Vương vỗ vai cô vài cái coi như câu trả lời liền rời đi.