• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kể từ lúc Khương Nhã nhảy xuống, người của tổ chức cũng nhanh chóng chạy xuống vị trí đó, nhưng khi đến nơi lại chẳng trông thấy bóng dáng, cả mặt hồ lúc này đã nhuốm thứ chất lỏng của máu.

Người đàn ông tay siết chặt thành quyền, thái độ trở nên bực bội hơn bao giờ hết, người đã tới tay còn để vụt mất. Vốn là một kẻ thông minh có tiềm năng, chỉ có điều nay lại không ngờ trở thành mối đe dọa lớn như vậy.

Không biết trút giận ở đâu, Nghiên Tâm vừa bước tới người đàn ông liền tung hẳn một cú mạnh khiến cô ta lùi ra, sợ hãi tự hiểu thái độ bực tức mà vội quỳ rập xuống dưới chân, giọng van nài liên tục bấu víu vào ống quần người đàn ông.

“Ông chủ, làm ơn cho tôi một con đường, tôi chắc chắn sẽ tìm được cô ta.”

Người đàn ông không đoái hoài, ngước nhìn Nghiên Tâm gương mặt sưng phồng một bên má bằng nửa con mắt với ánh nhìn khinh bỉ, bàn chân hất mạnh khiến Nghiên Tâm ngã nhoài ra sau.

“Xử lý cô ta đi.”

Lời của người đàn ông vừa dứt, cả khu dự tiệc một trung tâm liền vang lên tiếng “Bùm” thật lớn, vạn vật trong phút chốc đổ sập xuống, tóe lửa trong màn khói dày đặc.



Một giây trước lũ người vẫn còn kinh ngạc, một giây sau đã có hẳn một cây cột bằng sắt cao lớn ngay lập tức đổ rập. Tất cả đều trong trạng thái kinh hãi tột độ, không thể suy nghĩ được gì, nhưng căn bản có chạy cũng chẳng thể thoát được.

Trong chớp mắt, tất cả đều bị đè nát dưới đống lớp đá cùng những ánh lửa kia. Thân xác theo đó mất dạng.

Khu hội nghị thượng đỉnh này vốn xây dựng gần một khu rừng, ngày hôm nay diễn ra sự việc như hiện tại chỉ e là chẳng kẻ nào quan tâm.

Ôn Thiệu Phong lúc này đã bước lên xe từ một đoạn cách khu đại hội từ rất xa, ánh mắt có chút cau mày nhìn một cách trầm tư. Ban nãy khi xử lý xong lão Chử Dịch, vừa đi ngang qua một căn phòng, theo phản xạ liền thoáng cảm nhận được có điều gì không hay từ các bức tường, ngay lập tức điều người rời khỏi.

Kẻ mà có thể đặt một lượng chất nổ lớn ngay tại cả khu hội nghị sang trọng như vậy mà không ai nhận ra, thậm chí còn qua mặt được cả những người thân phận lớn, chắc chắn là một người đã lên ý đồ rất kĩ lưỡng.

Ôn Thiệu Phong có chút không ngờ lại còn một kẻ gan lớn như vậy, rõ ràng là cuộc hội nghị thượng đỉnh ngày hôm nay có vấn đề, tuy biết trước nhưng thật sự vấn đề còn lớn hơn anh nghĩ nhiều.

Hiện tại biết bao nhiêu người giới thượng lưu nay xác đã chất đống dưới lớp gạch đá kia.

Từ phía xa, người đàn ông khác trong bộ đồ màu đen đi ngang qua, trông thấy khung cảnh như vậy liền đứng lại một lúc lâu, gương mặt không có vẻ gì là ngạc nhiên, khóe môi nở nụ cười kì lạ, tự nói với bản thân.

“Thành công rồi, đã trả thù được rồi!”

Cũng là một sát thủ của tổ chức, sự việc ám sát Ôn Thiệu Phong được tận tay người đàn ông đó giao. Hắn liền nhanh chóng nhân cơ hội đem lượng lớn chất nổ đã trữ mà sử dụng, nhân lúc không ai chú ý liền đem giấu vào sau những bức tường, chỉ việc chờ thời cơ.

Một kẻ như người đàn ông đó, giết chết em gái của hắn chỉ vì không thể hoàn thành nhiệm vụ, mối thù nãy đã nuôi từ rất lâu, nay mọi thứ xem như là đã xong xuôi.



Câu nói vừa dứt, hắn liền xoay người rời khỏi.

Bao nhiêu mạng người chết trong tay hắn ta, kể cả chính người của bản thân cũng chẳng thể tha thì không phải là người nữa.



Khi đi đến khu hội nghị là đã từ chập chiều, thế nhưng lúc về lại là khoảng thời gian rạng sáng. Ôn Thiệu Phong cả người mệt mỏi, muốn ngủ nhưng lại không thể ngủ, trong đầu toàn là những khoảnh khắc khi Khương Nhã ở bên, dù có kháng cự, dù có là ở lúc nào, cô vẫn luôn xuất hiện.

Không thể ngủ, đành thức dậy bật đoạn camera lên.

Khi đến, Ôn Thiệu Phong đã sai người quay lại toàn cảnh nhằm biết thêm kẻ nào hợp tác với lão Chử Dịch gây khó dễ sẽ xử luôn một thể. Mặc dù ban nãy cả một trung tâm hội nghị lớn đã nổ tung, một người như anh sao có thể không đề phòng nếu có kẻ nào thoát ra.

Đoạn video tua liên tục, bàn tay bất chợt nhấn nút tạm dừng.

Hiện lên một cách chi tiết, khi trên con đường hành lang đến căn phòng của lão Chử Dịch, đã có một kẻ cầm vũ khí bám theo.

Nhưng ánh mắt lại ngừng sang người con gái chống đỡ, vài giây sau đã phóng to ra. Là Khương Nhã, cô thậm chí còn đến giúp đỡ anh!

Tâm trạng Ôn Thiệu Phong vừa thoáng có sự vui mừng khi thấy cô, nhưng chỉ sau vài phút cảm xúc đã tắt ngấm.

Cố gắng tua thẳng tới khu căn phòng đó. Thế nhưng camera chỉ là quay toàn cảnh, không hề quay ở phía trong căn phòng.

Bao nhiêu sự xuất hiện của từng người, lần luợt kẻ nào cũng rời đi, duy chỉ có Khương Nhã là Ôn Thiệu Phong không thấy bóng dáng cô trở ra.

Mà ban nãy... cả khu hội nghị thượng đỉnh đã nổ tung!

Vừa nghĩ đến đây, bàn tay gập màn hình laptop, Ôn Thiệu Phong không quan tâm đến cảm giác mệt mỏi mà vớ lấy chiếc áo rời khỏi.

Trợ lý Quyết đứng dưới lầu thấy anh vừa mới trở về mà giờ đã chạy ra, nhưng khi nhìn gương mặt hầm hầm lạnh lẽo đến đáng sợ cũng nhanh chóng tiến lại, tra ổ khóa vào xe.

“Đi đến khu hội nghị thượng đỉnh.”

Trợ lý Quyết không hiểu ý, ban nãy đã nổ tung như thế làm sao mà còn. Nhưng vừa nhìn ánh mắt muốn giết người cũng không dám nghĩ nhiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK