“Jenny, âm thứ năm cần được cải thiện hơn...”
Bên trong lâu đài, trong một căn phòng đặc biệt, Tô Bạch đang dạy Jenny.
Thư gửi Elise của Jenny... Hiện tại, Thư gửi Jenny đã được chơi rất tốt, bản nhạc nghe vô cùng tươi đẹp.
Nhưng vẫn còn kém xa trình độ chuyên nghiệp.
Tiếng đàn của Tô Bạch thực ra không thể so sánh với cấp chuyên nghiệp, thậm chí là so sánh trình độ với cấp đại sư.
Nếu như Tô Bạch kích hoạt và trang bị nghề nghiệp ‘Nghệ sĩ dương cầm quỷ’, e rằng hắn sẽ đánh ra được trình độ còn cao hơn mấy bậc.
Nhưng sau khi Tô Bạch trang bị nghề nghiệp giáo viên quỷ, hắn cũng không cần quá mạnh.
Kỹ năng giảng dạy của hắn có thể khiến Jenny tiến bộ vượt bậc.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, Jenny có thể còn mạnh hơn cả Tô Bạch.
Điều này là bình thường, chuyện học trò có thiên phú vượt qua cả giáo viên của mình, không phải là chuyện bình thường sao?
Bản thân Tô Bạch cũng không biết chơi piano.
…
Ở phía bên kia của căn phòng, Lila đang ngồi đó vẽ.
Nội dung nàng vẽ, là Tô Bạch và Jenny.
Đối với sự thay đổi của Lila, Jenny có chút không thể hiểu được.
Nàng mơ hồ cảm thấy chuyện này có liên quan đến Tô Bạch.
Điều này khiến nàng càng thêm sùng bái Tô Bạch.
Sau khi thấy tính tình Lila thay đổi, Jenny cũng có chút vui vẻ.
Trong quá khứ, Lila vẫn luôn nhằm vào nàng.
Đối mặt với Lila, nàng vẫn khá kiềm chế, dù sao đối phương là chị gái của mình.
“Thưa thầy, ngươi xem ta vẽ thế nào?”
Cuối cùng Lila cũng vẽ xong, nàng hỏi ý kiến Tô Bạch.
“Phần ánh sáng và bóng tối xử lý không được tốt, hai phần này rất quan trọng...”
Tô Bạch chỉ ra những thiếu sót của nàng.
Lila lắng nghe một cách cẩn thận.
“Thầy ơi, ngươi giỏi quá...”
Một lát sau, Lila không khỏi thốt lên.
Bởi vì, sau khi nàng sửa lại theo những phần mà Tô Bạch đã chỉ ra, quả thực, toàn bộ bức tranh đã trở nên rất xuất sắc.
“Tiếp đó là chi tiết của các nhân vật, cách ngươi vẽ quá tả thực, thiếu hàm ý...”
Tô Bạch giới thiệu vài trường phái hội họa cho nàng.
Nghe vậy, Lila bỗng dưng tỉnh ngộ.
Trong thế giới quỷ hút máu, sao nàng tiếp xúc với những kiến thức uyên thâm như vậy được.
Sau khi bài giảng kết thúc, Lila nhìn Tô Bạch bằng ánh mắt đầy ngưỡng mộ.
“Ngươi đã hoàn thành bài giảng hoàn hảo một lần, điểm nghề nghiệp +20, độ thông thạo nghề nghiệp +10, sự tôn sùng của Lila +20.”
Trên giao diện trò chơi, thông báo xuất hiện.
Một buổi sáng, Tô Bạch nhận được khá nhiều điểm nghề nghiệp và độ thông thạo nghề nghiệp.
Còn giành được khá nhiều sự tôn sùng của Lila và ngưỡng mộ của Jenny.
….
“Tằng...”
Đúng lúc này, đàn piano đột nhiên phát ra tiếng động lớn.
Tô Bạch nhìn sang thì thấy Jenny nhấn tay trên piano, vẻ mặt có chút không thoải mái.
“Thưa thầy, đột nhiên ta cảm thấy thật khó chịu.”
Jenny nói với vẻ mặt đau đớn.
Tô Bạch bước đến: “Sao vậy?”
Quỷ hút máu còn bị bệnh được sao?
Không quá khả thi.
Hay là... bà dì đến rồi?
Không đúng, quỷ hút máu có bà dì sao?
“Máu người.”
Ngay lúc này, Lila bước đến, phun ra hai từ.
Tô Bạch nhìn về phía nàng.
“Jenny, ngươi đã đủ mười sáu tuổi rồi, cần máu người, nếu không, thân thể của ngươi sẽ không chịu được.”
Lila nói ra nguyên nhân.
Máu người!
Đây là thứ cần thiết đối với quỷ hút máu.
Cái thứ máu này, quan trọng với quỷ hút máu giống như nước đối với con người.
Con người có thể tồn tại hơn mười ngày mà không có thức ăn, nhưng không uống nước trong ba ngày thì sẽ chết.
Sức mạnh của quỷ hút máu, cũng như tuổi thọ dài lâu của bọn họ, đều cần có máu để duy trì.
Đối với quỷ hút máu, chuyện này không hề liên quan gì đến bất cứ khía cạnh đạo đức nào.
Giống như một vài quỷ hút máu trong phim ảnh, có những gia tộc quỷ hút máu kiên trì không uống máu người mà chỉ uống máu động vật, đó chỉ là áp đặt đạo đức của con người lên người quỷ hút máu.
…
Truyền thống của gia tộc Lane là trước mười sáu tuổi không uống máu người, và bắt đầu khi đủ mười sáu tuổi.
Ngày hôm qua, Jenny vừa ý Tô Bạch, định uống máu Tô Bạch thì lại bị những thao tác của Tô Bạch hạ gục.
“Là thế sao?”
Jenny hiểu ra.
Nàng không khỏi nhìn Tô Bạch, hiện tại trong mắt nàng, địa vị của Tô Bạch rất cao.
Nàng không chỉ tôn kính Tô Bạch, mà còn vô cùng ngưỡng mộ, thậm chí là mến mộ Tô Bạch.
Mặc dù uống máu người không là gì đối với quỷ hút máu, nhưng nàng để tâm đến cái nhìn của Tô Bạch.
“Tối hôm qua bị thằng nhóc Gioan đó lén hút khô, bây giờ trước mặt còn bảy người, Jenny, ngươi có thể chọn một người vừa mắt mà uống máu hắn.”
Lila nhìn và nói với Jenny.
“Chà?”
Ánh mắt Jenny lại liếc nhìn Tô Bạch.
Thấy thế, Lila đã hiểu suy nghĩ của nàng, không nói thêm nữa.
Tô Bạch suy tư một hồi, nói: “Jenny, nếu như ngươi thật sự muốn uống, thì đi đi.”
Khuôn mặt của Jenny tái nhợt đến đáng sợ, điều này khiến nàng càng thêm yếu ớt.
Nàng nắm lấy tay Tô Bạch: “Thưa thầy, ngươi sẽ coi thường ta sao?”
Tô Bạch lắc đầu: “Không đâu, việc uống máu người của các ngươi cũng như chúng ta ăn thịt, là phải ăn.”
Nói xong, hắn nhìn sang Lila: “Lila, ta nghe nói trong thế giới của ngươi có quỷ hút máu không uống máu người?”
Nghe lời nói của Tô Bạch, Lila gật đầu, lộ ra vẻ hâm mộ nói: “Thầy ơi, đúng là có, theo ta được biết, Thân vương Willa không uống máu người, không chỉ có vậy, Thân vương Willa còn không sợ ánh sáng mặt trời!”
Thân vương Willa!
Tô Bạch đã từng nghe đến cái tên này.
Trong thế giới quỷ hút máu, thân vương quỷ hút máu tiếng tăm lừng lẫy, là cơn ác mộng đứng đầu của vô số người chơi!
Sau một thập kỷ thăm dò, mọi người đã biết rất nhiều về game kinh dị.
Những phó bản trong game kinh dị không tồn tại đơn lẻ, cũng như không biến mất khi mọi người rời đi.
Đồng thời, nó cũng không lặp lại.
Ngoại trừ một số rất ít nơi, thậm chí ở cùng một nơi, cứ mỗi ba người chơi lại có trải nghiệm khác nhau khi bước vào.
Những thế giới kinh dị này giống như những thế giới hoàn chỉnh hơn.
Chẳng hạn như thế giới quỷ hút máu, thế giới lệ quỷ, thế giới thây ma, thế giới yêu ma, vân.. vân..
Nhưng chúng dường như không hoàn toàn tách biệt, thỉnh thoảng sẽ xuất hiện rất nhiều điểm giao cắt.
Ngoài ra còn có một chút pha trộn.
Tóm lại.
Đó là một sự tồn tại rất kỳ lạ.
…
Lila có vẻ rất ngưỡng mộ Thân vương Willa.
Tô Bạch: “Lila, vậy ngươi cảm thấy, sở dĩ Thân vương Willa không sợ ánh nắng, lại còn mạnh như vậy, có liên quan đến việc không uống máu người đúng không?”
Vấn đề này cũng đã được người chơi nghiên cứu.
Có người suy đoán, rằng một số quỷ hút máu tiến hóa thêm một bước, có thể thoát khỏi sự phụ thuộc vào máu người.
Loại quỷ hút máu này có thể nói là đã thoát khỏi 'hứng thú cấp thấp', đạt đến một cấp độ sống mới.
Tất nhiên, không ai biết chính xác cách để tiến hóa.
Đến cùng là sau khi kiên trì không uống máu người là có thể tiến hóa, hay là sau khi tiến hóa mới thoát khỏi sự phụ thuộc vào máu người, không ai biết.
Chẳng qua, ý kiến chính cho rằng nếu kiên trì không uống máu người và hoàn toàn thoát khỏi sự phụ thuộc vào máu người, quỷ hút máu có thể tìm ra bí mật về quá trình tiến hóa xa hơn của mình.
Nhưng, muốn quỷ hút máu không hút máu người... Thật là khó khăn, không có nhiều quỷ hút máu có thể cố gắng vượt qua được.
Một số quỷ hút máu kiên trì được vài ngày, rồi thôi.
Cho dù uống máu động vật cũng rất khó, sức mạnh của bọn họ sẽ không ngừng yếu đi, cũng sẽ rất khó chịu, giống như Jenny.
Yếu đến một mức nào đó, những quỷ hút máu sẽ này không thể chịu đựng được nữa, lại một lần nữa dùng máu người.
…
Nghe những gì Tô Bạch nói, ánh mắt Lila sáng lên.
Nàng cũng đã từng nghĩ đến khả năng này.
“Mặc dù máu người khiến sức mạnh của chúng ta tăng lên, nhưng nó cũng khiến chúng ta lệ thuộc và biến thành thứ ràng buộc với chúng ta, không có máu thì sức mạnh của chúng ta sẽ yếu đi, lại còn sợ ánh nắng, vĩnh viễn chỉ có thể sống trong bóng tối...”
Lila tóm lại vấn đề bằng lời nói thì thào của mình.
Tô Bạch điềm nhiên nói tiếp: “Suy cho cùng, các người thực sự là nô lệ của máu người, cũng như con người chúng ta, giống như thực ra là nô lệ của không khí.”
Nô lệ của máu người!
Mấy từ này khiến Lila sững sờ.
Jenny cũng có chút đăm chiêu.
“Thưa thầy, ngươi nói rất hay!”
Lila thì thào.
“Nếu quả thực có thể thoát khỏi sự phụ thuộc vào máu người, biết đâu có thể giống như Thân vương Willa, hoàn toàn kiểm soát được bản thân!”
Mắt sáng Lila rực lên.
“Ta quyết định, từ ngày mai trở đi, ta muốn thoát khỏi sự phụ thuộc vào máu người, trở thành một quỷ hút máu vĩ đại như Thân vương Willa vậy, Jenny, ngươi đi với ta đi!”
Lila nắm tay Jenny, nói một cách đầy hào hứng.
Jenny liếc nhìn Tô Bạch, rồi gật đầu chắc chắn.
Hiện tại nàng cũng không đành lòng uống máu người, nàng sợ Tô Bạch có ý kiến với nàng!
“Jenny, nhịn một chút, ta gọi người mang một chút máu bò đến cho ngươi.”
Lila, người vừa nảy sinh hùng tâm tráng chí, so sánh với ngày hôm qua, quả thực như hai người khác nhau vậy.
“Thầy ơi, ta yêu ngươi!”
Sau đó, vì quá phấn khích, sau khi tặng Tô Bạch một cái hôn lớn, nàng hào hứng đi ra khỏi cửa.
Nhìn bộ dạng của nàng giống như được tiêm máu gà!