"Sao nào? Nếu ngươi thấy chưa đủ thì buổi tối có thể đến nhà chị đây."
Trong khi Tô Bạch tìm kiếm thông tin về mặt dây chuyền, Hồng La Nữ trêu ghẹo.
Trong khi nói, còn ưỡn bộ ngực hùng vĩ của mình…
Người phụ nữ siêu giàu trong thế giới ác linh phô bày hết thảy bản thân trước mặt Tô Bạch.
Nhìn nàng hung dữ vậy thôi chứ dáng người thuộc hạng nhất, vòng một nhỏ nhất cũng phải cup E, vòng hông cũng tương tự.
Hôm nay nàng vẫn mặc một chiếc váy dài màu đỏ
Phía dưới xẻ tà, vòng hông rõ là to nhưng chân lại vừa thon vừa dài.
Không biết làm thể nào phát triển thành dáng người như thế này. Cơ thể này không có được bằng cách thay đổi cơ thể, mà là hình thể của nàng vốn là như thế.
Dù sao nếu ác linh thay đổi cơ thể là cơ thể xác thịt, cơ thể xác thịt phải thích ứng với ác linh.
"Không cần, đủ rồi."
Tô Bạch cất sợi dây chuyền, xoẹt xoẹt vài nét viết ra phương thuốc, đưa cho nàng. Hồng La Nữ không nhận lấy ngay, nhìn Tô Bạch bằng ánh mắt hờn giận, nói: "Chị đây không hấp dẫn sao?"
"Đừng đưa phương thuốc cho người khác, nó chỉ có tác dụng với ngươi, tạm biệt!"
Thấy Hồng La Nữ không nhận phương thuốc, Tô Bạch nhét thẳng nó vào phần vạt trước ngực váy nàng, sau đó đi lên tầng.
Sau khi Tô Bạch rời đi, vẻ hờn giận trong mắt Hồng La Nữ biến mất, thay vào đó là sự hứng thú mãnh liệt.
"Chị đã thả thính như thế rồi vẫn không rung động? Là ta già rồi hay là cái cơ thể này không đủ hấp dẫn?"
Hồng La Nữ lấy gương ra, soi đi soi lại.
"Quái lại, ta sao lại thấy rằng hắn ta hôm nay có gì đó khác nhỉ?"
Hồng La Nữ lại có phát hiện mới.
Hôm nay nhìn thấy Tô Bạch, nàng cảm thấy sức hấp dẫn của Tô Bạch với mình hình như nhiều hơn rồi!
Không chỉ vậy, cảm giác của nàng về Tô Bạch cũng khác một chút. Nàng không thể hiểu được nguyên nhân của sự thay đổi này…
"Các ngươi đều đến vì bác sĩ Tô à?"
"Đương nhiên rồi, không thì vì sao chúng ta chịu vượt quãng đường xa như vậy đến đây chứ ~"
"Nghe nói bác sĩ Tô khá giỏi, có thể cải tử hoàn sinh, đến cơ thể già cỗi mà cũng làm cho sống thêm được mấy năm nữa."
"Đúng vậy, có vài hình thái ác linh có vấn đề, bác sĩ Tô có thể giúp bọn chúng chỉnh tốt lại đó ~"
Lúc này, ở khu vực thang máy bệnh viện, rất đông bệnh nhân đứng đó đợi thang máy từ sớm.
Danh tiếng của bác sĩ Tô truyền càng ngày càng xa.
Những bệnh nhân này đều là ác linh, lúc trước ở bệnh viện, bọn hắn ai nấy đều rất nóng tính.
Nhưng bây giờ nghe thấy Tô Bạch, những ác linh này đều hết lời khen ngợi, đồng thời vô cùng ngưỡng mộ hắn.
Có vài người chưa gặp Tô Bạch cũng rất tin tưởng hắn. Lúc này, Tô Bạch đi tới.
"Bác sĩ Tô!"
Có ác linh nhận ra Tô Bạch.
Tức thì một đám ác linh chạy đến vây xung quanh.
Ai nấy cũng kích động mà nhìn Tô Bạch, như người hâm mộ đuổi theo minh tinh của mình.
"Đây là bác sĩ Tô à?"
"Oa, đúng thật là hắn! Bác sĩ Tô, ta đặc biệt đến tìm ngươi để xem bệnh đó!"
"Bác sĩ Tô cuối cùng cũng đến rồi ~"
"Mọi người tránh ra, để bác sĩ Tô vào thang máy trước, chúng ta lên chuyến sau!"
Trong đám ác linh, có người tự đứng ra tổ chức để nhường đường cho Tô Bạch.
"Thay đổi nhiều như vậy?"
Tô Bạch nghĩ.
Mấy ngày trước, khi hắn gặp được những ác linh này, mặc dù bọn chúng ai nấy cũng rất nhiệt tình nhưng hôm nay cảm thấy bọn chúng thay đổi rất nhiều.
Trong số đám ác linh, từ ánh mắt bọn chúng có thể nhìn ra sự tôn trọng dành cho Tô Bạch, cho dù là người lần đầu nhìn hắn.
Không chỉ vậy, trong đó còn có cả sự tín nhiệm. Những ác linh này cũng không náo loạn như mấy ngày trước.
Hôm qua, khi Tô Bạch gặp những ác linh này, bọn chúng chen lấn xô đẩy để chen lên trước, phải cần đến ác linh bảo vệ trị an đến dọn ra một con đường.
Nhưng hôm nay lại có ác linh tự nhiên đứng ra duy trì trật tự.
"Có lẽ đây là tác dụng của hào quang danh y."
Tô Bạch nghĩ.
Hắn đã đeo huy hiệu danh y, sau khi đeo, hào quang danh y sẽ có hiệu lực.
Vầng hào quang này không chỉ giúp việc chữa bệnh càng thêm thuận lợi. Mà còn ảnh hưởng đến bệnh nhân, khiến bệnh nhân càng thêm tôn kính, tôn trọng và tín nhiệm hắn.
Lên cấp bác sĩ nổi tiếng, quả nhiên có nhiều chỗ tốt. Hắn trở thành bác sĩ nổi tiếng, về sau gặp các loại bệnh viện trong phó bản sẽ càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Đương nhiên cũng phải xét đến độ khó của phó bản, có những phó bản có sinh vật khủng bố không có trí tuệ thì sợ là bác sĩ nổi tiếng cũng khó tránh khỏi sai sót, thậm chí còn gặp nguy hiểm.
Nhờ có những ác linh này tự động nhường đường, Tô Bạch đến tầng tám một cách nhanh chóng.
"Bác sĩ Tô, ngươi đến rồi ~ Nàng đang ở bên trong đợi ngươi ~"
Bạch Linh đã đợi ở đây từ lâu.
Tô Bạch bước vào trong phòng, Ngân Nguyệt thi vương được hắn điều trị ngày hôm qua đang ngồi trong đó.
Cương thi già đứng bên cạnh nàng, ngoài cửa cũng có hai vệ binh cương thi đứng canh gác.
Nhìn thấy Tô Bạch, Ngân Nguyệt thi vương không có biểu cảm gì, trong ánh mắt cũng không có biến đổi lớn.
Là một cương thi nên dù muốn tạo ra biểu cảm trên gương mặt cũng là một điều khó khăn. Nhưng nhìn từ ánh mắt, tâm trạng nàng khá tốt. Quả là Ngân Nguyệt thi vương, tố chất tâm lý rất tốt.
Nàng ngồi ở đó, khí thể uy nghiêm, cảm giác khá giống với công chúa cương thi.
"Có chỗ nào khó chịu không?"
Tô Bạch hỏi.
Ngân Nguyệt thi vương vẫn ngồi đó với gương mặt không cảm xúc, cương thi già nhìn Tô Bạch một cái rồi tiến tới.
Nàng kề miệng sát bên tai Tô Bạch, nhỏ giọng kể. Nói nửa ngày trời, Tô Bạch cuối cùng cũng hiểu rõ.
Chả trách, gương mặt Ngân Nguyệt thi vương cứng ngắc không cảm xúc, chắc là có liên quan đến chuyện này. Vấn đề nàng muốn chữa thật khó để nói ra, cũng khá xấu hổ.
Tô Bạch mà là nàng thì cũng sẽ phản ứng như thế. Bởi vì bệnh mà nàng muốn chữa là... bệnh phụ khoa! Cương thi mà cũng mắc bệnh phụ khoa?
Với lại, một nữ cương thi xinh đẹp như này, nhìn là biết không có người yêu rồi.
Lúc trước Tô Bạch tiến hành kiểm tra bệnh tình cho nàng cũng phát hiện ra điều này.
"Đây là vết thương do lời nguyền."
cương thi già có vẻ nhìn ra điều Tô Bạch thắc mắc, nói nhỏ với hắn. Lời nguyền!
Thì ra là vậy.
Lời nguyền gây ra nhiều thương tổn cho mỹ nữ cương thi, xém chút lấy mạng nàng.
Ở thế giới cương thi đã trị không tốt, hoặc là tìm không ra cách chữa trị nên mới đến bệnh viện Ngũ Hồ của Bạch Linh xem như cố gắng lần cuối.
Kết quả là được Tô Bạch chữa khỏi rồi.
Tô Bạch đã chữa khỏi các vết thương khác, chỉ có mỗi chỗ đó là bị hắn bỏ qua.
Có thể không bỏ qua ư, chỗ đó quá nhạy cảm.
Nếu lúc đó mỹ nữ cương thi không tỉnh dậy thì tốt rồi, sau khi Tô Bạch chữa xong trái tim bên trái cho nàng có thể tiện thể chữa luôn.
Nhưng lúc đó nàng tỉnh lại rồi, Tô Bạch cho rằng vấn đề chỗ đó không nghiêm trọng, nàng có thể tự mình hồi phục.
Cho nên, hắn đã bỏ qua chỗ đó.
Không ngờ hôm nay mỹ nữ cương thi chủ động đến tìm Tô Bạch chữa trị. Thế giới cương thi không có ai chữa được sao?
Hoặc là cương thi không giỏi việc chữa bệnh.
"Ngươi yên tâm, tiểu thư sẽ phối hợp với ngươi. Tiểu thư sẽ không quay về thế giới cương thi để chữa trị, nếu việc này bị truyền ra ngoài sẽ gây tổn hại đến danh tiếng của nàng."
Lão thây ma nói nhỏ với Tô Bạch, sợ hắn không đồng ý.
"Nếu ta tìm một nữ bác sĩ cho nàng thì sao?"
Tô Bạch nói.
cương thi già lắc đầu: "Sợ là bác sĩ ác linh khác không thể chữa trị vết thương do lời nguyền. Mặt khác, tiểu thư chỉ tin tưởng ngươi."
Tô Bạch suy nghĩ một lúc: "Được rồi."
cương thi già nói: "Vậy chúng ta ra ngoài đây, cái việc này, chúng ta ở lại trong phòng cũng không tốt."
Nói xong, cương thi già nói với Bạch Linh: "Trợ lí…Bạch, chúng ta ra ngoài thôi, để bác sĩ Tô ở trong này xem bệnh cho tiểu thư là được."
Có vẻ như nàng đã cùng Bạch Linh đã chào hỏi qua, cương thi già không nói ra thân phận của Bạch Linh.
Bạch Linh nói với Tô Bạch: "Bác sĩ Tô, cần giúp đỡ cái gì ngươi cứ gọi ta."
Câu này có nghĩa là, nếu mỹ nữ cương thi có hành động gây bất lợi cho Tô Bạch, hắn có thể gọi nàng ngay.
Nói xong, Bạch Linh và cương thi già cùng đi ra khỏi phòng, còn tiện tay đóng cửa lại.
Trong phòng chỉ còn lại Tô Bạch và mỹ nữ cương thi.
Mỹ nữ cương thi vẫn ngồi đó, trên mặt không có biểu cảm.
Tô Bạch không sợ nàng tự làm tổn thương bản thân, mặc dù là Ngân Nguyệt thi vương nhưng nàng mới được chữa khỏi ngày hôm qua, việc hồi phục không nhanh đến thế.
Hiện tại, sức mạnh của nàng có thể tương đương với tử tước quỷ hút máu. Tô Bạch không hẳn là không có cách nào cản lại.
Triệu hoán Jenny đến, có thể cản được nàng.
Hắn còn có đồng hồ xem giờ bỏ túi và dây chuyền của Hồng La Nữ.
Tô Bạch đến trước giường mổ trong phòng khám, nói với mỹ nữ cương thi ngồi im ở đó nãy giờ: "Nằm xuống đây, ta cần phải kiểm tra một chút."
Mỹ nữ cương thi chuyển động, nàng đứng dậy, đi đến giường phẫu thuật với gương mặt không cảm xúc, nằm xuống.
Sau đó, Tô Bạch vén váy nàng lên.
Mỹ nữ cương thi ngồi chồm dậy, lạnh lùng nhìn hắn.
Tô Bạch nhẹ nhàng nói: "Người đẹp, đừng nhạy cảm quá, ta là bác sĩ, trong mắt bác sĩ thì không phân biệt nam nữ."
Ánh nắm hắn bình tĩnh và dịu dàng, nhìn thẳng vào mỹ nữ cương thi.
Hai người họ nhìn nhau khoảng mười giây, cuối cùng nàng nằm lại xuống giường.
Sau đó, nàng tự mình vén váy lên, rất phối hợp.
"Còn cần cởi quần bên trong nữa, để lại cái cuối cùng là được."
Tô Bạch nói.
Mỹ nữ cương thi do dự một lúc, cuối cùng cũng quyết định phối hợp theo.
"Đừng căng thẳng, bây giờ ta sẽ tiến hành trị liệu."
Tô Bạch tiến lên phía trước rồi duỗi tay ra.
Hắn chú ý thấy tay của mỹ nữ cương thi đang nắm chặt váy, trông rất lo lắng.
Mặc dù Tô Bạch đang trị bệnh, nàng vẫn cảm thấy rất xấu hổ. Nhưng vì để loại bỏ hoàn toàn thương tổn do lời nguyền gây ra, nàng bắt buộc không được dừng việc này lại.
Nhìn bộ dạng của nàng, Tô Bạch không lãng phí thời gian, hắn cũng không cố ý lợi dụng nàng.
Nếu không, Tô Bạch có thể yêu cầu nàng cởi cả quần lót, nhưng hắn không làm vậy. Hắn đặt tay lên bụng mỹ nữ cương thi, kích hoạt kỹ năng, giúp nàng nhanh chóng hồi phục.
Lên cấp bác sĩ nổi tiếng, có được tăng ích của hào quang danh y, hiệu quả lần này quả nhiên cao hơn nhiều.
Nếu là ngày hôm qua thì cần ít nhất mười phút mới có thể trị khỏi hoàn toàn.
Lần này, Tô Bạch chỉ mất ba phút đã chữa khỏi căn bệnh phụ khoa khó nói do lời nguyền mang lại.
"Được rồi."
Chữa trị xong, Tô Bạch cũng không lãng phí thời gian, lập tức quay đầu nói. Thái độ như thế thể hiện rằng hắn không hề nhìn.
Trên thực tế, hắn muốn lợi dụng mỹ nữ cương thi thì rất đơn giản. Chỉ cần kéo dài quá trình điều trị là được rồi, nhưng Tô Bạch khinh thường cách làm như vậy.