• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ngươi nói, trong một buổi chiều hắn đã khám chi ba mươi mấy bệnh nhân, toàn bộ đều là đánh giá tốt?”

Viện trưởng loli hỏi.

Bác sĩ Lý gật đầu: “Đúng là như vậy, hắn thật sự rất lợi hại.”

Viện trưởng loli lại hỏi: “Hắn kê cho Hồng La Nữ một liều thuốc? Là có thể đuổi Hồng La Nữ đi rồi á?”

Bác sĩ Lý vội vàng gật đầu: “Đúng vậy, hơn nữa hắn vẫn chưa có trợ lí, sự am hiểu về các loại thuốc cũng vượt xa nhiều dược tễ sư.”

Viện trưởng loli bỗng dưng hứng thú.

Bác sĩ như vậy, quá khó có được.

Thế giới ác linh thật sự rất thiếu bác sĩ.

Bác sĩ của bệnh viện Ngũ Hồ còn rất nhiều chỗ trống.

Bây giờ, nghe thấy một bác sĩ mới lợi hại như vậy đến, viện trưởng loli đương nhiên thấy hứng thú rồi.

“Người mới như thế này, ngươi làm sao chiêu mộ được vậy? Đi đi, chúng ta đến đó xem xem.”

Viện trưởng loli nói.

Trưởng khoa Lý vừa đi vừa giải thích: “Không phải viện trrưởng đã dùng thư mời sao? Hắn là một người trong nhóm được mời đến. Viện trưởng, ta đề nghị tăng lương hắn lên một chút, bằng không sau vài ngày nữa hắn có thể sẽ rời đi.”

“Là thư mời mời đến sao?”

Viện trưởng loli dừng bước.

Trưởng khoa Lý gật đầu: “Đúng vậy.”

Viện trưởng loli cân nhắc một lúc, nói: “Đợi xem xem tình hình Hồng La Nữ ngày mai rồi nói, hôm nay sắp xếp cho hắn một phòng hạng sang.”

Trưởng khoa Lý nói: “Được!”

Bên ngoài phòng chẩn bệnh, rốt cuộc bệnh nhân cuối cùng cũng được Tô Bạch khám xong.

Có thể tan làm rồi.

Tô Bạch vươn vai một cái rồi đi ra cửa.

“Đáng ghét, ngươi dám đâm vào ta!”

Vừa ra khỏi cửa, hắn nhìn thấy một ác linh đang nổi cáu với một người chơi.

Trên người người chơi đó mặc đồng phục lao công.

“Xin lỗi, xin lỗi...”

Người chơi đó dốc sức xin lỗi, sắp khóc đến nơi.

Nhưng không hề có tác dụng, tên ác linh đó đã cắn một cái vào vai của người chơi đó.

“Hừ, lần sau còn đụng trúng ta thì không có dễ ăn nói vậy nữa đâu.”

Ác linh làm vậy mới cảm thấy bớt giận, rồi rời đi.

Trong trạm y tá, người chơi nữ kia bị dọa đến mặt tái mét, nhìn thấy Tô Bạch ra ngoài, đang chuẩn bị đứng dậy thì trưởng khoa Lý đi tới.

“Bác sĩ Tô, vất vả rồi, ta đến sắp xếp chỗ ở cho ngươi.”

Trưởng khoa Lý hết sức nhiệt tình.

“Được.”

Tô Bạch nói.

“Mời đi bên này.”

Trưởng khoa Lý nói.

Dưới sự chỉ dẫn của trưởng khoa Lý, rất nhanh, Tô Bạch đã được hắn đưa ra khỏi tòa nhà bệnh viện, đi đến một tòa nhà phía sau.

Ở đây chắc là nơi ở của bác sĩ.

Hắn lại một mạch đưa Tô Bạch đến tầng năm, mở cửa một căn phòng, bên trong là phòng có hai phòng ngủ một phòng khách.

“Bác sĩ Tô, ngươi thấy chỗ này thế nào?”

Trưởng khoa Lý nói.

Tô Bạch đánh giá một chút, gật đầu: “Cũng được.”

Trưởng khoa Lý nói: “Vậy được, ngươi nghỉ ngơi trước đi, buổi tối không có nhiều bệnh nhân, nghỉ ngơi tốt thì ngày mai mới có thể khám bệnh cho bệnh nhân được.”

Nói xong, trưởng khoa Lý đóng cửa lại, lùi ra ngoài.

Tô Bạch đi vào trong phòng.

Thế là qua nửa ngày đầu tiên.

Hắn đoán không sai, nghề nghiệp bác sĩ quỷ ở bệnh viện ác linh thật sự rất được ưa chuộng.

Lúc này, e rằng các người chơi khác vẫn đang lo lắng sợ sệt trong bệnh viện ác linh?

Cho dù đã tan làm rồi, cũng chỉ có thể ở giường chung.

So với đãi ngộ của Tô Bạch ở phòng đơn một mình một cõi, quả thật quá đơn sơ rồi.

Sau khi Tô Bạch thoải mái tắm xong, liền chuẩn bị đi ngủ.

“Ngày mai, chắc có thể lên thâm niên rồi.”

Tô Bạch nói nhỏ.

Lên đến thâm niên, khoảng cách với danh y rất gần rồi.

Cụ thể phả tăng nghề nghiệp bác sĩ quỷ lên danh y thế nào , trước mắt vẫn chưa rõ lắm.

Sau khi lên thâm niên rồi tính tiếp.

“Ngủ thôi~”

Tô Bạch chìm vào giấc ngủ say.

Tối nay, Tô Bạch ngủ ngon vô cùng, không hề xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì.

Có điều, buổi sáng ngày thứ hai, khi Tô Bạch đi làm thì nghe thấy hai người chơi đang trò chuyện.

“Tối qua có người chơi chết rồi?”

Tô Bạch nói nhỏ.

Tối qua chết mất một người chơi.

“Ơ, là hắn, hắn vẫn chưa chết à?”

Hai người chơi nhìn thấy Tô Bạch, có chút bất ngờ.

Bọn họ vẫn chưa biết chuyện của Tô Bạch ở Khoa Cấp cứu.

Tô Bạch không để ý hai người chơi này nữa, đi đến Khoa Cấp cứu.

Vừa mới đến cửa lớn tòa nhà, thì nhìn thấy trưởng khoa Lý đang gấp gáp chạy đến.

“Ai yô, bác sĩ Tô, ngươi đến thật đúng lúc, Hồng La Nữ lại đến rồi.”

Trưởng khoa Lý đau đầu nói.

Hồng La Nữ?

Sau khi Tô Bạch đi đến Khoa Cấp cứu, thì nhìn thấy cô gái áo đỏ toàn thân mặc váy đỏ đang đợi ở đó.

Nhìn thấy Tô Bạch đến, mắt cô gái áo đỏ chợt sáng lên.

“Thuốc hôm qua ngươi kê cho ta rất có tác dụng, kê thêm cho ta một liều nữa đi?”

Cô gái áo đỏ đi thẳng vào vấn đề.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK