• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, đôi mắt đã biến thành màu đỏ của viện trưởng loli cũng nhìn sang Tô Bạch.

Sau khi hắn chạm vào ánh mắt của nàng.

“Không phải nàng.”

Thoáng chốc Tô Bạch đã có phán đoán!

Loli sở hữu cặp mắt màu đỏ trước mặt này tuyệt đối không phải viện trưởng loli Bạch Linh!

Ánh mắt không thể đánh lừa người khác.

Loli có đôi mắt màu đỏ trước mặt đang nhìn về phía hắn với ánh mắt vô cùng xa lạ.

Giống như nàng chưa từng gặp Tô Bạch!

“Hình thái ác linh!”

Tô Bạch nghĩ tới từ này.

Nhưng chẳng mấy chốc thì hắn đã loại bỏ điểm này.

Không phải hình thái ác linh!

Sau khi ác linh hồi phục hình thái ác linh, không chỉ là sự thay đổi của đôi mắt.

Tô Bạch ung dung thản nhiên trang bị nghề nghiệp bác sĩ tâm lý quỷ lên, sau đó nở nụ cười.

“Vừa rồi ngươi ngủ quên ở đây, ta đã đặt ngươi lên ghế sofa, thế nào, ngủ vẫn ngon giấc chứ?”

Trong lúc Tô Bạch nói chuyện thì hắn đã đi sang đó.

Tuy nhiên, Tô Bạch đã cầm đồng hồ thời gian trên tay.

Đồng thời, Tô Bạch cũng đã bỏ đoản đao ác linh vào trong ô thứ nhất của kho trò chơi.

Hắn khẽ động ý niệm là có thể lấy ra!

Bây giờ hắn trực tiếp lấy ra ngoài, tất nhiên không tốt lắm.

Hắn vẫn chưa xác định được, rốt cuộc đột nhiên đôi mắt của viện trưởng loli biến thành màu đỏ là tình huống gì.

Dưới cộng dồn của hai nghề nghiệp, lực quan sát của Tô Bạch cũng trở nên hết sức tinh tế tỉ mỉ.

Hắn phát hiện nhiều biến hóa hơn, ví dụ như nét biểu cảm trên gương mặt của viện trưởng loli này cũng khiến người ta lạnh buốt khác thường.

Cảm giác người sống đừng đến gần!

Thậm chí có phần nguy hiểm!

Đôi mắt đỏ tươi đó càng mang lại một cảm giác tà ác cho người khác!

Trước đây, viện trưởng loli giống như một loli dễ thương bé nhỏ đến từ trong hoạt hình.

Hiện nay, viện trưởng loli khiến người ta có một cảm giác loli tà ác!

Ánh mắt của nàng hết sức cảnh giác nhìn Tô Bạch.

Tô Bạch còn để ý được tư thế của nàng cũng đang giữ trạng thái căng thẳng.

Điều này chứng tỏ nàng rất cảnh giác với Tô Bạch.

Có phần cảm giác như sẽ ra tay bất cứ lúc nào!

“Nàng là ai?” Tô Bạch không khỏi suy nghĩ.

Rõ ràng là viện trưởng loli, sao sau khi ngủ một giấc thì giống như đổi thành một người khác vậy?

“Rõ ràng là bốn người lại nói thành năm người, khi hỏi nàng thì nàng như bị kích thích.”

Lúc này, Tô Bạch lại nhớ đến trước đó khi thôi miên viện trưởng loli tất trắng.

Nàng nói trong gia đình nàng có năm người, nhưng chỉ nói được bốn người.

Tô Bạch hỏi nàng một người còn lại là ai, nàng suýt nữa thì chịu phải kích thích rồi tỉnh dậy.

Tô Bạch khó khăn lắm mới ổn định nàng lại, thế mà nàng nói không nhớ nữa!

Người thân của nhà mình, cũng không nhớ được ư?

Dễ nhận thấy việc này không bình thường!

Còn một điều nữa, chính là trước đó nàng đang nói thì bỗng nhiên khựng lại rồi ngủ thiếp đi.

Lần đầu tiên Tô Bạch thôi miên vốn tưởng rằng đây là phản ứng bình thường.

Nhưng hiện giờ xem ra có vẻ như không bình thường!

Vì nếu như là một quy trình thôi miên hoàn chỉnh thì sau khi Tô Bạch hỏi xong, nàng sẽ từ từ tỉnh táo lại.

Và quên sạch quá trình Tô Bạch hỏi nàng, sẽ cho rằng bản thân chỉ là đã ngủ một giấc.

Tô Bạch không phải không chú ý được những điều khác thường này.

Nhưng trước kia không có một điểm mấu chốt, hắn cảm thấy có lẽ chính là như thế.

Bây giờ, điểm chính yếu đến rồi.

Viện trưởng loli cứ như biến thành một người khác!

Vậy thì rõ ràng có vấn đề rồi!

*

Trong lúc đầu óc của hắn nhanh chóng suy nghĩ lại thì Tô Bạch đã bước tới trước mặt của viện trưởng loli.

“Giờ phải làm sao đây, ngươi trở về hay tiếp tục ở lại nơi này? Ngươi là trợ thủ của ta, ngươi cứ ngủ ở đây cũng được.”

Tô Bạch nói với giọng điệu dịu dàng.

Hắn cố tình nhắc lại thân phận trợ thủ nhỏ của viện trưởng loli, muốn xem thử đối phương phản ứng ra sao.

Loli mắt đỏ vẫn nhìn Tô Bạch một cách cảnh giác, không hề cất tiếng.

Phản ứng như vậy càng khiến Tô Bạch xác nhận.

Nàng, không phải viện trưởng loli tất trắng!

Nhưng bây giờ nàng rõ ràng lại là dáng vẻ của viện trưởng loli tất trắng.

Không thể nào đổi thành một người khác chứ?

Bạch Linh là viện trưởng, trong nhà của nàng có thể mở được một bệnh viện ác linh to như thế, bản thân nàng ắt hẳn cũng không yếu.

Tuy nàng là loli tất trắng nhưng cũng là một loli ác linh, ai có thể im hơi lặng tiếng giết chết nàng và cướp đoạt thân thể của nàng?

Không thể nào!

Nhưng tại sao nàng lại xuất hiện tình hình như vậy?

“Rối loạn nhân cách phân liệt?”

Tô Bạch nghĩ đến từ này.

Nhưng hình như lại không giống!

Cùng lúc Tô Bạch đang đưa ra những suy lý này, hắn đã phát động Lời Bác Sĩ của bác sĩ tâm lý quỷ, nụ cười trên mặt lần nữa dịu dàng hơn không ít.

“Sao vậy, Bạch Linh, ngươi vẫn chưa tỉnh ngủ à?”

Tô Bạch hỏi.

Có vẻ như nụ cười trên mặt của Tô Bạch có tác dụng.

Loli mắt đỏ đối diện hạ thấp đi một ít cảnh giác.

“Không sao đâu, ngươi cứ nghỉ ngơi ở đây là được, nếu không ngủ được thì ta có thể kể chuyện cho ngươi nghe.”

Giọng điệu của Tô Bạch càng nhẹ nhàng hơn.

Phối hợp với gương mặt đầy sức hấp dẫn và giọng nói tràn ngập sức cảm hóa của hắn.

Đủ khiến bất kỳ người phụ nữ nào say mê tới tột cùng.

Tuy nhiên, loli mắt đỏ vẫn không hề đả động, duy trì sự cảnh giác quá mức bình thường.

“Ngươi đã từng nghe nói về Tôn Ngộ Không chưa? Chính là một con khỉ nhảy từ trong một tảng đá ra~”

Tô Bạch chuẩn bị thử xem.

Loli mắt đỏ đối diện không hề động đậy nhìn chằm chằm vào hắn.

Tô Bạch tiếp tục nói.

Có thể thấy được, cùng với lời kể của Tô Bạch, dường như loli mắt đỏ đã có một ít hứng thú.

Nhưng sự cảnh giác trong ánh mắt nàng vẫn chưa tan đi.

Không chỉ như vậy, Tô Bạch còn để ý được nàng sắp hết kiên nhẫn rồi!

Không làm thêm việc gì đó nữa thì rất có thể loli mắt đỏ này sẽ động tay!

Nếu nàng thật sự ra tay, Tô Bạch cũng không phải hoàn toàn không có sức chống trả.

đồng hồ thời gian có thể bảo toàn tính mạng.

Hắn đưa đoản đao ác linh cho Jenny, chưa chắc không thể chiến đấu một trận!

*

“Con khỉ này đã đi tới Hỏa Quả Sơn…”

Tô Bạch vẫn đang kể chuyện, nhưng hắn đã thầm lặng kích hoạt một nghề nghiệp mới.

Người kể chuyện quỷ!

Nghề nghiệp này có thể khiến câu chuyện do Tô Bạch kể càng thú vị và có sức hấp dẫn hơn.

Đồng thời, còn sẽ khiến Tô Bạch biết rõ các câu chuyện yêu thích của người khác.

Trong tình hình Tô Bạch có át chủ bài, hắn càng nghiêng về tự mình giải quyết vấn đề.

Át chủ bài để lại làm bảo hiểm cuối cùng!

Loli mắt đỏ thích thú câu chuyện của Tô Bạch nhưng vẫn giữ cảnh giác, điều này chứng tỏ sức cảm hóa kể chuyện của Tô Bạch chưa đủ.

Cho nên, Tô Bạch kích hoạt nghề nghiệp người kể chuyện quỷ, chuẩn bị dùng truyện để làm điểm đột phá.

Hắn lặng lẽ tháo gỡ nghề nghiệp bác sĩ quỷ, trang bị người kể chuyện quỷ và bác sĩ tâm lý quỷ vào trong hai khe cắm thẻ ngành.

Sau đó, Tô Bạch phát động kỹ năng Cảm Hóa của người kể chuyện quỷ và kể tiếp.

Lập tức nhìn thấy lần này quả là đã có hiệu quả kèm theo lời kể của Tô Bạch.

Chỉ chưa tới ba mươi giây thì loli mắt đỏ đã biểu hiện ra hứng thú lớn hơn với câu chuyện của hắn.

Thế là Tô Bạch tiếp tục kể.

Loli mắt đỏ nghe một cách nghiêm túc hơn.

Cứ như vậy, Tô Bạch vừa kể vừa âm thầm phát động kỹ năng Lời Bác Sĩ và Thôi Miên của bác sĩ tâm lý quỷ.

Hắn muốn thử xem có thể thôi miên loli mắt đỏ không.

*

Cuối cùng Tô Bạch cũng kể xong Tôn Ngộ Không đại náo Thiên cung.

“Ngươi đã thành công hoàn thành một lần kể chuyện, đạt được điểm nghề nghiệp +10, độ thông thạo nghề nghiệp người kể chuyện quỷ +5.”

Nhắc nhoet trôi qua trên giao diện trò chơi!

Tô Bạch kể tiếp.

Tô Bạch cứ như thế kể hết nửa tiếng đồng hồ, loli mắt đỏ nghe tới nỗi hoàn toàn mê mẩn bởi câu chuyện của Tô Bạch!

Nghề nghiệp người kể chuyện quỷ quả là tuyệt vời!

Có điều, nghề nghiệp này vẫn có hiệu quả với đối tượng có hứng thú nghe truyện, nghe kể chuyện hơn.

Ví như nếu Tô Bạch trang bị nghề nghiệp này với những người bệnh ở phòng khám bệnh thì cơ bản không hiệu quả gì đâu.

Nghề nghiệp khác nhau đều có phạm vi và tình cảnh sử dụng thích hợp bản thân nhất.

*

“Con bé này lại cứng tới mức này ư?”

Hắn lại kể hết một tiếng đồng hồ, loli mắt đỏ vẫn không hề có dấu hiệu bị thôi miên.

Trái lại nàng hào hứng ngồi ở đó nghe truyện của Tô Bạch.

Ừm, bây giờ Tô Bạch đang kể cô gái bán đạn hạt nhân và phiên bản đen tối của một số truyện thiếu nhi phương tây.

Tô Bạch thông qua năng lực bị động do nghề nghiệp người kể chuyện cung cấp nhạy bén quan sát được loli mắt đỏ này thích mấy câu chuyện mang nét đen tối hơn!

Sau khi hắn lại kể thêm nửa tiếng đồng hồ, loli mắt đỏ nghe đến mức càng hăng say hơn.

Hai tay nàng chống dưới cằm.

Trông dáng vẻ của nàng, có vẻ như đã hoàn toàn say mê câu chuyện do Tô Bạch kể.

Gợi ý độ thông thạo nghề nghiệp không ngừng xuất hiện trên giao diện trò chơi.

Tô Bạch không từ bỏ, vẫn vừa kể vừa lặng lẽ tiến hành thôi miên.

Sau khi sở hữu hai khe cắm thẻ ngành, nghề nghiệp trang bị cùng lúc là có thể đồng thời tăng thêm sử dụng.

Hắn lại kể tiếp nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng mí mắt của loli mắt đỏ cũng đã bắt đầu vật lộn.

Rốt cuộc thôi miên cũng sắp có tác dụng!

Tô Bạch nhanh chóng tăng liều, hắn nhẹ nhàng vẫy tay trước mặt nàng.

Lại trôi qua vài phút.

Nàng ngơ ngác y hệt loli tất trắng trước đó.

“Ngươi là ai?” Sau đó, Tô Bạch mở miệng nói.

“Hồng Linh.” Loli mắt đỏ thì thầm nói.

“Ngươi và Bạch Linh là quan hệ gì?” Tô Bạch lại hỏi.

“Bạch Linh… Ta và nàng là ác linh song sinh.” Loli mắt đỏ lại lẩm bẩm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK