Ác linh song sinh!
Tô Bạch nghe thấy tên này, hắn lờ mờ hiểu ra điều gì đó.
Hắn nhìn sang loli mắt đỏ, hỏi: “Ác linh song sinh là gì?”
Loli mắt đỏ nói: “Ta và nàng dùng chung một thân thể, cho dù là hình thái ác linh cũng phải cộng sinh.”
Tô Bạch lại hỏi: “Vậy bình thường ngươi có ra đây không?”
Loli mắt đỏ thì thầm nói: “Không ra được, ông nội không cho, nói ta quá nguy hiểm…”
Nàng nói tới đây, bỗng chốc giọng nói của nàng nhỏ đi.
Sau đó, nàng nhắm mắt lại ngã thẳng xuống ghế sofa.
Nàng lại ngủ mất rồi à?
Tô Bạch đi qua đó kiểm tra lại, phát hiện đúng là nàng đã ngủ thiếp đi.
“Ngươi đã hoàn thành một lần thôi miên độ khó cao, điểm nghề nghiệp +20, độ thuần thục kỹ năng +20.”
Gợi ý xuất hiện trên giao diện trò chơi.
Thôi miên độ khó cao!
Thôi miên loli mắt đỏ này thật sự khó khăn.
Tô Bạch sử dụng nghề nghiệp người kể chuyện quỷ kể gần ba tiếng đồng hồ cho nàng nghe, rốt cuộc mới khiến nàng buông bỏ tất cả phòng bị, thôi miên được nàng.
Dù sao hắn cũng mới có được kỹ năng Thôi Miên này.
Đừng thấy lần đầu tiên thì Tô Bạch đã thôi miên được viện trưởng loli tất trắng Bạch Linh, nhưng đó là do Bạch Linh một lòng muốn giữ Tô Bạch lại, hoàn toàn không phòng bị với Tô Bạch, còn vô cùng sốt sắng.
Tương đương như tự dâng mình lên, rất phối hợp làm con chuột bạch thử nghiệm cho Tô Bạch.
*
Tô Bạch nhìn loli tất trắng chìm vào giấc ngủ say, hắn có phần hiểu ra.
Suy đoán theo tin tức trước mắt.
Viện trưởng loli Bạch Linh là một ác linh song sinh!
Nàng và loli mắt đỏ Hồng Linh này dùng chung một thân thể.
Kể cả hình thái ác linh cũng nhất định phải cộng sinh!
Nhưng xem ra loli mắt đỏ Hồng Linh vô cùng nguy hiểm.
Cho nên, Hồng Linh đã bị Cư Sĩ Thêm Tiền dùng cách gì đó phong ấn lại.
Dẫn đến viện trưởng loli tất trắng vẫn luôn là Bạch Linh!
Từ vấn đề Bạch Linh biết trong nhà mình là năm người lại chỉ có thể nói ra tên của bốn người xem ra.
Chắc Hồng Linh từng gây ra chuyện lớn gì đó.
Dẫn đến tên của nàng sẽ nảy sinh kích thích cực to với Bạch Linh.
Vì thế, e rằng Cư Sĩ Thêm Tiền cũng đã phong ấn lại ký ức về mặt này của Bạch Linh.
Từ đó, Bạch Linh căn bản không nhớ nổi Hồng Linh.
Chắc điều này chính là nguyên nhân hậu quả và quá trình của toàn bộ sự việc.
*
Còn về việc làm sao Hồng Linh chạy ra ngoài đây thì chắc là có liên quan với Tô Bạch rồi.
Có lẽ lần này Tô Bạch thành công thôi miên Bạch Linh đã để Hồng Linh tìm được sơ hở chạy ra ngoài.
*
“Nguy hiểm không?” Tô Bạch nói khẽ.
Từ quan sát của hắn, e rằng Hồng Linh xác thực nguy hiểm hơn Bạch Linh.
Khiến Tô Bạch cảm thấy đó chính là một loli tà ác.
Nếu không phải Tô Bạch kịp thời trang bị nghề nghiệp người kể chuyện quỷ, thông qua câu chuyện thành công thu hút nàng.
Sau đó, tiến thêm một bước lợi dụng nghề nghiệp bác sĩ tâm lý quỷ thôi miên nàng.
Sợ rằng không có một trận ác chiến cũng không dễ kết thúc!
“Khi tỉnh lại lần nữa chắc chính là Bạch Linh rồi nhỉ?” Tô Bạch suy đoán.
Chắc dự đoán của hắn là chính xác.
Tô Bạch suy nghĩ một hồi, lần nữa đắp tấm chăn mỏng lên người nàng, sau đó nhặt chiếc ly từ dưới đất lên, tiếp tục để bên cạnh tay nàng.
Tô Bạch đặt xong thì trở về phòng ngủ, sau khi hắn đóng cửa lại liền tiếp tục đi ngủ.
*
Lần này, Tô Bạch ngủ một giấc tới trời sáng.
Sau đó cũng không có xảy ra chuyện gì.
“Bạch Linh vẫn chưa tỉnh sao?” Tô Bạch ngủ dậy ra ngoài cửa xem thử, Bạch Linh vẫn đang trong giấc ngủ khò khò.
“Bạch Linh, Bạch Linh.” Tô Bạch đi tới phía trước ghế sofa, gọi nàng.
Bạch Linh bị Tô Bạch làm tỉnh giấc cuối cùng cũng mở mắt ra.
Lần này, đôi mắt của nàng đã bình thường lại, là cặp mắt màu xanh.
“Bạch Linh?” Giọng điệu của Tô Bạch kèm theo sự nghi ngờ.
Bạch Linh nhìn thấy khuôn mặt của Tô Bạch, đầu tiên là nàng giật mình, sau đó nhanh chóng kiểm tra lại cách ăn mặc của mình.
Sau khi nàng phát hiện không vấn đề mới yên tâm lại, quả đầu nhỏ ngó trái nhìn phải.
“Xin lỗi bác sĩ Tô, tối qua có phải ta đã ngủ quên ở đây không?” Bạch Linh lấy tay gãi đầu, có vẻ ngại ngùng nói.
“Không sao, chắc là hôm qua ngươi tăng ca đến đêm khuya với ta quá mệt rồi, ta thấy ngươi vất vả quá nên không nỡ lòng kêu ngươi dậy.” Tô Bạch nói.
Bản thân loli ác linh này cho là vậy, ngược lại khỏi phải Tô Bạch giải thích.
“Bác sĩ Tô, ngươi tốt thật đấy.”
Bạch Linh nở nụ cười ngọt ngào khen Tô Bạch.
“Chắc chắn là Bạch Linh rồi.” Tô Bạch đã có kết luận.
Hiện giờ loli tất trắng này trăm phần trăm là viện trưởng loli Bạch Linh.
Đương nhiên hắn sẽ không nhắc tới việc thôi miên tối qua, càng sẽ không đề cập đến chuyện của Hồng Linh, cũng sẽ không vạch trần thân phận của Bạch Linh.
“Ngươi có cần về chỗ ở của mình không, hay là vệ sinh ở ngay nơi này? Ta chuẩn bị đi làm rồi.” Tô Bạch nói.
“Ta cứ đơn giản rửa sơ qua ở đây vậy, ta rửa xong sẽ đi lấy đồ ăn sáng cho ngươi.” Bạch Linh nói.
“Được.” Tô Bạch đồng ý.
Chẳng mấy chốc thì Bạch Linh vệ sinh xong, sau đó nàng đã đi ra ngoài lấy đồ ăn sáng.
Đợi sau khi Tô Bạch sửa soạn xong bản thân thì Bạch Linh đã mang đồ ăn sáng trở về.
Đồ ăn rất phong phú.
Vì đây là do nàng cố tình kêu nhà bếp làm.
Sau khi Tô Bạch ăn sáng xong, hắn nói với Bạch Linh: “Đi thôi, ta đến phòng khám bệnh ứng phó Hồng La Nữ trước, ngươi hãy đi tìm Trưởng khoa Lý, hôm nay ta chuẩn bị sang Khu nội trú xem thử.”
“Khu nội trú sao? Được được!”
Tô Bạch không đoán sai, quả nhiên Bạch Linh vui sướng khi nghe thấy hắn muốn đến Khu nội trú.
Trên cơ bản bệnh nhân đến phòng khám bệnh của phòng cấp cứu để khám đều là một số vấn đề không lớn không nhỏ.
Đương nhiên, những vấn đề này cũng không có nghĩa là có thể giải quyết một cách nhẹ nhõm.
Bằng không cũng sẽ không có nhiều ‘Hộ không chịu di dời’ như vậy.
Khu nội trú mới là nơi thật sự thử thách kỹ thuật.
Khu nội trú của bệnh viện Ngũ Hồ gần đây thì đã đông đúc người, đang có số lượng lớn ác linh bị bệnh nặng trong đó.
Những ác linh này đều không muốn đổi thân thể lắm.
Giá cả của việc đổi thân thể cao hơn chữa bệnh quá nhiều.
Trừ khi vứt bỏ xác thịt, đổi lấy loại búp bê vải.
Nhưng đối với không ít ác linh, điều đó cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Thậm chí còn có một số bệnh sẽ ảnh hưởng hình thái ác linh của ác linh, cũng là căn bệnh khó đối phó, điều trị vô cùng khó khăn.
Bây giờ Bạch Linh nghe thấy Tô Bạch đồng ý đến đó, tất nhiên là nàng vui lòng rồi.
*
Thế là hai người chia nhau hành động.
Đợi đến lúc Tô Bạch có mặt tại phòng khám bệnh, quả nhiên Hồng La Nữ đã đang chờ ở đó.
Hồng La Nữ thấy Tô Bạch đến, trên mặt nàng nở nụ cười hì hì, khỏi phải nói tâm trạng tốt biết chừng nào rồi.
Dễ nhận thấy, đơn thuốc thứ hai của Tô Bạch cũng đã có hiệu quả.
“Ngươi đã thành công hoàn thành một trị liệu, đạt được điểm nghề nghiệp +20, độ thông thạo bác sĩ quỷ +10, sự tín nhiệm của Hồng La Nữ +10.”
Tin tức lần nữa lướt qua trên giao diện trò chơi.
“Tô đệ đệ, ngươi thật lợi hại~ thôi ngươi cứ đến nhà chị làm bác sĩ tư nhân cho tỷ tỷ đi, tỷ tỷ cho ngươi năm triệu một tháng, thế nào hả?”
Hồng La Nữ vừa thấy Tô Bạch, nàng lập tức mở miệng muốn lôi kéo người của Bạch Linh.
“Khụ!”
Trưởng khoa Lý cất tiếng ho.
Tô Bạch nhìn lại về phía sau, Bạch Linh không có qua đây.
Xem ra Bạch Linh quen biết với Hồng La Nữ, sợ Hồng La Nữ vạch trần thân phận của nàng.
“Bác sĩ Tô, nghe nói ngươi chuẩn bị qua Khu nội trú à? Không sao đâu, ta đã có xin viện trưởng, ngươi viết đơn thuốc cho chị Hồng rồi trực tiếp sang đó là được.”
Tuy Hồng La Nữ đang lôi kéo người, nhưng Trưởng khoa Lý không dám trêu chọc Hồng La Nữ, Trưởng khoa Lý nói với Tô Bạch.
“Được.” Tô Bạch nói xong, lấy giấy bút ra sột soạt viết đơn thuốc thứ ba.
“Ngươi uống hết đơn thuốc này, ngày mai hãy đến tìm ta.” Tô Bạch nói.
“Được đấy~ ngươi không cân nhắc thử lời đề nghị của tỷ tỷ sao? Theo một người đẹp như tỷ tỷ không phải tốt hơn sao? Ngươi còn có thể thử theo đuổi tỷ tỷ nữa, một khi cua được tỷ tỷ, tỷ tỷ có thể một năm đổi một thân thể, mỗi năm đều mang lại một trải nghiệm khác hẳn cho ngươi~”
Hồng La Nữ nộp tiền xong, nàng đảo mắt dùng giọng điệu quyến rũ nói với Tô Bạch.
Một năm đổi một thân thể? Năm nào cũng làm chú rể?
Phải chăng người phụ nữ này đã uống nhầm thuốc, nàng mới uống được hai đơn thuốc thì đã bắt đầu chọc ghẹo Tô Bạch.
Tô Bạch nhìn nàng: “Nếu không còn việc khác thì ta phải đi đây~”
“Ôi, tỷ tỷ không có sức hấp dẫn như thế sao?”
Hồng La Nữ cố tình dùng ánh mắt oán trách liếc nhìn Tô Bạch rồi cầm đơn thuốc rời đi.
Nhân lúc bệnh nhân trước phòng khám bệnh vẫn chưa nhiều, Tô Bạch đã rời khỏi nơi này.
Trên lầu hai, hắn trông thấy Bạch Linh đang chờ ở đó.
“Bác sĩ Tô, thang máy tới rồi, ta dẫn ngươi đến Khu nội trú.”
Bạch Linh vô cùng tích cực.
Khu nội trú ở lầu năm trở lên.
Rất nhanh thì bọn họ đã lên tới lầu năm.
Bọn họ vừa đến đây thì Tô Bạch phát hiện một người chơi đang bị một ác linh dạy dỗ.
Không ít người chơi bị phân phối đến Khu nội trú, bản thân nơi này cũng là chỗ thiếu người nhất.
Mỗi ngày, những người chơi này cũng tương đối khó.
Dù sao, bệnh nhân của Khu nội trú đều là bệnh nặng, tính khí bệnh nhân tệ hơn.
Sau khi Tô Bạch lườm qua liền thu hồi ánh mắt.
“Bạch Linh, tìm một phần bệnh án của tất cả bệnh nhân ở Khu nội trú cho ta.”
Tô Bạch trực tiếp nói với loli tất trắng Bạch Linh.
Nếu Bạch Linh không phải viện trưởng của bệnh viện ác linh, yêu cầu này của hắn rất khó đạt được.
Nhưng đáng tiếc nàng là viện trưởng, tất nhiên Tô Bạch phải lợi dụng nàng thật tốt để hoàn thành hết nhiệm vụ danh y của mình.
“Vâng, bác sĩ Tô.” Bạch Linh nói.
Có nàng ở đây thì năng suất rất cao.
Chỉ phút chốc, Tô Bạch đã có được bệnh án của toàn bộ bệnh nhân ở Khu nội trú.
Hắn bắt đầu lật xem từng người.
“Bắt đầu từ phòng bệnh 503 vậy.”
Tô Bạch đóng bệnh án lại đưa cho Bạch Linh nói.