• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 12: Thị Huyết U Minh Bức (2)

"Tô Thần?"

"Chẳng phải Huyết Luân của ngươi đã bị phế rồi sao? Tại sao lại xuất hiện ở Thiên Phạt Sâm Lâm?"

Mấy chục người vẻ mặt tò mò đi tới, trong đó có một thiếu nữ dáng người không tồi, khuôn mặt mũm mĩm tò mò hỏi.

Đệ tử của Vương gia trong Bàn U Thành, dưới sự dẫn dắt của Vương Tuyền Trúc Cơ cảnh lục cấp đi vào Thiên Phạt Sâm Lâm để rèn luyện.

Toàn bộ Bàn U Thành đều đã truyền ra, Tô Thần đệ nhất thiên tài của Tô gia bị Tô Hạo của Tô tộc phế bỏ Huyết Luân, tu vi rơi xuống Tiên Thiên cảnh, Tô Thần mất đi Huyết Luân đã tương đương với người nửa tàn phế, nhưng không ai ngờ hắn sẽ xuất hiện ở Thiên Phạt Sâm Lâm.

Vương Ngữ Âm đã từng luôn thầm mến Tô Thần, thấy Tô Thần lưu lạc tới mức này thì trong lòng cũng hơi thương tiếc, nhưng lòng thầm mến đã không còn nữa.

Lớn lên anh tuấn thì có thể làm được gì chứ?

Thế giới này chỉ nhìn vào thực lực, đối với võ giả, Huyết Luân chính là gốc rễ.

Tô Thần trực tiếp lựa chọn phớt lờ, hắn đã tu luyện xong nên chuẩn bị rời đi.

"Thật là không biết lễ độ, đáng đời bị người phế bỏ Huyết Luân."

"Thôi đi, hắn đã quá đáng thương rồi, cần gì bỏ đá xuống giếng."

May mà mình ban đầu không có theo đuổi Tô Thần, nếu không thì hiện tại không có cả cơ hội để hối hận.

"Tiếng gì thế?"

Kréc kréc!

Kréc kréc!

"Đó là Thị Huyết U Minh Bức, ông trời ơi, sao mà nhiều Thị Huyết U Minh Bức thế này!"

Theo thanh âm hoảng sợ vang lên, bốn phương tám hướng đột nhiên hiện ra từng con dơi to lớn, toàn thân đỏ như máu, đôi mắt lạnh như băng bắn ra ánh sáng lạnh đáng sợ khiến lòng người hoảng loạn, từng đợt mùi hôi thối tụ thành biển lớn ùn ùn kéo đến, khiến người buồn nôn.

Thị Huyết U Minh Bức là tộc đàn yêu thú sống theo bầy, thích nuốt chửng yêu thú và võ giả, thân trên tỏa ra mùi tanh tưởi, có kịch độc, một khi đụng phải loại tộc đàn yêu thú này, cho dù là võ giả Kim Đan cảnh cũng rất khó sống sót rời đi.

Trên mặt đám người Vương gia tràn ngập hoảng sợ và tuyệt vọng, bọn họ thật sự chưa từng nghĩ đến sẽ xui xẻo như vậy, cố tình gặp phải loại tộc đàn yêu thú đáng sợ này.

"Tất cả mọi người lưng tựa lưng tập trung một chỗ!"

Sắc mặt của Vương Tuyền tái nhợt đến cực điểm, những người mà lần này hắn mang ra đều là tinh anh nòng cốt của gia tộc, một khi tổn thất, đối với gia tộc tuyệt đối sẽ là thiệt hại không thể bù đắp.

Phải nghĩ biện pháp mang những người này rời đi.

Đi được người nào hay người đó.

"Theo ta giết ra ngoài!"

Nhưng vừa mới đụng độ, một đệ tử của Vương gia liền phát ra tiếng thét thảm, sau khi lạc đàn sẽ bị Thị Huyết U Minh Bức phô thiên cái địa nuốt chửng, trong nháy mắt không còn hài cốt, ngay cả máu tươi cũng bị cắn nuốt sạch sẽ, mùi máu tanh gay mũi còn sót lại cũng biến mất trong mùi hôi thối.

"Giết!"

Nhìn thấy người thân bị cắn nuốt, đám người Vương Ngữ Âm cố nén bi thương trong lòng, dưới cơn sợ hãi điên cuồng giết ra.

Ánh mắt của Tô Thần cũng cực kỳ ngưng trọng, dường như hắn cũng không nghĩ đến sẽ gặp phải yêu thú kinh tởm như vậy ở nơi này.

Thị Huyết U Minh Bức rậm rạp chi chít tụ tập bốn phía, chặn lại tất cả lối ra, muốn đi ra ngoài thì chỉ có thể cứng rắn mở ra một con đường máu.

Sương mù đỏ như máu bao phủ toàn bộ hư không.

Không cách nào né tránh, chỉ có thể lựa chọn cứng đối cứng.

Dưới sự vây công của Thị Huyết U Minh Bức rậm rạp, người của Vương gia bắt đầu dần giảm đi, từng người bị thôn phệ, không còn hài cốt, không còn máu thịt, toàn bộ bị cắn nuốt sạch sẽ.

Từ đầu đến cuối chưa đến hai phút, người Vương gia chỉ còn lại phân nửa.

Vô số Thị Huyết U Minh Bức điên cuồng hung hăng cắn nuốt hướng Tô Thần.

"Hôi quá."

Mùi cực kỳ khó ngửi.

Tô Thần lộ vẻ mặt chán ghét, nhìn từng con Thị Huyết U Minh Bức vọt tới từ bốn phía, trên đỉnh đầu ngưng tụ ra Huyết Luân, bên trong có ảo ảnh Long Tượng phi nhanh gào thét.

"Huyết Luân!"

Nhìn Tô Thần cách đó không xa ngưng tụ ra Huyết Luân, đám người Vương Tuyền và Vương Ngữ Âm hoàn toàn trợn to mắt, không ai ngờ rằng, Tô Thần đã bị phế bỏ Huyết Luân sẽ có thể một lần nữa thi triển Huyết Luân.

Đây là Huyết Luân gì?

Toàn bộ người của Bàn U Thành đều biết, Huyết Luân mà Tô gia thức tỉnh là kiếm, chỉ cần là đệ tử nòng cốt đều không ngoại lệ, bao gồm cả Tô Thần.

Hiện tại thì sao?

Nhìn Huyết Luân hiện trên đỉnh đầu Tô Thần, trừ sững sờ thì còn có khiếp sợ.

Một tiếng rồng gầm, một tiếng voi rống.

Chín bóng rồng hư ảo và chín bóng voi hư ảo từ Huyết Luân rít gào ra, Tô Thần thi triển Cửu Long Cửu Tượng Thuật, bắt đầu hung hăng oanh kích bốn phía.

Dịch : vietanh1766

( liệt dương thiếu gia )

Cầu Ngọc phiếu...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK