Chương 26: Tổ phượng niết bàn quyết (1)
Loại tình huống này, trì hoãn thời gian càng lâu, đối với mình càng bất lợi, đây là việc không hề nghi ngờ.
Hắn còn không biết, bản thân mình có thể bắn được mấy mũi tên.
Ngay sau đó.
Thí Thần Tuyệt Cốt Tiễn thứ hai xuất hiện trên cung, Tô Thần nhanh chóng mở cung kéo mũi tên, cố nén từng trận đau đớn truyền đến từ trong đầu, ánh mắt càng ngày càng lạnh lẽo.
Mục tiêu của Thí Thần Tuyệt Cốt Tiễn, lần này chính là Đổng Hi cùng với Hạ Tuyền.
Đổng Hi cùng Hạ Tuyền, lập tức quay người rút lui, nhưng mà tốc độ của bọn hắn mặc dù nhanh, nhưng tốc độ của Thí Thần Tuyệt Cốt Tiễn lại nhanh hơn, giống như một tia điện phá vỡ tầng tầng không gian, bắn thẳng tới hai người bọn họ.
Lúc Thí Thần Tuyệt Cốt Tiễn biến mất trong nháy mắt, Tô Thần cũng biến mất tại chỗ.
Một tiếng kêu thảm thiết như giết vang lên trong hư không, Đổng Chương mở to đôi mắt, mặt hiện rõ nét không thể tin, hắn thực sự không nghĩ ra, vì sao phụ thân và thành chủ đều đã tới, nhưng hắn vẫn chết.
Người này chắc chắn không phải là Trúc Cơ cảnh.
Một kiếm giết chết Đổng Chương, bóng người Tô Thần lần nữa biến mất tại chỗ, hắn muốn thừa dịp này, giết hai kẻ cầm đầu.
Hai người Đổng Hi cùng Hạ Tuyền đều là Kim Đan cảnh cấp hai, trong toàn bộ Thiên Cốt thành đều là những tồn tại số một số hai, hơn nữa có thể để gia tộc đứng vững vàng ở trong Thiên Cốt thành nhiều năm như vậy, năng lực của bản thân không cần nói cũng biết.
Đáng tiếc, bọn họ cho rằng một tên Trúc Cơ cảnh dễ dàng bị khi dễ, muốn đuổi tận giết tuyệt, nhưng chưa từng nghĩ đến, Thí Thần Tuyệt Cốt Cung trong tay Tô Thần lại bá đạo như thế.
Hai người chia ra hai hướng chạy trốn, bọn hắn chỉ có thể đánh cược một ván, xem người nào vận khí tốt.
Nhưng bọn hắn chưa từng nghĩ đến.
Tô Thần vừa mới giết Đổng Chương xong, Thí Thần Tuyệt Cốt Tiễn thứ ba đã bắn ra hai vị trí, đồng thời bắn về phía Đổng Hi cùng với Hạ Tuyền.
Hắn tin tưởng, bắn ra hai Thí Thần Tuyệt Cốt Tiễn, tuyệt đối có thể bắn giết hai vị Kim Đan cảnh.
Phốc!
Một ngụm máu tươi phun ra, sắc mặt Tô Thần tái nhợt như tờ giấy, hắn đã liên tục bắn ra ba mũi tên, không còn cách nào bắn ra mũi tên thứ tư, hiện tại phải mau chóng rời khỏi nơi này.
Nhưng mà trước lúc rời đi, hắn còn cần làm một chuyện.
Tô Thần như quỷ xuất hiện trước mặt Hạ Lê Nhan, hai mắt lạnh lẽo như quỷ nhìn chằm chằm thiếu nữ trước mặt, lạnh lùng nói:
“Ỷ thế hiếp người, cần trả giá đắt.”
“Không, ta biết sai.”
Biết sai?
Đã muộn.
Trên cái thế giới này không có bán thuốc hối hận, sai cũng là sai, có những sai lầm không thể nào được tha thứ, có đánh chết, Hạ Lê Nhan cũng sẽ không nghĩ tới, sự việc sẽ đi đến nước này.
Nàng bình thường cao cao tại thượng, chính là hòn ngọc quý trên tay Hạ gia, ở trong Thiên Cốt thành, muốn làm gì thì làm, chưa từng có bất cứ phiền phức gì.
Lần này, nàng lại là đánh bạc thua.
Bởi vì nàng tùy hứng, không nói đạo lý, ỷ thế hiếp người, từ đó vứt bỏ tính mạng mình.
Phốc!
Máu tươi phun ra, thân thể Tô Thần bắt đầu lung lay, hắn đã không còn sức lực để bắn ra mũi tên thứ tư, bằng không, hắn sẽ tiếp tục bắn ra mũi tên thứ tư, giết chết thành chủ.
Người nên giết cũng đã giết, sự tình không thể hoàn mĩ
Tô Thần rất rõ ràng, nếu như mình liều mạng, thì sẽ không còn cách vận dụng Thí Thần Tuyệt Cốt Cung.
Thí Thần Tuyệt Cốt Cung trong tay, trong nháy mắt biến mất.
Đầu Tô Thần hỗn loạn, cắn răng kiên trì.
Vừa mới vận dụng Thí Thần Tuyệt Cốt Cung, liên tục bắn ra ba mũi tên, đã bị một cỗ khí tức tà ác lặng lẽ xâm nhập não hải.
Yên tĩnh!
Tất cả mọi người nhìn thấy một màn trước mắt, cả đám đều ngơ ngác không thôi.
Người nào cũng không hề nghĩ tới.
Một người Trúc Cơ cảnh, vậy mà ỷ vào một cây cung cùng ba mũi tên, đánh giết bốn vị Thực Đan cảnh, hai vị Kim Đan cảnh, bao gồm cả Đổng Chương cùng Hạ Lê Nhan.
Trong ánh mắt Tề Thương đều là sự tham lam, không chút kiêng kỵ nhìn chằm chằm cây cung tiễn đã biến mất.
Hạ gia cùng Đổng gia, toàn bộ chết sạch, cùng hắn không có chút quan hệ nào, gia tộc trong Thiên Cốt thành đông đảo, tổn thất hai gia tộc, thì sẽ có đại gia tộc mới xuất hiện.
Nhưng mà
Cung tiễn trong tay người này rõ ràng là một kiện chí bảo, có thể bù đắp chênh lệch cảnh giới, Tề Thương có thể nhìn ra được, thanh niên đã là nỏ mạnh hết đà, không cách nào bắn ra mũi tên thứ tư.
Nếu như có một chút cơ hội, tin tưởng thanh niên sẽ không do dự bắn ra mũi tên thứ tư.
Trong lòng Tề Thương cũng có chút sợ, may mắn người này không bắn hắn trước, bằng không, hậu quả khó mà lường được.
Cơ hội tới.
Nhìn thấy thanh niên lảo đảo lúc nào cũng có thể ngã xuống, Tề Thương bước nhanh đến phía thanh niên, mặt mũi tràn đầy tham lam.
P/s : Độc giả có ngọc phiếu thì hãy đẩy cho truyện để tăng thêm động lực cho dịch giả nha.