Chương 19: Chỉ cần ngươi đồng ý, ta sẽ phụ trách (2)
Người khác xem không hiểu, nhưng vào lúc Hỗn Độn kim thân bao phủ xuống người Tô Thần, hắn dần dần có thể nhìn ra trên vách đá này vậy mà ẩn chứa một môn võ học.
“Thái Cổ Thần Ma Quyết?”
Trong lòng vui mừng khôn xiết, Tô Thần không hề lãng phí một chút thời gian, Hỗn Độn Thôn Phệ quyết bên trong cơ thể hắn lập tức thôn phệ lực lượng ở bên trong phiến đá.
Võ công này phải nói là vô cùng lợi hại, bởi vì hắn Hỗn Độn Thôn Phệ bao phủ, hắn mới có thể lĩnh ngộ ra cái gọi là Thái Cổ Thần Ma quyết
Sau nửa giờ.
Tô Thần thở ra một hơi dài, cuối cùng cũng đã qua xong.
“Ngươi đang làm gì đấy?”
Nhìn thấy nữ nhân đột nhiên quay đầu nhìn mình, đôi mắt đen như mực, nhìn chằm chằm chính mình giống như nhìn chằm chằm con mồi, trong ánh mắt kinh ngạc của Tô Thần, nữ nhân này bắt đầu cởi áo.
Trên khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng, trực tiếp lao thẳng về phía Tô Thần.
Khí tức trên người của người phụ nữ mạnh đến mức trực tiếp giam cầm Tô Thần, không thể nhúc nhích một chút, cũng không chạy được, thậm chí không có cách nào vận chuyển Hỗn Độn Thôn Phệ Quyết
Tô Thần chưa từng nghĩ tới có một ngày sẽ gặp phải chuyện như thế này, cảm giác sức mạnh trong cơ thể bị cưỡng chế giam cầm.
“Ta vẫn là đồng nam, đừng!”
Không ai để ý đến tiếng kêu của Tô Thần, chỉ có xác quái vật trên mặt đất, nhưng khi hai người ngã xuống, tất cả xác quái vật trên mặt đất đều bị sóng khí đẩy ra xa, một luồng khí tức bao phủ hai người, tạo thành một cái kén khổng lồ.
Dưới màn đêm tĩnh mịch, Tô Thần lần đầu tiên mất đi lần đầu của một nam nhân.
Hơn nữa là ở dưới loại tình huống này mất đi.
Một bầu không khí hoang vắng bao trùm xung quanh, khoảng sáu giờ sau đó.
Cái kén vỡ ra, vô số vết nứt lan rộng khắp cái kén, và cái kén sập xuống.
Người nữ tử hai mắt lạnh lẽo, nàng cũng không nghĩ đến, chính bản thân mình sẽ bị vách đá ăn mòn, thậm chí còn làm ra chuyện như thế. Tàn sát tất cả yêu thú trong rừng là muốn cảm ngộ võ học trên vách đá, nhưng lại không nghĩ đến việc ăn trộm gà không thành công mà còn mất đi nắm gạo, còn mất đi lần đầu tiên của chính mình.
“Vẻ mặt của ngươi như vậy là ý gì?”
Nhìn vẻ mặt vô tội của thanh niên, nữ tử rất phẫn nộ, hận không thể một chiêu giết hân đi.
“Ta có thể có ý gì? Ngươi dựa vào thực lực của ngươi có thể làm bất cứ thứ gì. Ta ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.”
Không biết xấu hổ!
Thật không biết xấu hổ!
Nàng chưa bao giờ thấy qua người vô sỉ như vậy, chiếm tiện nghi còn khoe mẽ, rõ ràng là chính mình thiệt thòi, mà bây giờ cứ như hắn mới là người chịu thiệt.
Nữ tử tức giận toát ra sát khí lạnh lùng, ánh mắt nhìn Tô Thần
Tô Thần không có chút sợ hãi, hắn quả nhiên là nạn nhân, theo hắn loại chuyện này nam nữ đều quan trọng như nhau, ai bị động mới là người bị hại.
Nhẫn!
Nữ tử lạnh lùng nhìn lên trước mặt thanh niên, hỏi: “Ngươi tên gì? Đến từ nơi đâu?”
“Tô Thần, tán tu.”
Hắn đã bị Tô gia đi, không còn là người của Tô gia, cho nên xem như là tán tu.
Trong lòng hắn thở dài một hơi, rồi đứng lên, bất lực nói: “Quên đi, ta là nam nhân, ta không quan tâm việc này, nếu như ngươi muốn, ta có thể chịu trách nhiệm.”
Theo Tô Thần, làm nam nhân thì cần phải rộng lượng, cho dù trong việc này mình không phải là người chủ động.
Cũng may mình không thiệt thòi, nàng ta có dung nhan tuyệt sắc như thế này, nếu tên nào nói nàng ta xấu thì chính là kẻ ngốc.
“Chịu trách nhiệm?”
Nữ tử bị những lời này chọc cười.
Một tên Trúc Cơ cảnh nhỏ nhoi, vậy mà nói muốn chịu trách nhiệm với nàng.
Sắc mặt nàng trong nháy mắt trở nên lạnh lẽo, Tô Thần có thể nhìn ra vẻ khinh thường ở trong mắt nữ tử này, hắn hiểu được ý của đối phương, đơn giản là vì nàng nhìn thấy tu vi của mình quá thấp mà thôi.
“Chuyện hôm nay, xem như là ngoài ý muốn, ngươi quên chuyện này đi là đủ rồi”
Tô Thần vừa cười vừa nói: “Ngươi cho rằng chuyện này là ngoài ý muốn, mà ta lại không phải một người tùy tiện, đúng là bây giờ ta không có tư cách chịu trách nhiệm, nhưng ngày sau ta sẽ nói cho thiên hạ biết, ngươi chính là nữ nhân của ta.”
Nữ tử này căn bản là không tin những lời hắn nói.
nữ tử vừa cười vừa nói: “Vậy ta sẽ chờ đến ngày đó.”
Dưới cái nhìn của nàng, nói được là một chuyện, còn muốn làm được lại là một chuyện khác.
Trúc Cơ cảnh muốn chịu trách nhiệm,đúng là một chuyện cười.
Nhìn thấy nữ tử chuẩn bị rời khỏi, Tô Thần hỏi: “Ngươi tên là gì?”
“Tổ Phượng Cung, Lạc Thiên Phi.”
Nhìn thấy bóng người đã biến mất, trong ánh mắt Tô Thần tràn ngập kiên định, đến bây giờ vẫn còn một chút mơ màng, hắn không nghĩ tới lần đầu tiên của mình lại là ở một chỗ như thế này, hơn nữa còn ở cùng với một nữ nhân xa lạ
Tổ Phượng Cung?