Chương 22: Ngươi không xứng (2)
Đợi Đổng Chương đến Phủ thành chủ, nhất định là sẽ được thả ra, còn thanh niên này chỉ sợ không có may như vậy.
Ở trong Thiên Cốt thành, tất cả đều do thành vệ quân tính toán, thành vệ quân nói ngươi đúng, thì ngươi đúng, thành vệ quân nói ngươi sai, ngươi chính là sai.
Răng rắc!
Dưới ánh mắt của tất cả mọi người.
Chân Đổng Chương cứ thế mà bị đạp gãy, từng cái ánh mắt hoảng sợ tràn ngập khó tin, người nào cũng không nghĩ tới, thành vệ quân đã tới, người này còn dám làm như vậy, trực tiếp đạp gãy chân Đổng Chương, hoàn toàn là đang gây hấn với thành vệ quân.
Đắc tội thành vệ quân cùng với Đổng gia, vậy là không muốn lăn lộn trong Thiên Cốt thành nữa rồi.
“Làm càn!”
“Lớn mật, lại dám càn rỡ như thế, bắt hắn lại cho ta.”
Tô Thần làm sao nhìn không ra, những tên gọi là thành vệ quân này, rõ ràng thiên đang vị người này, nếu mình đi theo đám bọn hắn tiến về Phủ thành chủ, nhất định là có đi mà không có về
Việc đã như thế, hắn cũng không còn đường lui, đắc tội Đổng gia, thêm một vị thành chủ, hoàn toàn không có gì khác nhau.
Nếu chịu trói, chắc chắn phải chết không cần nghi ngờ.
Nếu liều mạng, thì vẫn còn có cơ hội giết ra ngoài.
Tô Thần rõ ràng tình huống của mình, không hối hận chút nào, làm nam nhân, có thể chết, nhưng không thể bị nhục mạ.
“Nhanh đi thông báo cho Đổng gia, để người trong gia tộc tới cứu ta.”
“Nhanh đi.”
Lần này Đổng Chương thật sự sợ hãi.
Hắn không ngờ, ngay cả thành vệ quân người này cũng không để vào mắt.
Hắn rất sợ bị giết, cho dù gia tộc có báo thù giúp hắn thì thế nào, lúc đó hắn cũng đã chết.
Nơi này là Thiên Cốt thành, rất nhanh Đổng gia đã có được tin tức, còn có Phủ thành chủ, toàn bộ đều chạy đến, mọi người đều tức giận khi nhìn thấy Đổng Chương bị giẫm dưới chân.
Gia chủ Đổng gia Đổng Hi, cố nén lửa giận trong lòng, sắc mặt âm trầm nói:
“Các hạ, buông Đổng Chương ra trước, việc này chúng ta có thể thương lượng.”
“Cha, giết hắn giúp ta.”
Hạ Lê Nhan đứng ở một bên, có chút ngơ ngác, nàng không nghĩ mọi việc sẽ đến mức này, đồng thời phụ thân cũng đứng bên cạnh nàng, trong lúc nhất thời không biết làm thế nào.
“Chuyện gì xảy ra?”
Hạ Lê Nhan không dám giấu diếm, đem toàn bộ sự việc nói với phụ thân của mình.
Hạ Toàn thở dài thật sâu một tiếng, việc này là do Lê Nhan gây nên, nhất định phải cho Đổng gia một cái công đạo, nếu không sau này Đổng gia cùng Hạ gia sẽ không kết giao được nữa.
Vì một tên Trúc Cơ cảnh, đi đắc tội Đổng gia, khẳng định không phải việc làm sáng suốt.
Tô Thần giẫm lên người Đổng Chương, không có sợ hãi chút nào, nói:
“Chỉ cần các hạ phát ra lời thề, không ra tay đối phó ta, vậy thì ta có thể thả hắn ra.”
Bàn điều kiện với mình?
Đổng Hi đã phẫn nộ đến cực hạn, nếu không phải cố kỵ sống chết của nhi tử, hắn đã sớm đã xuất thủ, căn bản sẽ không nói nhiều.
“A!”
Khi Đổng Hi đang suy nghĩ, một tiếng kêu thảm như giết heo đã vang vọng tứ phương, một cái chân khác của Đổng Chương cứ như thế bị đạp gãy, xương cốt đều có thể thấy rõ ràng, khiến người ta cảm thấy kinh hãi.
Thành chủ cùng Đổng gia đã hội tụ mấy trăm võ giả, vậy chặt lấy Tô Thần, thành chủ sắc mặt cũng rất âm trầm, có người dám nháo sự ở Thiên Cốt thành, chính là không có để Phủ thành chủ vào mắt.
Người này có chút phách lối, nhất định phải giết gà dọa khỉ.
“Ngươi dám!”
Đổng Hi phẫn nổ phóng lên một bước, trên thân bộc phát ra sát ý giống như là biển gầm mà ra, nhưng không cách nào uy hiếp được Tô Thần.
Tô Thần rất rõ tình huống của bản thân bây giờ, hiện tại đối với hắn rất là bất lợi, nhất định phải rời khỏi Thiên Cốt thành.
“Ỷ vào nhiều người mà thôi.”
Tất cả mọi người biết rõ, thanh niên này chỉ là Trúc Cơ cảnh, làm sao có khả năng chống lại Hạ gia, Đổng gia cùng Phủ thành chủ.
Đổng Hi cười chế giễu nói:
“các hạ đối với thực lực của bản thân mình rất có lòng tin, đã như vậy, bản gia chủ cho ngươi một cơ hội, Đổng gia ta có sáu vị Hư Đan cảnh võ giả, người khác sẽ không xuất thủ, chỉ cần ngươi có thể đánh bại sáu người bọn họ, chuyện hôm nay, ta sẽ không truy cứu nữa.”
“Có thể.”
Lời này vừa nói ra, bốn phía một mảnh xôn xao!
Người nào cũng không nghĩ tới, thanh niên này sẽ thật đáp ứng lời của Đổng Hi, lấy một địch sáu, đồng thời sáu người đến từ Đổng gia cũng đều là Hư Đan cảnh, làm sao có khả năng đánh bại, hai bên chênh lệch quá lớn.
Tô Thần muốn an toàn rời đi,nhưng nếu giết người này, xem như chọc giận đối phương hoàn toàn, lúc đó mấy trăm võ giả sẽ cùng nhau tiến lên, như vậy sẽ vô cùng phiền phức.
“Giết người này cho ta.”
Đổng Hi có lòng tin tuyệt đối, sáu vị Hư Đan cảnh liên thủ thì làm sao có khả năng không giết được một tên Trúc Cơ cảnh.