• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 14: Thí Thần Tuyệt Cốt Cung, hỗn độn trấn khói đen

Bốn phía tế đàn hoang cổ là từng bức tượng đá, đại khái có tám bức tượng, mỗi một bức tượng đá đều là một vị Phật Đà, hình thái khác nhau, chân đạp phật liên, chắp hai tay tựa hồ đang ngâm tụng gì đó, phía sau có thêm tia sáng màu vàng nhàn nhạt tuôn ra, hình thành phong ấn giống như mạng nhện, bao phủ cả tòa tế đàn.

"Thanh âm này thực sự là buồn nôn, nghe lâu làm tim của ta như sắp vỡ ra."

"Có người nói đây là Bát Tọa Thạch Tượng, chính là tám vị cường giả Phật Đà đỉnh cấp liên thủ bố trí trận pháp Bát Bộ Thiên Long tới trấn áp tế đàn, còn về trong tế đàn phong ấn cái gì thì không người nào biết."

"Rốt cuộc là ai truyền đi bản đồ bị thiếu, hội tụ nhiều võ giả như vậy."

Từ bên trong tế đàn hoang cổ không ngừng vang lên từng tiếng chuông tang chói tai, sau đó lại vang tiếp hai cái, ba cái . . .

Cứ gõ như vậy.

Mấy trăm võ giả ở bốn phía nghe tiếng chuông tang không ngừng vang lên trong đầu, sắc mặt ai nấy trầm trọng, biết rõ trận pháp Bát Bộ Thiên Long rất có thể phong ấn báu vật hoặc lực lượng tà ác nào đó, nhưng vẫn không ai nguyện ý cứ vậy rời đi.

Lực lượng là chính cũng là tà, đối với võ giả thì hoàn toàn không quan trọng, chỉ cần nắm giữ sức mạnh cường đại là được.

Nắm đấm đại biểu cho tất cả.

Sau nửa canh giờ.

Tất cả mọi người đợi không nổi nữa, bắt đầu hung hăng oanh kích Bát Tọa Thạch Tượng bốn phía, nhưng dưới sự bao phủ của ánh sáng phật, công kích của bọn họ thực sự quá kém.

Tiếng chuông tang trong tế đàn hoang cổ ngày càng vang mãnh liệt.

Ầm ầm bùm!

Nhưng vào lúc này, tế đàn hoang cổ xuất hiện khí lưu lăn lộn, hung hăng oanh kích tượng đá ở xung quanh, đồng thời bốn phía tế đàn xuất hiện vết nứt, vết nứt càng ngày càng nhiều, trải rộng toàn bộ tế đàn như mạng nhện.

Trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người.

Tế đàn hoang cổ hoàn toàn sụp đổ.

Tế đàn hoang cổ đột nhiên sụp đổ, từng luồng khói đen khủng bố cuồn cuộn không ngừng rít gào lao nhanh ra từ trong tế đàn.

Oong!

Từng tiếng phật ngâm phun ra nuốt vào phát ra từ trong miệng của tám bức tượng đá Phật Đà, dưới chân phật liên hình thành mạng nhện khổng lồ bao trùm bốn phía, trấn áp toàn bộ khói đen ở trong đó.

Nhưng dù là vậy, vẫn có khói đen xuyên thấu lồng chụp phật khí tức cuồn cuộn, trực tiếp ăn mòn thân thể và đầu óc của võ giả.

"A!"

Tiếng kêu thê thảm thoáng chốc vang vọng hư không.

"Linh hồn của ta."

"Xảy ra chuyện gì? Rút khỏi nơi này mau!"

Có những võ giả cảnh giới thấp căn bản không đỡ nổi khói đen ăn mòn, hai mắt trở nên đẫm máu và điên cuồng, bay thẳng đến những võ giả khác hung hăng oanh sát.

Phụt!

Một số võ giả thậm chí còn chưa phản ứng lại đã bị võ giả phía sau đánh lén chết thảm, thân thể một phân thành hai, máu tươi phun vải ra, trong nháy mắt bị khói đen cắn nuốt sạch sẽ.

Tế đàn bị tám bức tượng đá Phật Đà trấn áp, khói đen cuồn cuộn, sát ý đáng sợ hướng lên trời gào thét, hung hăng đánh vào lồng chụp phật khí tức, khiến người cảm thấy không rét mà run.

Tiếng chuông tang chói tai bắt đầu vang lên dày đặc, điên cuồng ăn mòn võ giả.

"Mau đi vào tế đàn!"

Cố tìm đường sống trong chỗ chết.

Bao gồm cả Tô Thần cũng bị khói đen ăn mòn, muốn rời khỏi thì chắc chắn là chuyện không thể nào, chỉ có đi vào tế đàn, nhờ vào phật tức trấn áp khói đen.

Vừa sải bước ra, bóng dáng của Tô Thần ngay lập tức biến mất tại chỗ.

Từng võ giả chen lấn ùa vào tế đàn, đã không ai để ý tới khói đen khủng bố trong tế đàn, đi vào tế đàn nói không chừng có thể thu được cơ duyên, nếu tiếp tục ở lại bên ngoài thì chết chắc.

Chỉ có thể liều mạng.

Khi người cuối cùng xông vào tế đàn thì chỉ còn lại hơn phân nửa võ giả, khắp nơi đều là tay cụt chân đứt, mùi máu tanh gay mũi bao phủ nguyên sơn cốc.

Không gian dưới lòng đất của tế đàn.

Không gian dưới đây tối tăm u ám, khắp nơi quanh quẩn tiếng chuông tang chói tai, khói đen trải rộng bốn phía như thực chất, tựa như đôi mắt sói dữ, nhìn chòng chọc vào con mồi thuộc về mình.

"A! Đau chết ta!"

"Ngươi là ai? Ngươi rốt cuộc là kẻ nào?"

Từng võ giả mới vừa tiến vào không gian lòng đất của tế đàn,  trong nháy mắt bị khói đen bao phủ, dần trở nên nói lung tung như bị điên, hai mắt từ từ biến thành đỏ tươi, thân thể cũng bắt đầu dần đỏ thắm.

"Lão tử giết ngươi!"

Đám người bắt đầu chém giết lẫn nhau, hai mắt đỏ máu, phát ra tia sáng lạnh khiến người sợ hãi, hai tay vung ra, không chút thương hại và nhẹ tay.

Chỉ có giết chóc.

Nhóm người ra tay điên cuồng, trên người từng võ giả tràn ngập sát ý lạnh như băng, cho dù bị chém đứt nửa cái đầu cũng không biết đau đớn.

Tô Thần liên tiếp lui về phía sau, ánh mắt hắn lập tức trở nên ngưng trọng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK