• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 121 - Thân thế chi mê. (2)

- Huyền Nguyên tinh, khỏa Tinh Cầu này rõ ràng bị gọi là Huyền Nguyên tinh, mà mình tu luyện bộ công pháp kia lại gọi là Huyền Nguyên bí quyết, giữa hai người này có liên hệ gì hay không? Mình đi vào khỏa Tinh Cầu này là ngẫu nhiên sao?

Dương Lỗi trong nội tâm suy đoán.

- Như lời ngươi nói mẫu thân không hi vọng ta làm cái gì?

Dương Lỗi nhìn xem Dương Hữu hỏi.

- Nàng không hi vọng ngươi tập võ, hi vọng ngươi có thể thường thường an an làm người bình thường, vượt qua cả đời này.

Dương Hữu hồi đáp.

- Làm người bình thường, phế bỏ căn cốt, không có căn cơ, trở thành phế vật mọi người đều biết, còn có thể làm người bình thường sao?

Trong nội tâm Dương Lỗi cười khổ, nếu như đổi một người năng lực tâm lý thừa nhận kém, đoán chừng đã sớm chịu không nổi tự sát.

- Mẫu thân của ta đến cùng thế nào rồi? Có phải thật chết rồi hay không? Hơn nữa ngươi đã nói, cùng nàng giao dịch đến cùng là cái gì?

Dương Lỗi hỏi tiếp.

- Chuyện của mẫu thân ngươi, ta cũng không rõ ràng lắm, bất quá đích thật là không chết, đã đi ra Sùng Vũ đại lục.

Dương Hữu dừng một chút.

- Ta vốn định đem hết thảy đều giấu diếm, nhưng không nghĩ tới ngươi rõ ràng tu luyện đến Vũ Vương Đại viên mãn cảnh giới, đoạt được gia tộc thí luyện đệ nhất danh, tất nhiên sẽ tham gia Phong Vân tuyển bạt, dùng tư chất của ngươi, nhất định sẽ bị Huyền Cơ Môn nhìn trúng, cho nên đây hết thảy chính là Thiên Ý, cho nên ta mới gọi ngươi tới, đem những chuyện này nói cho ngươi biết.

- Về phần ta và mẫu thân ngươi giao dịch, nói cho ngươi biết cũng không sao, mẹ của ngươi lúc ấy mang ngươi tới, là bị đuổi giết, ta trong lúc vô tình gặp được, giúp nàng một tay, sau đó ta chứa chấp nàng, hơn nữa trở thành thiếp thất trên danh nghĩa của ta, do đó sinh ra ngươi. Mà với tư cách thù lao, nàng cho ta công pháp tu luyện, để cho tu vị ta đột phá cực hạn bản thân, đạt đến cảnh giới hôm nay.

- Vũ Thần cảnh giới?

- Đúng vậy, ta bế quan một năm, rốt cục đột phá Võ Thánh Đại viên mãn tiến nhập Vũ Thần cảnh giới.

Dương Hữu có chút tự hào nói.

- Vũ Thần cảnh giới ah.

Dương Lỗi thở dài, mình muốn tới Vũ Thần không biết còn cần bao lâu.

- Ngươi không cần hâm mộ, dùng tư chất của ngươi, tiến vào Vũ Thần cảnh giới là chuyện sớm hay muộn.

Dương Hữu nói ra.

- Hi vọng như thế.

Dương Lỗi nhìn xem Dương Hữu hỏi.

- Vô Cực đại lục ở nơi nào? Phải như thế nào mới có thể qua?

Dương Hữu nghe vậy rất là chăm chú nhìn Dương Lỗi, nói ra:

- Ngươi tu vi hiện tại đi Vô Cực đại lục là muốn chết, nếu như ngươi thật sự muốn đi Vô Cực đại lục mà nói, ta đề nghị, chờ ngươi đột phá Vũ Thần cảnh giới lại đi, không có Vũ Thần cảnh giới, ngươi đến bên kia căn bản là không cách nào dừng chân.

- Yên tâm, cái này ta biết rõ, ở trước khi không có đủ thực lực, ta sẽ không đi mạo hiểm.

Dương Lỗi tự nhiên sẽ không ngớ ngẩn, hắn đã nói như vậy, vô luận là thật hay dối, mẫu thân mình lai lịch chắc chắn sẽ không đơn giản như vậy, hơn nữa địch nhân của nàng cũng không phải đơn giản như vậy, nếu như mình không có đủ thực lực, bị phát hiện thân phận, như vậy hậu quả không thể lường được.

- Hôm nay ngươi đã có thể tu luyện rồi, tu vị đạt đến Vũ Vương, như vậy có nhiều thứ cũng nên cho ngươi rồi.

Dương Hữu đứng lên, đi tới trước giá sách, nhẹ nhàng kéo xuống, chỉ nghe thấy thanh âm trát trát trát vang lên, đằng sau xuất hiện một cái mật thất.

- Vào đi.

Dương Lỗi nghe vậy đi theo.

Trong mật thất thả rất nhiều thứ, cái gì cũng có, vũ khí, khôi giáp, phù triện, đan dược, linh thảo, công pháp, các loại gì cần có đều có, quả thực một cái bảo khố cỡ nhỏ. Những cái này làm Dương Lỗi trông mà thèm, quả nhiên không hổ là Uy Vũ Vương.

Trở ra, Dương Hữu lấy ra một cái hộp, sau đó đưa cho Dương Lỗi.

- Cái này là mẫu thân để lại cho ngươi, có lẽ nàng đã sớm liệu đến sẽ có một ngày như vậy.

Dương Hữu nói ra.

- Cái hộp này tu vi hiện tại của ngươi là mở không ra, chờ ngươi tiến vào Võ Thánh mới có thể chính thức đạt được tin tức bên trong, còn có cái Trữ Vật Giới Chỉ này, cũng là mẹ của ngươi lưu lại, nhỏ máu nhận chủ là được.

Dương Lỗi tiếp nhận hai dạng đồ vật này, cái hộp mặc dù nhỏ, nhưng mà không nhẹ, để cho Dương Lỗi ngoài ý muốn chính là, vì cái gì không đem cái hộp này trực tiếp bỏ vào trong trữ vật giới chỉ? Có chút khó hiểu, nhưng cũng không có hỏi nhiều.

Dương Hữu thấy Dương Lỗi trước kia đối với những vật này có chút đỏ mắt, không khỏi cười nói:

- Những thứ kia, nếu như ngươi vừa ý cứ lấy, lấy hết cũng được.

Đối với Dương Hữu nói, nếu như tu vi đã đột phá Võ Thánh Đại viên mãn tiến nhập Vũ Thần cảnh giới, những thứ này đều là ngoại vật, chính mình không cần rồi, đương nhiên vẫn có thể cho những người khác sử dụng, như nhi tử Dương Thiên, bất quá hắn không cố gắng, bất tranh khí, ngược lại là Dương Nguyệt cũng không tệ lắm, rất cố gắng, tư chất cũng rất tốt, hôm nay đã tiến vào Vũ Vương cảnh giới.

- Được rồi.

Dương Lỗi lắc đầu nói.

- Con đường tu luyện, chỉ dựa vào ngoại vật là không có chỗ tốt gì, có thể đạt tới đỉnh phong, trở thành đỉnh phong cường giả, đều dựa vào cố gắng của mình, mà không phải dựa vào ngoại vật tăng lên.

- Người có thể nhìn thấu điểm này không nhiều lắm, ngươi rất không tồi, thời điểm ta đột phá Võ Thánh Đại viên mãn mới hiểu rõ ràng, các loại đan dược cuối cùng là ngoại vật, đối với về sau tăng lên tu vi cực kỳ bất lợi, nếu như muốn đột phá Vũ Thần tiến vào cấp độ rất cao, nhất định phải đánh tốt trụ cột. Ta đời này đoán chừng là không có cơ hội rồi, hi vọng ngươi cùng Tiểu Nguyệt có thể tiến vào tầng thứ càng cao a.

Dương Hữu thở dài.

- Những vật này ngươi đã không cần, như vậy chúng ta đi ra ngoài đi.

Dương Lỗi nhẹ gật đầu, quay người đi ra mật thất.

- Sự tình ngươi cùng Thiên Nhi ta cũng biết một ít, hi vọng ngươi xem mặt mũi của ta đừng cùng hắn so đo.

Ra mật thất, Dương Hữu lại quay đầu nói.

- Yên tâm đi, ta sẽ không so đo.

Dương Thiên, hiện tại đối với Dương Lỗi mà nói, căn bản không coi là một đối thủ, tôm tép nhãi nhép mà thôi, không đáng nhắc tới.

- Như vậy cũng tốt, dù sao các ngươi coi như là huynh đệ, ngươi vẫn là không muốn bảo ta một tiếng phụ thân sao?

Phụ thân sao? Dương Lỗi lắc đầu, đúng là vẫn còn kêu không được.

- Ngươi không muốn thì quên đi, nhớ kỹ Uy Vũ Vương phủ vĩnh viễn là nhà của ngươi, nếu như có chuyện tình mà nói, có thể tới tìm ta, có thể giúp ngươi, ta là sẽ giúp.

Dương Hữu tinh tường, sau chuyện này, Dương Lỗi tất nhiên sẽ chuyển ra Uy Vũ Vương phủ, Dương gia quá nhỏ rồi, là chứa không nổi một đầu Cự Long như vậy.

Kim lân há lại vật trong ao, nhất ngộ Phong Vân liền Hóa Rồng.

Nhìn xem bóng lưng Dương Lỗi rời đi, Dương Hữu không khỏi thở dài, tiểu tử này quật khởi đến cùng là phúc hay họa? Một cái Không Minh thể chất, tốc độ tu luyện khủng bố ra sao, điểm này Dương Hữu sớm đã cảm nhận được rồi, không nghĩ tới Dương Lỗi một năm trước chỉ là một phế vật ngay cả Luyện Khí cũng không có tu luyện thành công, ngắn ngủn một năm thời gian thì có thành tựu như thế, trở thành Vũ Vương Đại viên mãn tu luyện giả, rất nhanh có thể bước vào Vũ Hoàng cảnh giới, đây quả thực là trước đó chưa từng có.
Chương 122 - Vô Cực giới. (1)

- Phụ thân cùng ngươi nói gì đó?

Dương Nguyệt một mực đợi ở bên ngoài.

Dương Lỗi lắc đầu:

- Không nói gì.

- Không phải chính danh cho a di, cho ngươi chính danh sao?

Dương Nguyệt có chút kinh ngạc.

Dương Lỗi lắc đầu:

- Không phải những chuyện này.

- Phụ thân như thế nào có thể như vậy, ta đi cùng phụ thân nói rõ ràng, để cho hắn cho ngươi quyền lợi.

Dương Nguyệt nghe xong lại muốn đi tìm Dương Hữu.

Dương Lỗi nghe vậy bề bộn lắc đầu nói:

- Không cần, không cần, cái này không có vấn đề gì.

Nghe được Dương Lỗi nói như vậy, Dương Nguyệt rất kinh ngạc, nếu là lúc trước, hắn nhất định sẽ không ngăn cản mình, nhưng bây giờ là giữ chặt mình, phụ thân cùng hắn nói gì đó, lại để cho Dương Lỗi như vậy, Dương Nguyệt càng ngày càng hiếu kỳ rồi, muốn biết phụ thân cùng Dương Lỗi tầm đó đến cùng nói cái gì.

- Có phải là sợ phụ thân trừng phạt ngươi hay không?

Dương Nguyệt nói.

- Nếu như phụ thân muốn trừng phạt ngươi, không phải còn có đại gia gia sao? Tìm đại gia gia là được rồi.

Dương Lỗi cười cười:

- Không có chuyện gì nữa, Nhị tỷ ngươi đừng lo lắng.

- Ngươi bộ dạng như vậy, rất kỳ quái. Lại để cho ta như thế nào không lo lắng đây? Đến cùng phụ thân cùng ngươi nói gì đó?

Dương Nguyệt truy vấn.

- Những chuyện này cùng ngươi không có vấn đề gì, là chuyện giữa ta cùng hắn, ngươi cũng không cần lo lắng hắn sẽ đối với ta thế nào, Nhị tỷ ngươi yên tâm đi, ta rất tốt.

Dương Lỗi khẽ cười nói.

- Tại sao cùng ta không có vấn đề gì, ta là Nhị tỷ của ngươi, ngươi là đệ đệ ta, chẳng lẽ ngươi không muốn nhận thức ta cái tỷ tỷ này sao?

Dương Nguyệt nhướng mày, hết sức bất mãn nhìn xem hắn nói.

Dương Lỗi nghe vậy bề bộn cười làm lành nói:

- Làm sao có thể, ta là người như vậy sao?

- Vậy vì cái gì ngươi không cùng ta nói rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Dương Nguyệt bất mãn nói.

- Được rồi, kỳ thật, ta ý định chuyển ra Uy Vũ Vương phủ.

Dương Lỗi nghĩ nghĩ nói ra.

Dương Nguyệt nghe xong, bề bộn kéo lấy tay Dương Lỗi hỏi:

- Vì cái gì, ngươi như thế nào muốn chuyển ra Uy Vũ Vương phủ? Chẳng lẽ là phụ thân muốn đuổi ngươi đi ra ngoài? Hắn sao có thể như vậy, ta đi cầu phụ thân, hắn sủng ái ta nhất a.

Dương Lỗi thấy thế bề bộn giải thích nói:

- Nhị tỷ ngươi hãy nghe ta nói, sự tình không phải như thế, không phải hắn muốn đuổi ta đi ra ngoài, mà là ta yêu cầu.

- Chính ngươi yêu cầu, vì cái gì?

Dương Nguyệt càng nghe càng không rõ, không rõ vì cái gì Dương Lỗi muốn dời ra ngoài ở.

- Cũng không tại sao, người thủy chung là muốn độc lập, hơn nữa qua đoạn thời gian ngắn Phong Vân tuyển bạt hoàn tất, ta nhất định là phải đi Huyền Cơ Môn, chẳng bằng sớm chút chuyển ra, dễ dàng quen thuộc một chút.

Dương Lỗi tự nhiên không có khả năng đem sự tình của mình cùng Dương Hữu nói cho Dương Nguyệt, cho nên đành phải đem chuyện này chuyển đi ra.

- Ngươi nói cũng đúng ah, cái kia..., ta cũng chuyển ra cùng ngươi ở chung một chỗ, ngươi thấy thế nào?

Dương Nguyệt nghĩ nghĩ, cảm thấy Dương Lỗi nói có đạo lý, vì vậy nói ra.

Dương Lỗi nghe vậy có chút dở khóc dở cười, như thế nào cũng không ngờ rằng, nàng lại có thể biết đưa ra một cái điều kiện như vậy đến.

- Ta nói Nhị tỷ, cái này ngươi là không cần a, hơn nữa ngươi đợi Phong Vân tuyển bạt hoàn tất, cũng sẽ đi Huyền Cơ Môn, trong khoảng thời gian này nên cùng Đại phu nhân ở nhiều a, vì sau này sẽ phải rất lâu mới gặp lại.

- Cái này... Cái này...

- Đương nhiên nếu như ngươi cam lòng rời xa Đại phu nhân mà nói, ta đây sẽ không để ý.

Dương Lỗi nhìn xem nàng nói.

- Được rồi.

Thật lâu Dương Nguyệt vẫn là thở dài, làm ra quyết định của mình, sau đó lại hỏi.

- Đệ đệ, sau khi ngươi chuyển ra ngoài ở nơi nào? Ta như thế nào đi tìm ngươi?

... ...

Uy Vũ Vương phủ, trong thư phòng, Đông Phương Thải Ngọc bưng một chén súp đi tới bên người Dương Hữu.

- Phu quân, hôm nay Dương Lỗi tới tìm ta, nói là muốn chuyển ra, chẳng lẽ là ý của ngươi?

Đông Phương Thải Ngọc nhìn xem Dương Hữu nói ra.

Dương Hữu nghe vậy để cây viết trong tay xuống, ngẩng đầu lên, nhìn Phu nhân của mình, ngữ khí như thường nói:

- Là ý của ta.

- Vì cái gì? Dương Lỗi hôm nay tư chất phi phàm, cũng không phải tên phế vật kia rồi, hắn đối với Uy Vũ Vương phủ chúng ta trợ giúp sẽ rất lớn, Thiên Nhi bất tranh khí, Uy Vũ Vương phủ chúng ta về sau nếu có Dương Lỗi chiếu cố mà nói, sẽ tốt hơn nhiều.

Đông Phương Thải Ngọc thập phần khó hiểu, hôm nay Dương Lỗi là tiềm lực cực lớn, một gia tộc nếu có một siêu cấp cao thủ trấn giữ mà nói, chỉ cần hắn không có việc gì, như vậy gia tộc này sẽ một mực hưng thịnh, không có cái nào có can đảm tìm phiền toái. Nhưng nếu như gia tộc không có một cao thủ nào tọa trấn, như vậy gia tộc này tối đa cũng chỉ có thể hưng thịnh nhất thời, rất nhanh sẽ xuống dốc.

- Chuyện này ngươi cũng đừng có quản, Dương Lỗi hắn có lựa chọn của mình, có con đường của mình phải đi, mà Uy Vũ Vương phủ quá nhỏ rồi, không phải sân khấu của hắn.

Dương Hữu tự nhiên cũng lý giải ý tứ của thê tử.

- Ta thật không biết ngươi là nghĩ như thế nào.

Đông Phương Thải Ngọc lắc đầu.

... ...

Dương Lỗi về tới trong sân của mình.

- Hạ Trúc, Xuân Lan, các ngươi thu thập một chút, hôm nay chúng ta phải ly khai nơi đây.

Dương Lỗi đối với hai thị nữ nói ra.

- Ly khai tại đây? Thiếu Gia, chẳng lẽ là muốn đến nội viện ?

Hạ Trúc hai nữ mặt lộ vẻ vui mừng.

- Không phải.

- Ah, cái kia Thiếu Gia chúng ta đây là chuyển đi nơi nào?

Sắc mặt Hạ Trúc hơi có chút thất vọng, hôm nay Lão gia trở về rồi, còn không có dọn đi nội viện, chẳng lẽ Thiếu Gia còn không có được Lão gia tán thành? Đương nhiên đây là phỏng đoán trong nội tâm, nàng là không dám nói ra.

- Chuyển đi ra.

- Ah... Thiếu Gia, cái này... Đây là thế nào, tại sao phải như vậy?

Xuân Lan nghe vậy hoảng sợ nói.

- Không nên hỏi vì cái gì, cho các ngươi thu dọn đồ đạc thì cứ làm đi, đương nhiên nếu như các ngươi không muốn đi theo ta mà nói, như vậy cũng có thể ở lại Uy Vũ Vương phủ, ta cùng Đại phu nhân nói một tiếng là được.

Dương Lỗi không kiên nhẫn phất phất tay nói ra.

- Đừng, chúng ta cùng Thiếu Gia chung một chỗ.

Hạ Trúc bề bộn đáp, Xuân Lan cũng vội vàng gật đầu, nếu như đã quyết theo Dương Lỗi cái Tam Thiếu gia này, vậy thì theo tới cùng a.

- Quyết định?

Dương Lỗi hỏi.

- Ta có thể nói cho các ngươi biết, một khi cùng ta ra khỏi Uy Vũ Vương phủ, về sau nếu lại đổi ý, trở lại trong phủ là không có cơ hội, không có chỗ trống đổi ý rồi, các ngươi ngàn vạn lần phải nghĩ kỹ, đừng đến lúc đó lại cùng ta nói, khi đó sẽ không có cách nào cải biến.

Hai nữ lẫn nhau nhìn thoáng qua, sau đó ngữ khí thập phần kiên định, nhẹ gật đầu:

- Chúng ta quyết định, vô luận ở đâu đều đi theo Thiếu Gia ngươi.

Dương Lỗi nghe vậy trên mặt lộ ra nụ cười hài lòng:

- Các ngươi về sau nhất định sẽ vì quyết định của ngày hôm nay mà cảm thấy tự hào, tốt rồi, các ngươi đi thu dọn đồ đạc a, đợi chút nữa chúng ta ly khai nơi đây.
Chương 123 - Vô Cực giới. (2)

- Ân, đã biết Thiếu Gia, chúng ta đi thu thập.

Hai nữ nhẹ gật đầu, hướng phía trong phòng đi đến.

Dương Lỗi đi vào trong phòng, nhìn xem khối bài vị kia, cười trừ, mẫu thân mình đã không chết, như vậy thứ này cũng không có ý nghĩa tồn tại, một chưởng chém ra, lập tức biến thành tro tàn.

Mà Hạ Trúc vừa vặn bắt gặp một màn này, ngược lại là ngây dại.

- Ngươi đang làm gì đó?

- Thiếu Gia, ngươi... Ngươi như thế nào?

Hạ Trúc thấy Dương Lỗi rõ ràng hủy bài vị, lập tức bị dọa.

- Bị sợ rồi hả? Yên tâm, ta sẽ không đem ngươi thế nào đấy, ngươi cũng đã hiểu lầm, sở dĩ hủy diệt thứ này, là vì thứ này dư thừa rồi, mẫu thân của ta còn ở trên đời, chỉ có điều ta quá nhỏ bé, tổng có một ngày ta sẽ gặp lại mẫu thân.

Dương Lỗi nắm chặc nắm đấm nói ra.

Thì ra không phải cái dạng mình tưởng tượng kia, nghe được Dương Lỗi giải thích, Hạ Trúc ngược lại là nhẹ nhàng thở ra.

- Thực xin lỗi Thiếu Gia, ta...

- Không có việc gì, ngươi đi mau lên.

Dương Lỗi nói.

Sau nửa giờ, này nọ toàn bộ hảo hảo thu thập, nhìn xem bao lớn bao nhỏ, Dương Lỗi khẽ chau mày, sau đó lấy ra hai cái Trữ Vật Giới Chỉ, đây đều là Dương Lỗi tự mình luyện chế, ba cái lập phương, ném cho hai nữ nói:

- Các ngươi dùng cái này chứa vào a.

- Trữ Vật Giới Chỉ?

Hạ Trúc cùng Xuân Lan kinh hãi, không có nghĩ đến Thiếu Gia này rõ ràng thoáng cái lấy ra hai cái Trữ Vật Giới Chỉ.

- Đúng vậy, cái này là Trữ Vật Giới Chỉ, các ngươi có lẽ biết dùng a?

Dương Lỗi nói.

Hai nữ nhẹ gật đầu:

- Biết dùng, biết dùng.

- Biết dùng là tốt rồi, hai cái nhẫn này đều có ba lập phương Không Gian trữ vật, đem đồ đạc cần xử lý cất vào đi, ân, hai cái nhẫn này về sau quy các ngươi rồi.

Dương Lỗi nói.

- Thiếu Gia, cái này... chiếc nhẫn kia thật sự quy chúng ta rồi hả?

Thanh âm Hạ Trúc có chút run rẩy, hoàn toàn không tin lỗ tai của mình, kích động không thôi, Xuân Lan cũng giống như vậy.

- Đương nhiên thật sự, một cái nhẫn mà thôi, kích động cái gì.

Dương Lỗi không chút nào để ý nói.

- Đa tạ thiếu gia, đa tạ thiếu gia.

Hai nữ đã nhận được trả lời xác định, kích động không thôi, vội vàng cảm ơn.

10 phút sau Dương Lỗi liền dẫn hai nữ đi tới Tư Tinh cư.

- Tốt rồi, nơi này chính là nhà mới của chúng ta, các ngươi trước quen thuộc sửa sang lại một chút, đem đồ đạc bầy đặt tốt. Ta đi tu luyện, nhớ kỹ, không có chuyện tình trọng yếu gì thì đừng quấy rầy ta.

Dương Lỗi dặn dò.

- Đã biết Thiếu Gia, ngươi yên tâm, chúng ta biết làm như thế nào.

Xuân Lan đáp.

Dương Lỗi nhẹ gật đầu , đợi các nàng rời khỏi đây, Dương Lỗi ngồi xuống, lấy ra cái nhẫn mẫu thân mình lưu lại kia, nhỏ máu nhận chủ.

Để cho Dương Lỗi giật mình chính là, cái giới chỉ này rõ ràng có 100 lập phương, hơn nữa theo tu vị của mình tăng lên, Không Gian chứa đựng của chiếc nhẫn kia cũng sẽ không ngừng đề cao. Sau khi nhận chủ, chiếc nhẫn truyền đến một bộ phận tin tức. Chiếc nhẫn kia gọi là Vô Cực giới, là tín vật của Tông chủ Vô Cực Tông.

Vô Cực Tông, Vô Cực Tông là tông môn lớn nhất Vô Cực đại lục, mà mẫu thân mình để lại cho mình một cái nhẫn như vậy, vậy thì chứng minh mẫu thân mình khẳng định cùng Vô Cực Tông có quan hệ không thể phân cách, như thế nếu mình muốn tìm đến nàng, trực tiếp tìm Vô Cực Tông là được rồi, này cũng đã lưu lại một tin tức trọng yếu.

Chiếc nhẫn vừa nhận chủ, Dương Lỗi liền có thể sử dụng, cho nên liền đem cái hộp mình không thể mở ra kia thả đi vào, sau đó liền xem xét vật phẩm trong giới chỉ.

Không nhìn không biết, xem xét đã giật mình, trong giới chỉ này rõ ràng chứa mấy ngàn viên Linh thạch.

Tinh tế tra nhìn xuống, trong đó hạ phẩm Linh thạch 3100 viên, mà trung phẩm Linh thạch 150 viên, thượng phẩm Linh thạch sáu viên. Đây chính là một số tài phú cực lớn, tại Sùng Vũ đại lục, Linh thạch là vật phẩm hi hãn, một viên hạ phẩm Linh thạch gần như có thể đổi lấy một viên Địa giai đan dược, có thể thấy được Linh thạch rất thưa thớt, trân quý.

Trong giới chỉ ngoại trừ Linh thạch ra, còn có một chút đan dược.

Những đan dược này cũng thập phần bất phàm, trong đó đa số là Tinh Nguyên Đan, hơn nữa là Địa giai Tinh Nguyên Đan, cùng Thiên giai Tinh Nguyên Đan.

Ngoại trừ Tinh Nguyên Đan ra, còn có Thuần Dương đan càng thêm trân quý, Thuần Dương đan này cũng không phải Tinh Nguyên Đan có thể so sánh, một quả hạ phẩm Thuần Dương đan, có thể đổi lấy mười viên Thiên giai Tinh Nguyên Đan. Có thể thấy được Thuần Dương đan này trân quý.

Ngoại trừ những cái này ra, liền không có gì rồi, bất quá những vật này đối với Dương Lỗi hiện tại mà nói, ngược lại là không có bao nhiêu tác dụng, đương nhiên đợi đến lúc tu vị mình đột phá, tiến vào Võ Thánh, hoặc là Vũ Thần, những vật này là tất yếu rồi.

Theo tin tức trong giới chỉ, Dương Lỗi còn rõ ràng hiểu được, một khi tiến vào tu luyện giới, như vậy liền không còn là sử dụng Hoàng Kim bạch ngân các loại tiền ở Thế Tục giới với tư cách giao dịch, mà là sử dụng Tinh Nguyên Đan cùng Thuần Dương đan với tư cách tiền giao dịch. Đương nhiên Linh thạch cũng là một loại tiền giao dịch.

Vừa lúc đó, thanh âm hệ thống vang lên.

- Đinh, đầu mối chính nhiệm vụ 1 khởi động, người chơi phải ở trong một trăm năm trở thành Tông chủ Vô Cực Tông.

Đầu mối chính nhiệm vụ, rõ ràng xuất hiện đầu mối chính nhiệm vụ, Dương Lỗi là tinh tường, cái đầu mối chính nhiệm vụ này là cưỡng chế tiếp nhận, không có bất kỳ lựa chọn, mà đầu mối chính nhiệm vụ thường thường dường như khó, thất bại trừng phạt cũng là rất lớn.

Đầu mối chính nhiệm vụ 1:

Trong một trăm năm trở thành Vô Cực Tông Tông chủ. Nhiệm vụ thất bại, Vô Cực giới biến mất, tu vị giảm phân nửa, tùy cơ hội khấu trừ hai hạng hệ thống phụ trợ. Nhiệm vụ ban thưởng: đạt được tất cả vật phẩm bên trong Vô Cực giới, đẳng cấp tăng lên năm cấp, điểm tích lũy gia tăng 10.000 vạn, cũng đạt được quyền khống chế Vô Cực đại lục.

Quyền khống chế Đại lục: khống chế một phương đại lục, có thể vận dụng lực lượng toàn bộ đại lục, nếu như hoàn toàn khống chế Huyền Nguyên tinh tứ phương đại lục, thì có thể đạt được quyền khống chế Huyền Nguyên tinh, thành tựu Tiên đạo.

Nhìn thấy đầu mối chính nhiệm vụ ban thưởng này, Dương Lỗi không khỏi há to miệng, cái ban thưởng này quá phong phú rồi, quyền khống chế Vô Cực đại lục, cái này ý vị như thế nào, Dương Lỗi tự nhiên tinh tường, khống chế một đại lục, nói cách khác nếu như mình hoàn thành đầu mối chính nhiệm vụ này, như vậy lực lượng toàn bộ đại lục đều ở dưới mình khống chế, nếu như mình lại khống chế ba khối đại lục khác, Sùng Vũ đại lục, Minh Võ đại lục còn có Sùng Đức đại lục mà nói, mình liền có thể đạt được quyền khống chế Huyền Nguyên tinh này, đến lúc đó, mình liền có thể thành tựu tiên đạo, chỉ có thành tựu tiên đạo, mình mới chân chính có khả năng trở lại Địa Cầu.
Chương 124 - Ngân bài sát thủ. (1)

Bất quá hiện tại cũng chỉ có thể ngẫm lại mà thôi, quyền khống chế toàn bộ Huyền Nguyên tinh, há lại dễ dàng lấy được như vậy, Huyền Nguyên tinh này không biết có bao nhiêu cường giả, hôm nay mình ngay cả Võ Thánh cũng không có đạt tới, muốn khống chế Sùng Vũ đại lục đã rất khó khăn, huống chi khống chế Vô Cực đại lục. Cơm là cần từng miếng từng miếng ăn, không thể sốt ruột.

Thu thập tâm tình sôi trào, Dương Lỗi đứng dậy, ra gian phòng.

Nhìn xem Hạ Trúc cùng Xuân Lan nhàn nhã ngồi trong sân, hóng mát ngắm trăng.

- Thiếu Gia, cũng đã bố trí tốt rồi.

Thấy Dương Lỗi đi ra, hai người Hạ Trúc bề bộn đứng lên, nhìn xem Dương Lỗi nói ra.

- Không cần khẩn trương như vậy, ta cũng sẽ không nói các ngươi cái gì.

Dương Lỗi ra hiệu các nàng ngồi xuống, hôm nay phát hiện hai thị nữ này của mình tu vị thật sự là kém một chút, một cái Vũ Sư cấp hai, một cái mới Vũ Sư nhất giai, nghĩ nghĩ, mình luyện chế đan dược còn thừa lại một ít, liền lấy ra ba bình đan dược, trong đó đều là Thông Mạch Đan, mặt khác trong một bình có hai quả Địa Nguyên đan, đương nhiên đây đều là thập thành đan, những đan dược này đối với hai người tu luyện có trợ giúp rất lớn.

- Cái đan dược này cho các ngươi tăng lên tu vi, với tư cách thị nữ của ta, tu vi quá kém, ném mặt mũi của ta.

Dương Lỗi đem đan dược đưa cho Hạ Trúc, lại bổ sung nói:

- Đan dược chính các ngươi dùng đến đề thăng tu vi là được, chớ nói ra ngoài, nếu để cho người khác biết đến mà nói, như vậy các ngươi là không muốn sống.

Hạ Trúc tiếp nhận đan dược đại hỉ, đối với Dương Lỗi dặn dò là liên tục gật đầu, đều cam đoan, kẻ đần mới có thể đem chuyện này nói ra đây này.

- Tốt rồi, các ngươi đi tu luyện a, tranh thủ mau chóng đột phá.

Dương Lỗi phất phất tay.

- Vâng.

Hai nữ vô cùng vui về tới gian phòng của mình, tăng lên tu vi.

Dương Lỗi một người trong sân, uống trà.

Đột nhiên một cỗ dự cảm bất hảo phát lên, Dương Lỗi nhướng mày, đứng lên.

- Là ai? Đi ra cho ta.

Chân Thực Ưng Nhãn.

Chân Thực Ưng Nhãn vừa khởi động, liền phát hiện đối phương, ở phía sau mình cách đó không xa, trên một cây đại thụ, rõ ràng cất giấu một người, một người bịt mặt.

Dương Lỗi cười lạnh, thằng này còn cho là mình không có phát hiện hắn, nếu như mình không có Chân Thực Ưng Nhãn mà nói, thật đúng là phát hiện không được, nhưng đáng tiếc là Chân Thực Ưng Nhãn của mình có thể khám phá hết thảy ngụy trang, cho dù thuật ngụy trang của hắn, càng lợi hại cũng không dùng được.

Sau đó thi triển Giám Định Thuật.

Thiên Tinh lâu, Ngân bài sát thủ Sơ Cửu, tu vi Vũ Hoàng tam giai, am hiểu ngụy trang, ám sát.

Lại là sát thủ, hơn nữa còn là Thiên Tinh lâu Ngân bài sát thủ, trong nội tâm Dương Lỗi trầm xuống, lần này rõ ràng phái ra sát thủ, hơn nữa còn là Thiên Tinh lâu sát thủ, như vậy thì phiền toái, quy củ Thiên Tinh lâu, một khi tiếp nhận nhiệm vụ, chắc chắn đến hoàn thành mới thôi, trừ khi cố chủ hủy bỏ nhiệm vụ, bằng không thì không chết không ngớt.

Quá khó chơi rồi, đây cũng là tìm phiền toái cho mình đấy, người mời sát thủ tới giết mình, tất nhiên là Dương Binh hoặc là Dương Thiên Lôi, mình ngoại trừ đắc tội bọn hắn liền không có những người khác, điểm này Dương Lỗi rất rõ ràng.

Nếu là sát thủ, sát thủ tới giết mình, Dương Lỗi cũng sẽ không có bất kỳ lòng từ bi.

Truy Hồn cung nơi tay, đối với người bịt mặt kia như thiểm điện bắn ra một mũi tên.

Hắc y sát thủ che mặt kia lập tức lắp bắp kinh hãi, vội rút thân lui về phía sau, nhưng một mũi tên này tới quá nhanh, trốn tránh không kịp, dao găm vung lên.

Đinh.

Một mũi tên này bị ngăn cản xuống dưới.

Một mũi tên bị đã ngăn được, cái này ở trong dự liệu của Dương Lỗi, một Vũ Hoàng tam giai sát thủ, nếu như chút bổn sự ấy cũng không có, làm sao có thể trở thành Thiên Tinh lâu Ngân bài sát thủ?

Lại phát một mũi tên.

Mũi tên từ Truy Hồn trong tay Dương Lỗi hóa thành một đạo hắc mang, như là sao băng hướng phía sát thủ Sơ Cửu kia phi qua, tốc độ cực nhanh, để cho người khó có thể thấy rõ.

Tránh, lần này Ngân bài sát thủ Sơ Cửu kia lập tức tránh ra, để cho Dương Lỗi ra ngoài ý định.

Lúc này Dương Lỗi đem Truy Hồn cung thu vào, thằng này tốc độ né tránh nhanh như vậy, mình lại dùng Truy Hồn mà nói, cũng không có hiệu quả lớn.

Thấy Dương Lỗi thu hồi Truy Hồn cung, trong mắt Sơ Cửu hiện lên một đạo quang mang, sau đó hướng phía Dương Lỗi tập kích đi qua, lập tức liền đi tới trước mặt hắn.

- Sơ Cửu, Thiên Tinh lâu Ngân bài sát thủ, ta ngược lại muốn nhìn, ngươi có thủ đoạn gì.

Dương Lỗi trong tay nắm Phong Ẩn Đao, lạnh lùng nói ra.

Sơ Cửu nghe vậy chấn động, động tác lập tức chậm thêm vài phần, hắn không nghĩ tới Dương Lỗi rõ ràng biết rõ thân phận của mình, còn biết tên của mình, muốn biết tên của mình là tuyệt đối giữ bí mật, chỉ có thượng cấp của mình mới biết, chẳng lẽ Thiên Tinh lâu xuất hiện phản đồ? Hoặc hắn là cấp trên của mình? Nhưng cũng không có thể ah, thượng cấp của mình là trung niên nam tử, mà Dương Lỗi mới một thiếu niên mười sáu tuổi mà thôi, chênh lệch quá lớn.

Cơ hội.

Ở một sát na Sơ Cửu ngây người kia, đao trong tay Dương Lỗi động, nhanh như Thiểm Điện, trực tiếp cắt vào cổ Sơ Cửu.

Mà Sơ Cửu không hổ là Thiên Tinh lâu Ngân bài sát thủ, ở một sát na Đao Phong muốn tiếp xúc kia, thân thể trùn xuống, khó khăn lắm tránh thoát một kích trí mạng này, bất quá đao của Dương Lỗi, dán da đầu của hắn, đem tóc gọt sạch một bó to.

Sơ Cửu lập tức mồ hôi lạnh ứa ra, nếu mình lại chậm một chút mà nói, như vậy đầu sẽ dọn nhà.

Nhìn thấy Sơ Cửu rõ ràng tránh thoát một kích này, Dương Lỗi cũng lắp bắp kinh hãi, nhưng công kích lại sẽ không biết như vậy dừng lại, đây là chiến đấu, không phải ngươi chết là ta mất mạng, không phải tỷ thí, cho nên Dương Lỗi xuất động sát chiêu.

- Phong Đao Thất Sát, Tứ Sát Hợp Nhất.

Đao trong tay Dương Lỗi hóa thành một đạo lưỡi đao thật dài, không hề xinh đẹp hướng phía Sơ Cửu bổ qua, một đao kia tốc độ so với trước nhanh mấy lần.

Sơ Cửu biết rõ trốn tránh không mở, chặt chẽ cầm dao găm, trong nội tâm âm thầm kêu khổ, thằng này thoạt nhìn mới Vũ Vương lục giai, nhưng tu vi chính thức dĩ nhiên khủng bố như thế, coi như là những Vũ Hoàng trung kỳ kia cũng không gì hơn cái này ah.

Sơ Cửu vung lên dao găm, ý đồ ngăn trở một đao khủng bố này.

Phanh.

Dao găm cùng Phong Ẩn Đao đụng vào nhau, lực lượng khổng lồ, lập tức đem Sơ Cửu phản chấn đi ra ngoài, sau đó nhổ ra một ngụm máu tươi, nội phủ bị thương nghiêm trọng, quay người bỏ trốn.

Mà Dương Lỗi lui ra phía sau ba bước, gặp Sơ Cửu muốn chạy, nơi nào sẽ cho hắn cơ hội này, thu hồi Phong Ẩn Đao, Truy Hồn nơi tay, cung kéo căng nguyệt.

Vèo ——

Một mũi tên này, Dương Lỗi quán chú chân khí khổng lồ, tốc độ so với trước nhanh không chỉ một lần.

Ngay sau đó truyền đến thanh âm mũi tên bắn vào thân thể.

Sau đó là một tiếng hét thảm, Sơ Cửu bị kích ngã xuống đất, đi theo run rẩy hai cái, liền không nhúc nhích.
Chương 125 - Ngân bài sát thủ. (2)

Dương Lỗi chậm rãi hướng phía Sơ Cửu đi qua, trong nội tâm cười lạnh, thằng này rõ ràng còn giả chết, hệ thống không có truyền đến đề thăng, Dương Lỗi có thể tinh tường xác định, thằng này còn sống, tối đa cũng là bị thương mà thôi, muốn dùng phương pháp giả chết để đối phó mình, cái kia quả thực là nói chuyện hoang đường viển vông rồi.

- Thiếu Gia, hắn là ai?

Lúc này Xuân Lan đi ra, trong tay còn cầm một bình nước ấm, hơi nước nóng hổi.

Con ngươi Dương Lỗi đảo một vòng, nảy ra ý hay.

- Xuân Lan, đem nước ấm trong tay ngươi lấy tới.

Tuy không rõ Dương Lỗi muốn làm cái gì, nhưng Xuân Lan vẫn là theo lời đưa tới.

Dương Lỗi cầm nước ấm, vận chân khí đun nóng, đem độ ấm đề cao, sau đó lấy ra một viên thuốc, đây là thời điểm Dương Lỗi nhàm chán luyện chế ra đến một ít đan dược đặc chế, không có hiệu quả gì khác, nhưng mà có thể cho người cảm thấy ngứa vô cùng.

Đem đan dược này bỏ vào trong nước nóng, Dương Lỗi đem nước hướng phía Sơ Cửu tạt qua. Trong nội tâm thầm vui, ngươi không phải giả chết sao? Cho ngươi giả chết, ta cho ngươi sướng chết.

Dương Lỗi luyện chế đan dược này, gọi là Dục tiên dục tử đan, sau khi trúng, sẽ cảm thấy toàn thân ngứa vô cùng, không chỉ có như thế, trong nội tâm cũng ngứa không được, cho nên gọi là dục tiên dục tử đan, trước kia Dương Lỗi cũng là nhất thời hiếu kỳ luyện chế ra, sau khi luyện chế một mực không có tìm được đối tượng thí nghiệm, mà lần này Sơ Cửu xem như miễn phí đưa lên chuột bạch thí nghiệm.

Cái nước ấm nóng hổi kia lập tức rơi ở trên người Sơ Cửu.

Đối với một Vũ Hoàng cảnh giới tu luyện giả mà nói, đừng nói là một điểm nước sôi, coi như là trực tiếp dùng bàn ủi nung đỏ cũng chưa chắc có thể bị thương hắn.

Nhưng đó cũng không phải nước ấm bình thường, mà là nước ấm đổ gia vị đặc thù.

Sau khi đính vào trên làn da, Sơ Cửu lập tức cảm thấy không được bình thường, toàn thân bắt đầu ngứa, càng ngày càng nghiêm trọng, vốn với tư cách một sát thủ, một điểm ngứa đau nhức là tuyệt đối không có vấn đề gì đấy, huấn luyện như thế bị thụ không ít, nhưng loại ngứa này lại không phải ngứa bình thường, trong nội tâm như là mèo cào, giống như có người cầm lông gà ở bên trong trái tim không ngừng gãi, hơn nữa trên người cũng ngứa, tóm lại cái loại cảm giác này, để cho người không tiếp thụ được.

Khó khăn lắm qua hai mươi giây đồng hồ, Sơ Cửu nhịn không được nữa, trên mặt đất lăn mình, không ngừng gãi.

- Sơ Cửu Tiên Sinh, cảm giác này, cái tư vị này rất thoải mái a, ngươi như thế nào không tiếp tục giả chết nữa?

Dương Lỗi nhìn xem bộ dáng hắn như vậy, trong nội tâm sảng đến vô cùng.

Ám sát ta, cái này là kết cục.

Loại cảm giác này, loại trừng phạt này, là tuyệt không kém Mãn Thanh thập đại cực hình ah, đoán chừng Sinh Tử Phù trong truyền thuyết kia cũng là cảm giác giống như lúc này a.

- Ngươi giết. . . giết ta, giết ta.

Sơ Cửu cầu khẩn nói.

- Nói cho ta biết, là ai bảo ngươi tới giết ta? Ta liền cho ngươi được chết một cách thống khoái.

Nhưng Dương Lỗi lại tuyệt không sốt ruột, ngữ khí chậm rãi nói.

- Không biết, ta không biết, chỉ là tiếp nhận nhiệm vụ mà thôi, những thứ khác một mực không biết.

Sơ Cửu thống khổ khó nhịn, trên người sớm bị hắn nắm đến máu tươi đầm đìa, da thịt bị cào nấu nhừ.

Xuân Lan thấy buồn nôn không thôi, bề bộn quay đầu đi.

Bộ dạng này, ngay cả Dương Lỗi cũng là thấy da đầu run lên, không nghĩ tới mình luyện chế đi ra, cái dục tiên dục tử đan kia cư nhiên khủng bố như thế, thật đúng là dục tiên dục tử, không có mất hết ý nghĩa cái tên này.

- Ngươi không nói sao? Không nói ngươi liền chầm chậm hưởng thụ a, cái tư vị này rất thoải mái a, ta có thể nói cho ngươi biết, cho ngươi hưởng thụ loại đan dược này, gọi là dục tiên dục tử đan, có thể để cho người dục tiên dục tử, từ đầu thoải mái đến chân.

Dương Lỗi thấy hắn không nói, mỉm cười nói.

- Giết ta. . . Ngươi giết ta. . .

Lúc này Sơ Cửu đã hấp hối, nhưng loại cảm giác kia vẫn là giày vò lấy hắn.

Dương Lỗi thở dài, Thiên Tinh lâu này quy củ cực kỳ nghiêm cách, cũng tinh tường, muốn từ trong miệng chút ít sát thủ này đạt được gì đó, trên căn bản là không có khả năng.

Mà mình tra tấn hắn, tra tấn xuống dưới, đã thành đại ác nhân rồi, lấy ra Phong Ẩn Đao, nhẹ nhàng vung lên, một đạo đao khí lấy tánh mạng Sơ Cửu.

- Đinh, chúc mừng người chơi đánh chết Vũ Hoàng tứ giai sát thủ Sơ Cửu, điểm kinh nghiệm EXP +3500000, khí công giá trị +35000, điểm tích lũy giá trị +35000.

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Tiềm Hành Thuật.

Tiềm Hành Thuật, nghèo như vậy, mới một bản Tiềm Hành Thuật mà thôi, như thế nào cũng là Ngân bài sát thủ ah, trong lòng Dương Lỗi thầm nhủ.

Dương Lỗi nhìn kỹ xem, cái Tiềm Hành Thuật này đối với mình vẫn có một ít trợ giúp, Tiềm Hành Thuật có thể tiềm hành, để cho người khó có thể phát hiện, thời khắc mấu chốt bạo khởi có thể đưa người vào chỗ chết, bất quá đây đối với những cường giả chân chính kia căn bản không có tác dụng quá lớn gì, bất quá mình vừa vặn có Liễm Tức Giới Chỉ, lại có thể đền bù khuyết điểm này.

- Đinh, phải chăng học tập Tiềm Hành Thuật?

- Học tập.

- Đinh, chúc mừng người chơi học hội Tiềm Hành Thuật.

Học xong Tiềm Hành Thuật, thử thử, quả nhiên là diệu dụng vô cùng, thời điểm mình vận dụng Tiềm Hành Thuật đi “hành nghề”, nhất là ở ban đêm thuận tiện vô cùng.

Nghĩ tới Tiềm Hành Thuật, Dương Lỗi liền nhớ tới khả năng tàng hình, hoặc là Ẩn Thân Phù, cái khả năng tàng hình này là so với Tiềm Hành Thuật lợi hại, coi như là Vũ Thần cấp cường giả cũng không thể phát hiện, bất quá bên trong hệ thống không có sách kỹ năng như vậy có thể hối đoái, đương nhiên còn có Ẩn Thân Phù, cái kia là mình vẫn muốn chế tác đấy, nhưng khổ nổi không có phương pháp chế tác.

Nếu như lúc nào mình học được khả năng tàng hình, sau đó đem Tiềm Hành Thuật cùng khả năng tàng hình kết hợp lại mà nói, vậy thì nghịch thiên. Bất quá hiện tại cũng chỉ có thể là suy nghĩ một chút mà thôi, không biết lúc nào mới có thể đạt được khả năng tàng hình.

Ngẫm lại, mình có nên hối đoái một ít gì đó, hoặc là đánh bạc thử xem hay không, trước kia đã thất bại nhiều lần, cho nên một thời gian ngắn không có thử qua đánh bạc, bản Phong Ma Quyền Pháp kia ngược lại là một mực vẫn còn, không có sử dụng đến đánh bạc.

Hiện tại điểm tích lũy giá trị còn 65 vạn, vốn là có gần 70 vạn, lần trước sử dụng Bạo Vũ Lê Hoa Châm, lại hối đoái một cái ở trên người, cho nên tiêu hao ba vạn điểm tích lũy, chỉ còn lại có 65 vạn, bất quá 65 vạn điểm tích lũy này có thể hối đoái đồ vật ngược lại là rất nhiều, đương nhiên những đồ tốt đặc biệt kia, vẫn là chỉ có thể nhìn xem.

Tinh tế xem kỹ, đồ vật mình muốn hối đoái còn thật không có, vốn là lần đó bị Dương Thiên Lôi thiếu chút nữa nổ bay rồi, Dương Lỗi liền muốn hối đoái Oanh Thiên Lôi, đáng tiếc chính là, Oanh Thiên Lôi kia ở bên trong hệ thống lại không có phát hiện bóng dáng, cái này để cho Dương Lỗi phiền muộn không thôi, hối hận lúc ấy không có đem Dương Thiên Lôi giết, nếu như giết hắn đi mà nói, đoán chừng sẽ tuôn ra Oanh Thiên Lôi kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK