- Đắc tội Triệu gia ngươi thì như thế nào, hừ, một cái Triệu gia nho nhỏ rõ ràng dám nói khoác không biết ngượng, ngươi đã không chịu nhận thua, như vậy ta chỉ có thể động thủ đả phục ngươi, cho ngươi biết rõ bổn cô nương lợi hại.
Cổ Tịnh nói xong tế ra Thanh Liên bảo kiếm của mình.
Lúc này Triệu Hiểu Hoan hừ lạnh một tiếng, cũng tế ra vũ khí của mình, song giản, Hoàng Kim song giản, một đôi Hoàng Kim giản này cũng là Thần khí, mặc dù chỉ là hạ đẳng Thần khí, nhưng mà uy lực vô cùng, không phải Linh Khí bình thường có thể so sánh đấy.
Chứng kiến Thần khí tầng tầng lớp lớp, Dương Lỗi không khỏi giật mình rồi, Thần khí, tại Càn Nguyên quốc vốn là thuộc về vật hi hãn, nhưng lần này rõ ràng xuất hiện nhiều Thần khí như vậy, thật là làm cho người ta giật mình rồi, chẳng lẽ Thần khí đều không đáng giá? Tựa hồ giới trước cũng không có xuất hiện nhiều Thần khí như vậy, thời điểm tối đa cũng chỉ xuất hiện ba kiện Thần khí mà thôi, nhưng trước mắt cũng đã xuất hiện bốn kiện Thần khí rồi.
- Thanh Liên kiếm pháp, một kiếm hóa Thanh Liên.
Theo Cổ Tịnh khẽ kêu một tiếng, kiếm quang lóe sáng, từng đạo kiếm khí hóa thành một đóa Thanh Liên, hướng phía Triệu Hiểu Hoan công kích qua, thoạt nhìn là xinh đẹp như thế, nhưng bên trong kiếm quang xinh đẹp này, lại ẩn chứa vô hạn sát cơ.
- Hừ.
Triệu Hiểu Hoan hừ lạnh một tiếng.
- Thanh lien nho nhỏ, xem ta phá như thế nào, Song Giản Hóa Giao Long, đi cho ta.
Triệu Hiểu Hoan hai tay vũ động lấy Hoàng Kim song giản, ngay sau đó cái song giản này lập tức hóa thành hai Giao Long, hai Giao Long này rống dài một tiếng, song song hướng phía Thanh Liên kia xông kích qua, tựa hồ muốn xé nát, khí thế hung mãnh.
Rất nhanh hai Giao Long màu vàng kia cùng với đóa Thanh Liên va chạm lại với nhau.
Bành bành bành.
Hai Giao Long màu vàng hung hãn vô cùng, Cổ Tịnh nhướng mày.
- Bạo.
Thanh Liên kia lập tức bạo nổ tung ra, hai Giao Long lập tức bị chấn khai, lần nữa hóa thành song giản về tới trong tay Triệu Hiểu Hoan.
Hai người từng người lui ra phía sau một bước.
- Có điểm thủ đoạn, còn nói khoác không biết ngượng, hừ, xem song giản ta đánh nát trường kiếm của ngươi, hủy diệt nhục thể của ngươi.
Triệu Hiểu Hoan cuồng ngôn thả ra, song giản trong tay lần nữa giơ lên, sau đó song giản giúp nhau một kích, lập tức nổi lên một đạo kim quang, đạo kim quang này bao phủ quanh thân Triệu Hiểu Hoan, sinh ra nguyên một đám ký hiệu huyền diệu.
- Kim Giao Hóa Long, Bôn Đằng Cửu Thiên.
Cặp giản kia hóa thành Giao Long, mà khí thế Giao Long tăng thêm mãnh liệt, hóa thành hai Kim Long.
- Đi.
Triệu Hiểu Hoan bàn tay lớn vung ra, hai Kim Long hướng phía Cổ Tịnh giương nanh múa vuốt phi qua.
- Hai con tiểu cá chạch mà thôi, lật không nổi sóng lớn, còn Kim Long, hừ, Long uy nghiêm há lại chỉ có từng đó như vậy, đây quả thực là đối với Long vũ nhục.
Cổ Tịnh khẽ quát một tiếng, song tay vừa lộn, trong tay xuất hiện một quả ngọc bội màu xanh phong cách cổ xưa, phía trên ngọc bội kia điêu khắc lấy Thanh Long, đây mới thực là Thanh Long.
- Cho ngươi nhìn xem, cái gì mới thật sự là Long uy, Thanh Long ngọc bội, bỏ niêm phong.
Cổ Tịnh vừa dứt lời, ngọc bội trong tay nàng liền bay vào không trung, hóa thành một đầu Thanh Long cực lớn bay lên không, uy phong bát diện, đầu rồng cực lớn tản mát ra uy nghiêm vô tận, Thượng Cổ Long uy, khí thế bàng bạc, Thần Long vừa ra, vạn vật thần phục.
Thanh Long cực lớn này, lại để cho Dương Lỗi cũng có chút tâm thần chấn động, khủng bố, cường đại, chỉ là khí thế liền uy mãnh như thế, nhưng mà này còn không phải Thanh Long chân chánh, chỉ là một đám nguyên khí bám vào trong Thanh Long ngọc bội mà thôi, không bằng Thanh Long chính thức một phần ức vạn, nếu như thật là Thanh Long, cái kia sẽ là khủng bố bực nào, hạng gì cường hãn, đoán chừng một cái Tinh Cầu cũng có thể tùy ý hủy diệt.
Triệu Hiểu Hoan song giản biến thành Kim Long, gặp Thượng Cổ Thanh Long uy áp, tựa hồ sinh ra thoái ý. Nhưng Triệu Hiểu Hoan có thể nhận thua như vậy sao? Không, chắc chắn sẽ không, đối với cặp giản kia biến thành Kim Long gia trì ý niệm bản thân, lần nữa hướng phía Thanh Long phốc qua, muốn đem hắn xé rách, đem hắn diệt sát.
- Lớn mật, Kim thuồng luồng nho nhỏ, rõ ràng dám khiêu khích Thanh Long ta uy nghiêm, thừa nhận chi nộ hỏa của ta a.
Thanh Long miệng rộng mở ra, nhổ ra một ngụm hơi thở của rồng, hướng phía hai Kim Long kia công kích qua.
Hai Kim Long chần chờ một chút, cũng phun ra khí tức của mình.
Như vậy, lưỡng đạo khí tức kim sắc, cùng một đạo khí tức thanh sắc đụng vào nhau, lập tức khí kình bộc phát, hào quang bắn ra bốn phía.
Bành bành bành.
Sau mấy tiếng nổ, một đôi kim giản của Triệu Hiểu Hoan về tới trong tay của hắn, khóe miệng Triệu Hiểu Hoan phun ra một búng máu, một đôi kim giản này đã bị hắn luyện hóa trở thành bổn mạng vũ khí, khi cùng Thanh Long khí lực va chạm, lực phản chấn dĩ nhiên lại để cho hắn bị thương, hơn nữa bị thương không nhẹ. Mà Thanh Long kia cũng hóa thành một đạo ánh sáng màu xanh, về tới trong ngọc bội, bay đến trong tay Cổ Tịnh.
Triệu Hiểu Hoan bề bộn lấy ra mấy viên thuốc ăn vào, Hồi Khí Đan, Hồi Khí Đan này so với Dương Lỗi luyện chế Hồi Nguyên Đan phẩm cấp muốn cao, bất quá bởi vì Dương Lỗi luyện chế Hồi Nguyên Đan là thập thành đan, mà Hồi Khí Đan kia bất quá là tám phần đan mà thôi, nhưng hiệu quả lại khác không lớn, thậm chí Hồi Khí Đan còn hơi có chút không kịp.
Triệu Hiểu Hoan nguyên bản sắc mặt có chút tái nhợt rất nhanh trở nên hồng nhuận phơn phớt..., thương thế khôi phục hơn phân nửa.
- Song giản của ngươi tuy là Thần khí, nhưng thì tính sao, một chiêu Kim Giản Hóa Long này đã bị ta bài trừ, xem ngươi còn có cái gì bịp bợm.
Cổ Tịnh thu hồi ngọc bội, tế ra bảo kiếm của mình.
Từng đạo kiếm quyết đánh ra, lập tức phát ra vài đạo kiếm khí, hướng phía Triệu Hiểu Hoan công kích qua.
- Hừ.
Triệu Hiểu Hoan hừ lạnh một tiếng.
- Thì tính sao, tiện nữ nhân, ngươi quá coi thường ta, ta chính là Triệu gia thiên tài, làm sao có thể dễ dàng bị đánh bại như thế.
Chỉ thấy Triệu Hiểu Hoan lấy ra một viên thuốc, viên thuốc này khí thế cường đại, giống như một Võ Thánh, để cho Dương Lỗi mở to hai mắt nhìn. Chưa bao giờ thấy qua đan dược như vậy.
Giám Định Thuật.
Hóa Thánh Đan, Địa giai cửu phẩm đan dược, sau khi phục dụng tu vi lập tức đạt tới Võ Thánh Đại viên mãn, tiếp tục thời gian 10 phút, sử dụng xong một ngày ở vào trạng thái suy yếu, không có bất luận tác dụng phụ gì khác.
Nhìn xem Triệu Hiểu Hoan muốn ăn vào viên thuốc này, Dương Lỗi lo lắng không thôi, nếu như Triệu Hiểu Hoan ăn vào viên thuốc này mà nói, như vậy Cổ Tịnh phải thua không thể nghi ngờ, 10 phút Võ Thánh Đại viên mãn, đó cũng không phải là Cổ Tịnh có thể đối phó được.
- Ngàn vạn lần đừng cho hắn cơ hội phục dụng, nếu như phục dụng mà nói, vậy ngươi liền không có bất kỳ cơ hội chiến thắng rồi.
Dương Lỗi bề bộn thông qua đối với tiên khí khống chế, truyền âm cho Cổ Tịnh.
Chương 197 - Đoạt đan.
Tuy không biết Dương Lỗi làm sao có thể truyền âm cho mình, nhưng lại tinh tường, Dương Lỗi nói đích thật là sự thật, viên thuốc đó quá kinh khủng, rõ ràng tản ra khí thế Võ Thánh, cho nên Cổ Tịnh hạ quyết tâm tuyệt đối không thể để cho hắn đem đan dược phục dụng xuống dưới.
- Muốn phục dụng đan dược, mơ đi cưng.
Cổ Tịnh khẽ quát một tiếng, cả người hóa thành một đạo tia chớp, hung hăng một quyền đả kích ở trên người Triệu Hiểu Hoan, bất ngờ không đề phòng, Triệu Hiểu Hoan bị đánh bay mấy mét, đan dược kia cũng bị đánh bay, Cổ Tịnh lập tức cướp lấy Hóa Thánh Đan.
Triệu Hiểu Hoan như thế nào cũng thật không ngờ, Cổ Tịnh rõ ràng có tốc độ nhanh như thế, ở trong nháy mắt mình phục dụng đan dược, đi tới trước mặt của mình, đem mình đánh bay, cướp lấy đan dược.
Không chỉ là Triệu Hiểu Hoan, ngay cả Dương Lỗi cũng kinh ngạc không thôi, tốc độ này, quá nhanh, dù cho mình cũng không thể làm đến, trừ khi là thi triển Thuấn Tức Thiên Lý, đây quả thực cùng thuấn gian di động không sai biệt lắm.
- Đan dược, đan dược của ta.
Triệu Hiểu Hoan mạnh mẽ đứng lên, khí thế kéo lên, ở dưới sự kích thích, rõ ràng đột phá, từ Vũ Hoàng tam giai, tiến nhập Vũ Hoàng tứ giai.
- Rõ ràng cướp đoạt đan dược của ta, ta muốn ngươi chết.
Tu vi đột nhiên tăng vọt, Triệu Hiểu Hoan song giản nơi tay, cả người hóa thành một đầu Kim Long, hướng phía Cổ Tịnh phốc qua.
- Muốn chết.
Cổ Tịnh thấy thế hừ lạnh một tiếng, Thanh Liên kiếm lần nữa xuất động.
- Thanh Liên kiếm pháp, Cửu Cửu Quy Nhất.
Trường kiếm trong tay vung vẩy, lập tức xuất hiện chín đóa Thanh Liên, xoay tròn bay múa, sau đó chín đóa Liên Hoa dung hợp lại với nhau, hóa thành một đóa Thanh Liên khổng lồ, là tươi đẹp chói mắt như vậy, khí thế Lăng Nhiên, cho người một loại cảm giác chí cao Vô Thượng.
- Bạo.
Cái Thanh Liên khổng lồ kia đụng vào trên người Triệu Hiểu Hoan, lập tức đem hắn đánh bay lần nữa, không hề lo lắng.
Dương Lỗi nhìn xem không khỏi âm thầm lắc đầu, Triệu Hiểu Hoan này cũng quá không chừng mực rồi, Hóa Thánh Đan của mình cũng bị cướp lấy, hiển nhiên không có bất kỳ cơ hội chiến thắng, rõ ràng còn muốn động thủ, đây không phải tìm đánh sao?
Kết cục đã định, Thiên Nhất trường lão lần nữa hiện ra tại lôi đài.
- Trận chiến này Cổ Tịnh chiến thắng, đạt được một điểm tích lũy, Triệu Hiểu Hoan thất bại, không điểm tích lũy.
- Vòng tiếp theo, Dương Thanh Thủy đối chiến Dương Thiên Dũng, buổi sáng ngày mai tái chiến.
Nói xong Thiên Nhất trường lão lần nữa biến mất, mọi người hiện ra trên sân bãi sự thật.
- Đan dược, đan dược của ta, trả cho ta.
Mà giờ khắc này Triệu Hiểu Hoan hai mắt đỏ ngầu, như là trâu điên, thở hổn hển, ngăn cản ba người Cổ Tịnh Dương Lỗi.
- Cút ngay, đừng chặn đường, bằng không thì ta không ngại diệt sát ngươi.
Dương Lỗi lạnh lùng quét mắt hắn nói.
Nhưng Triệu Hiểu Hoan lại không có đem lời nói của Dương Lỗi để ở trong lòng chút nào, thật giống như không có nghe được, ngang ngược lao đến, một cổ lực lượng cuồng bạo, tựa hồ muốn phá khai Dương Lỗi.
Dương Lỗi nổi giận, rõ ràng không đem mình để ở trong mắt, quá cuồng vọng rồi.
- Triệu Hiểu Hoan, ngươi cái này là muốn chết.
Ưng Trảo Công, một trảo đánh ra, lực lượng có thể đủ so sánh Vũ Hoàng Đại viên mãn, một kích này, ngưng tụ bảy thành lực đạo của Dương Lỗi.
Răng rắc, răng rắc.
Triệu Hiểu Hoan một tay bị Dương Lỗi sinh sinh bẻ vụn.
Nhìn xem mọi người không khỏi hút miệng khí lạnh, một trảo này, vậy mà khủng bố đến tận đây, cái này nếu như chộp vào trên đầu người, đây chẳng phải là sinh sinh bóp vỡ.
Mà Triệu Hiểu Hoan này là Triệu gia thiên tài đệ tử ah, Dương Lỗi như vậy, chỉ sợ muốn kích thích Triệu gia cùng Dương gia ở giữa mâu thuẫn rồi, hai đại thế gia nổi lên tranh đấu cũng không phải là việc nhỏ, đối với Càn Nguyên quốc tuyệt đối là một chấn động.
- Ah... , ngươi... ngươi, Dương Lỗi ngươi muốn chết, ngươi dám đối với ta như thế, ta muốn giết ngươi.
Triệu Hiểu Hoan bị Dương Lỗi ném ra mấy mét, liền bề bộn ăn vào một viên thuốc, cũng là một quả đan dược bất phàm, cánh tay bị bóp nát rất nhanh phục hồi như cũ.
Dương Lỗi nhìn xem trông mà thèm không thôi, đan dược này tuyệt đối là Địa giai, đây chính là Sinh Cơ đan trong truyền thuyết rồi, đan dược như vậy nói là thuốc tiên chữa thương cũng không đủ, so với mình hối đoái Tuyết Sơn Ngọc Thiềm Hoàn muốn xịn nhiều lắm, tối thiểu là Địa giai bát phẩm đan dược.
Triệu gia quả nhiên không hổ là luyện đan thế gia.
- Giết chết ta, ngươi lại còn nói muốn giết chết ta, nếu không phải xem ngươi là người Triệu gia, ta đã sớm niết chết ngươi, nếu như ngươi lại không chừng mực mà nói, ta không ngại đánh chết ngươi ở nơi này. Ngươi cần phải hiểu rõ, ở chỗ này bị đánh chết, cái kia là chính thức bị đánh chết, không có khả năng lại phục sinh.
Dương Lỗi quát.
- Lăn, cút cho ta.
Cảm nhận được khí thế khủng bố của Dương Lỗi, Triệu Hiểu Hoan biết rõ, mình quyết không phải là đối thủ của hắn, hơn nữa còn có một Cổ Tịnh, hai người này, bất kỳ một cái nào cũng không phải mình có thể đối phó, hai cái cùng một chỗ, càng không cần nhiều lời rồi, bất quá Triệu Hiểu Hoan cũng sẽ không như vậy chịu thua, buông hung hăng đến:
- Rất tốt, rất tốt, Dương Lỗi, ngươi rất tốt, ngươi nhớ kỹ cho ta, ta sẽ không bỏ qua các ngươi, Triệu gia ta sẽ không buông tha các ngươi, các ngươi chờ đó cho ta.
Đối với thằng này nói, Dương Lỗi một chút cũng không để trong lòng.
Triệu gia tuy lợi hại, nhưng lại không có khả năng so qua được Huyền Cơ Môn, thậm chí ngay cả Dương gia cũng không đối phó được, hôm nay Dương gia có một Vũ Thần, thậm chí còn có một lão ngoan đồng tọa trấn tại Tàng Thư Các, tu vi không biết kinh khủng bực nào. Đương nhiên Triệu gia cũng có thể tìm người ám sát mình, bất quá cái này thì như thế nào, Dương Lỗi cũng không lo lắng, không sợ hãi, Bạch Tố Trinh đã thức tỉnh, đây chính là Võ Thánh Đại viên mãn cảnh giới, chỉ cần không phải xuất động Vũ Thần liền hoàn toàn không có vấn đề. Mà xuất động Vũ Thần, nói giỡn, Triệu gia không nói có Vũ Thần tồn tại hay không, coi như là có, sẽ vì chút chuyện như vậy tìm mình phiền toái sao?
Về phần Cổ Tịnh, Dương Lỗi càng không lo lắng, Cổ Tịnh là có Cổ Lão bảo hộ, Cổ Lão tu vi sao mà khủng bố, coi như là Vũ Thần như Thiên Nhất trưởng lão cũng phải nịnh bợ, tu vi hắn có thể nghĩ, là khủng bố bực nào, cho nên đối với Triệu Hiểu Hoan buông hung hăng, Dương Lỗi không chút nào để ý.
- Chúng ta đi.
Trên đường đi, Dương Lỗi ngược lại là hiếu kỳ viên Hóa Thánh Đan kia.
Vì vậy nói:
- Cổ Tịnh, viên Hóa Thánh Đan kia có thể cho ta xem một chút không?
- Cầm lấy đi, tặng cho ngươi.
Cổ Tịnh ngược lại là cực kỳ hào phóng, Hóa Thánh Đan này là vô cùng trân quý, nàng rõ ràng tiện tay liền nói tặng cho Dương Lỗi.
Thật ra khiến Dương Lỗi có chút kinh ngạc, bất quá ngẫm lại chợt thoải mái, dù sao Cổ Tịnh địa vị không thể tầm thường so sánh, đan dược như vậy tuy trân quý, lại cũng không phải không thể đạt được.
- Như thế không cần, ta nhìn xem là được.
Chương 198 - Chư Cát Bát Trận. (1)
Dương Lỗi lắc đầu, tuy Cổ Tịnh không quan tâm, nhưng đan dược này lưu cho mình cũng không có bao nhiêu tác dụng, huống chi mình còn có thể luyện chế đan dược càng thêm lợi hại, bất quá mình hôm nay không có đan phương mà thôi. Chỉ cần có đan phương cao cấp, luyện chế Hóa Thánh Đan bất quá là vấn đề nhỏ mà thôi.
- Nói cho ngươi, liền cho ngươi rồi.
Cổ Tịnh khoát tay nói.
Dương Lỗi cười cười, không có tranh luận, cầm Hóa Thánh Đan kia ước lượng một chút, Hóa Thánh Đan này không phải người bình thường có thể luyện chế, nhất định phải có Võ Thánh Đại viên mãn võ đạo chân ý mới có thể, bởi vì Hóa Thánh Đan nhất định phải dung nhập một tia võ đạo chân ý của Võ Thánh Đại viên mãn cường giả, cùng Chân Linh phù kia có tuy phương thức khác nhưng kết quả lại giống, bất quá Hóa Thánh Đan này cần võ đạo chân ý chỉ cần một tia mà thôi, đối với Võ Thánh Đại viên mãn không có quá nhiều tổn thương, bất quá cần rất nhiều dược liệu trân quý, hơn nữa luyện đan chi nhân, cũng phải là Đan Sư, hơn nữa còn là cao cấp Đan Sư, có thể luyện chế ra Địa giai cửu phẩm đan dược.
Cho nên Hóa Thánh Đan này tuy nói là cực kỳ trân quý, tại Càn Nguyên quốc tuyệt đối chỉ có Triệu gia mới có loại đan dược này, đương nhiên toàn bộ Sùng Vũ đại lục cực kỳ rộng lớn, tại Huyền Cơ Môn, Huyền Thiên tông… các Tiên đạo tông môn, Luyện Đan Sư như vậy nhất định là có.
Nhìn kỹ Hóa Thánh Đan này một chút, Dương Lỗi đem nó trả lại cho Cổ Tịnh, nhưng nàng lại như thế nào cũng không thu.
Dương Lỗi chớp mắt nói:
- Ngươi đã không cần, như vậy cho Thanh Thủy a, dù sao ta và ngươi đều không cần, cho Thanh Thủy mà nói, tuyệt đối là có trọng dụng.
- Như vậy cũng tốt, Thanh Thủy muội muội, Hóa Thánh Đan này ngươi thu a.
Cổ Tịnh nhẹ gật đầu nói ra.
- Cái này... Cái này quá quý trọng rồi, ta không thể nhận, ta không thể nhận.
Dương Thanh Thủy bề bộn từ chối nói.
Dương Lỗi cười nói:
- Cầm đi, nhớ rõ ngày đó chúng ta ở gia tộc thí luyện có được đồ vật gì đó sao? Ta lấy ra một viên thuốc cho Cổ Tịnh, xem như đổi lấy Hóa Thánh Đan này, ngươi nhận lấy là được.
Nói xong Dương Lỗi lấy ra một cái bình sứ, trong đó chứa một viên thuốc, không sai, chính là cái kia Định Nhan đan.
- Này làm sao có thể, những đan dược kia đều là của Dương đại ca ngươi, ta sao có thể... Sao có thể dùng đan dược của ngươi để đổi lấy Hóa Thánh Đan này.
Dương Thanh Thủy nghe vậy càng là kích động rồi.
- Không có việc gì, đan dược này ngươi cũng có phần không phải sao?
Dương Lỗi cười nói.
Bất quá trong nội tâm Dương Thanh Thủy tinh tường, những đan dược kia là bảo vật, mình có thể đạt được một phần đã là thiên đại ân huệ rồi, chính mình căn bản không có xuất lực, còn nữa, ở bên trong gia tộc thí luyện, nếu như không phải Dương Lỗi chiếu cố mà nói, mình sớm đã chết ở bên trong thí luyện rồi, Dương Thanh Thủy không phải người lòng tham không đáy, dù cho những cái kia đều là cực phẩm đan dược, vật báu vô giá.
- Cầm a.
Dương Lỗi đem đan dược đưa cho Cổ Tịnh.
- Được rồi, cái đan dược này vẫn là chính ngươi giữ lại đi.
Mặc dù Cổ Tịnh biết Dương Lỗi xuất ra đan dược khẳng định bất phàm, thậm chí khả năng là thập thành đan, nhưng mình đạt được Dương Lỗi cho thập thành đan đã không ít, cũng không tiện lại thu, mặt khác mình đã từng nói qua đem Hóa Thánh Đan đưa ra ngoài, như thế nào sẽ nhận lấy đan dược của Dương Lỗi, đây không phải là tư lợi bội ước rồi hả?
Dương Lỗi lại thực hiện cười nói:
- Thật sự không nhận sao? Ngươi sẽ hối hận ah.
- Không thu, nói không thu sẽ không thu.
Tuy Cổ Tịnh rất muốn biết đan dược này rốt cuộc là đan dược gì, nhưng vẫn lắc đầu.
Lúc này Dương Thanh Thủy lại nói:
- Tịnh tỷ, Dương đại ca lấy ra viên thuốc này cũng không phải đan dược bình thường, là Định Nhan đan trong truyền thuyết đó.
- Định Nhan đan, cái gì? Thật là Định Nhan đan, ngươi không phải là nói đùa sao?
Nghe được Dương Thanh Thủy nói Định Nhan đan, Cổ Tịnh bề bộn đoạt lấy bình sứ trong tay Dương Lỗi.
- Khục khục, ngươi không phải không muốn sao?
Dương Lỗi cười nói.
- Ai, ai nói không muốn rồi, ta nói sao? Ta nói sao? Ta chưa nói, đúng không, Thanh Thủy muội muội.
Đoạt lấy đến xem xét, nhãn hiệu trên bình sứ kia, thật đúng là Định Nhan đan, mở ra xem xét, một quả đan dược óng ánh, nồng đậm linh khí phát ra, tuyệt đối là cực phẩm đan dược. Hơn nữa Cổ Tịnh với tư cách một nữ nhân, đối với bộ dáng Định Nhan đan vẫn là hiểu rõ đấy, cho nên cái này phải Định Nhan đan hay không liếc liền thấy đi ra.
Dương Thanh Thủy hé miệng cười khẽ, không có trả lời.
Dương Lỗi lắc đầu:
- Nói không muốn, hiện tại lại muốn rồi, ai. . .
- Ta chưa nói, là chưa nói.
Cổ Tịnh đem cái bình sứ kia thu lại, ngừng một chút, lại nói.
- Ai bảo ngươi trước đó không nói rõ ràng, đây là Định Nhan đan chứ.
Đang muốn nói chuyện, Dương Lỗi cảm giác không đúng, có sát khí, liên tục nhíu mày.
- Làm sao vậy?
Nhìn xem Dương Lỗi bộ dạng như vậy, Cổ Tịnh vội hỏi.
- Ngươi không phải là tức giận a? Bất quá, dù sao cái Định Nhan đan này đến trên tay của ta, ta sẽ không trả lại cho ngươi đâu.
- Không phải cái này, có sát khí.
Dương Lỗi lắc đầu nói.
- Sát khí, chẳng lẽ là Triệu Hiểu Hoan?
Cổ Tịnh liền nghĩ đến Triệu Hiểu Hoan, ai bảo mình đánh bại hắn, còn chiếm Hóa Thánh Đan của hắn, thù như vậy, hắn chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ đấy.
Trong nội tâm Dương Lỗi tinh tường, lúc này mới qua bao lâu, Triệu Hiểu Hoan tất nhiên là không kịp bố trí đấy, như vậy là những người khác, rất có thể là đối với mình đến, chẳng lẽ là Cuồng Hổ vì đồ đệ Dương Thiên Phong của hắn báo thù? Cái này có khả năng, hay là Vương gia, trước kia mình đắc tội Vương Khôi cùng cha hắn Vương Chấn Quân, hiện tại lại đánh Vương Cương, đánh nát Cuồng Bạo Chiến Ngẫu của hắn, thậm chí ngay cả ý chí của hắn cũng đánh tan rồi, trong lòng hắn gieo xuống một tia bóng mờ, nếu như không có thể đánh vỡ một tia bóng mờ này mà nói, như vậy Vương Cương sẽ không tiến thêm tấc nào nữa. Cừu hận như vậy không thể bảo là không lớn, cho nên nếu như là Vương gia mai phục, cũng là có khả năng.
Bất quá lúc này Dương Lỗi cần tìm ra người mai phục, nhìn xem rốt cuộc là ai.
Chân Thực Ưng Nhãn.
Tại Chân Thực Ưng Nhãn quét nhìn xuống, liền phát hiện được người mai phục, bốn người, một cái trong đó lại để cho Dương Lỗi nhận ra được, cái này là ở đợt thứ hai tuyển bạt thi đấu bị mình đánh chết Chư Cát Bác Đào, còn tuôn ra tư liệu chế tác Gia Cát Liên Nỗ.
Chứng kiến hắn, đây hết thảy cũng sáng tỏ rồi, mình đánh nát hi vọng trở thành Huyền Cơ Môn đệ tử của hắn, làm sao có thể không phẫn nộ, tìm mình trả thù, rất bình thường, bất quá để cho Dương Lỗi có chút ngoài ý muốn chính là, hắn rõ ràng hôm nay mới tìm mình phiền toái, mà không phải trước đó. Bất quá ba người khác kia lại để cho Dương Lỗi có chút bận tâm.
Giám Định Thuật.
Ba người theo thứ tự là Chư Cát Thất, Vũ Đế tam giai; Chư Cát Thập Nhất, Vũ Hoàng Đại viên mãn; Chư Cát Thập Thất, Vũ Hoàng cửu giai. Ba người này đều là hộ vệ Gia Cát gia.
Chương 199 - Chư Cát Bát Trận. (2)
- Xuất hiện đi, Chư Cát Bác Đào, ngươi cái bại tướng dưới tay này, lần này tới, ta sẽ cho các ngươi có đến mà không có về, đem ngươi chính thức diệt sát.
Dương Lỗi đối với bốn người Chư Cát Bác Đào dấu diếm ở phía trước cách đó không xa nói ra.
- Hung hăng càn quấy, cuồng vọng, ngươi thật đúng là tưởng rằng lần này sẽ cùng trước kia đồng dạng sao? Hừ, lần này ta muốn ngươi chết, giết ngươi, về phần hai nữ nhân bên cạnh ngươi, ta sẽ đem các nàng chơi chán, lại bán đến thanh lâu đi làm kỹ đê tiện nhất nữ, mỗi một ngày đều đón mấy trăm khách nhân, ha ha. . . Ha ha. . . Cái này chính là kết quả các ngươi dám đắc tội ta.
Chư Cát Bác Đào đi ra, ở ba hộ vệ túm tụm xuống nhìn xem Dương Lỗi, ánh mắt hận ý ngang nhiên.
- Đáng chết, ngươi đáng chết, ta muốn đem ngươi rút gân lột da, bầm thây vạn đoạn, chết một vạn lần cũng không đủ chuộc tội, Gia Cát thế gia, Gia Cát thế gia thì như thế nào, Gia Cát thế gia ngươi cũng sẽ bởi vì lời nói của ngươi hôm nay mà tao ngộ đến đả kích thảm thiết, thậm chí diệt môn.
Nghe được Chư Cát Bác Đào ngôn ngữ ác độc như thế, Cổ Tịnh lửa giận ngập trời, lập tức bóp nát một khối đưa tin phù.
Bóp nát đưa tin phù, là để cho gia gia mình chạy tới, nàng tuy phẫn nộ, nhưng thực sự lo lắng, âm thầm còn có dấu cao thủ, nếu như có Võ Thánh, thậm chí cao thủ cường đại hơn mà nói, như vậy sự tình sẽ phiền toái, cho nên mới nhanh đưa tin như vậy, hi vọng Cổ Lão sớm chạy đến, mặt khác chính là muốn thu thập cái gọi là Gia Cát thế gia gì kia.
- Không tốt, Thiếu Gia, nàng đã bóp nát đưa tin phù, chúng ta phải nhanh một chút, bằng không thì có cao thủ đến rồi, sẽ phiền toái.
Chư Cát Thất bên người Chư Cát Bác Đào kia thấy Cổ Tịnh bóp nát một quả phù triện, muốn ngăn cản đã không còn kịp rồi, cho nên ngữ khí mới khẩn trương như thế, dù sao hai người này đều là thiên tài trong thiên tài, cũng không phải dễ dàng đối phó như vậy, thế lực hậu thuẫn của hắn, khẳng định cũng là không thể khinh thường, đến lúc đó nếu như chọc đại phiền toái cho Gia Cát gia mà nói, lỗi có thể to lắm.
- Giết, giết cho ta.
Chư Cát Bác Đào cũng biết quan hệ lợi hại trong đó, nhất định phải ở trong thời gian ngắn, trước khi cứu viện của đối phương đuổi đến đem ba người xử trí mất, sau đó lập tức rời đi, bằng không thì sự tình sẽ rất phiền toái.
- Các ngươi lui về phía sau, ta tới thu thập bọn hắn.
Dương Lỗi nói.
- Một mình ngươi đối phó bốn người bọn họ, ngươi được không ? Ta cùng Thanh Thủy đối phó hai người a.
Cổ Tịnh nói.
Dương Lỗi nghe vậy không khỏi khóe miệng co giật, ‘ngươi được không?’, từ ngữ như vậy cũng không phải một người nam nhân thích nghe đấy, với tư cách một nam nhân, không có gì không được, nam nhân phải kiên quyết.
- Không có việc gì, mấy cái tôm tép nhãi nhép mà thôi.
Mặc dù mình không thể lại sử dụng Thiên Đao nhất thức rồi, nhưng mình còn có thể sử dụng Phong Đao Thất Sát, Phong Đao Thất Sát Ngũ Sát hợp nhất này, hai mươi lăm lần chiến lực, đủ để thu thập những thứ này rồi, nếu không mình còn có thể triệu hoán Bạch Tố Trinh, đây chính là Võ Thánh Đại viên mãn, có thể đơn giản đối phó bọn hắn.
- Tôm tép nhãi nhép, hừ, khẩu khí thật lớn.
Chư Cát Thất nghe vậy cũng không khỏi nổi giận, mình đường đường Vũ Đế cấp, rõ ràng bị người nói thành tôm tép nhãi nhép, tại Gia Cát gia địa vị cũng rất cao, ở bên ngoài hành tẩu, ai không nể tình, cái nào không phải dùng ánh mắt sùng kính sợ hãi đối đãi nhóm người mình, ở chỗ này rõ ràng bị người nói thành tôm tép nhãi nhép, hắn như thế nào không tức giận, như thế nào không phẫn nộ.
- Tiểu tử, hôm nay ta liền cho ngươi nhìn xem ai mới là tôm tép nhãi nhép, ta muốn thu đầu của ngươi.
- Con sâu cái kiến mà thôi, còn muốn cầm đầu của ta, hừ.
Dương Lỗi tế ra Tiểu Lý Phi Đao, trong mắt một đạo hàn mang hiện lên, phi đao đã xuất.
- Đinh, Tiểu Lý Phi Đao gây ra Nhất Kích Tất Sát.
- Đinh, chúc mừng người chơi đánh chết Vũ Đế tam giai Chư Cát Thất, điểm kinh nghiệm EXP gia tăng 3000 vạn, khí công giá trị gia tăng 30 vạn, điểm tích lũy giá trị gia tăng 30 vạn.
- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được một trong Chư Cát Bát Trận đồ.
Một cái đối mặt đã bị đánh chết, Chư Cát Bác Đào mộng rồi, Chư Cát Thất chính là một trong Gia Cát gia Bát Đại hộ vệ, đã đạt tới Vũ Đế cấp, ở bên trong Bát Đại hộ vệ ở vị thứ bảy, nhưng tu vi cũng là số một đấy, như vậy một cái đối mặt đã bị đánh chết, Dương Lỗi này đến tột cùng khủng bố đến trình độ nào?
Trốn, trốn, chỉ có chạy trốn, bằng không thì không hề sinh cơ.
Chư Cát Bác Đào dĩ nhiên bị sợ bể mật, dốc sức liều mạng chạy tới phía trước.
Lúc này hai hộ vệ khác cũng phản ứng đi qua, ở đâu còn dám dây dưa, Thiếu Gia cũng đã chạy, lúc này không chạy chờ đến khi nào, một chữ ‘chạy’.
Dương Lỗi thấy thế hừ lạnh một tiếng.
- Chạy trốn rồi hả?
- Tiểu Lý Phi Đao, Lệ Vô Hư Phát.
Hai tay run lên, lập tức xuất hiện ba chuôi phi đao, ba chuôi phi đao này hóa thành ba đạo bạch quang, hướng phía ba người phi bắn qua.
Ba chuôi phi đao lập tức xuyên thấu áo lót ba người, trái tim bị xuyên thủng, lập tức bỏ mình.
- Đinh, chúc mừng người chơi đánh chết Vũ Hoàng Đại viên mãn Chư Cát Thập Nhất, điểm kinh nghiệm EXP gia tăng chín trăm vạn, khí công giá trị gia tăng chín vạn, điểm tích lũy giá trị gia tăng chín vạn.
- Đinh, chúc mừng người chơi đánh chết Vũ Hoàng cửu giai Chư Cát Thập Thất, điểm kinh nghiệm EXP gia tăng tám trăm vạn, khí công giá trị gia tăng tám vạn, điểm tích lũy giá trị gia tăng tám vạn.
- Đinh, chúc mừng người chơi đánh chết Chư Cát Bác Đào, điểm kinh nghiệm EXP gia tăng 70 vạn, khí công giá trị gia tăng bảy ngàn, điểm tích lũy giá trị gia tăng bảy ngàn.
Ba gia hỏa này lại không có tuôn ra cái gì, hệ thống quá keo kiệt rồi, bất quá khá tốt tuôn ra một trong Chư Cát Bát Trận đồ, một phần trong Chư Cát Bát Trận đồ, đã như vầy, Bát Trận Đồ này rất có thể có tám phần.
Giám Định Thuật.
Một trong Chư Cát Bát Trận đồ, phỏng chế phẩm, Địa giai nhất phẩm trận đồ, tề tựu tám phần có thể gom góp Chư Cát Bát Trận đồ nguyên vẹn, uy lực vô cùng.
Lại là phỏng chế phẩm, cái phỏng chế phẩm này cũng đã đạt đến Địa giai nhất phẩm, như vậy nếu như là Chư Cát Bát Trận đồ chính thức mà nói, này sẽ là biến thái cỡ nào.
Hơn nữa cái kia vẫn là một phần trong đó mà thôi, tám phần, cũng không phải tám phần cộng lại, một cộng một đơn giản như vậy, uy lực tuyệt đối không chỉ tám lần.
Lần này tuy chỉ có thu hoạch Chư Cát Bát Trận đồ này, nhưng điểm tích lũy giá trị cũng đạt được không ít, nhìn nhìn hôm nay điểm tích lũy giá trị lại đạt đến 358 vạn.
Thối lui ra khỏi hệ thống, đã thấy hai nữ giật mình nhìn mình.
- Ngươi như thế nào lợi hại như vậy?
Chương 200 - Lại là phỏng chế.
Cổ Tịnh thật đúng là có chút không tương tin vào hai mắt của mình, bốn người, trong đó một cái là Vũ Đế, hai cái Vũ Hoàng, một Vũ Vương, cứ như vậy thoáng cái giải quyết rồi, cái này. . . cái này cho dù là Võ Thánh cũng không có nhẹ nhàng như vậy ah, thật lợi hại, không thể tưởng tượng nổi.
Dương Lỗi cười cười:
- Là bọn hắn kém cỏi mà thôi, mặt khác bởi vì phi đao của ta bọn hắn không có phòng bị, cho nên mới bị ta dễ dàng giết chết như thế.
Kỳ thật Dương Lỗi tinh tường, thời điểm đối phó Chư Cát Thất, nếu như không phải gây ra Nhất Kích Tất Sát, thật đúng là muốn hao chút khí lực.
- Ông nội của ta đến rồi.
Cổ Tịnh đang muốn nói chuyện, lại cảm nhận được Cổ Lão đến.
- Tịnh nha đầu, ngươi không sao chứ?
Quả nhiên thoáng cái, thân hình Cổ Lão hiện ra ở trước mắt, chứng kiến Cổ Tịnh lo lắng hỏi.
- Không có việc gì, gia gia, ta không sao rồi, bọn hắn đều bị Tiểu Lỗi giết chết.
Cổ Tịnh nói ra.
- Gia gia, ngươi cần phải thu thập cái Chư Cát thế gia gì kia, Chư Cát Bác Đào kia quá ghê tởm, lại còn nói muốn đem tôn nữ của ngươi bán đi thanh lâu, biến thành kỹ nữ đê tiện nhất, một ngày muốn lên trăm nam nhân, ta. . . Nếu như ngươi không báo thù cho ta mà nói, ta sẽ không nhận ngươi cái gia gia này rồi.
- Cái gì? Bọn hắn rõ ràng lớn mật như vậy, dám nói như vậy.
Cổ Lão cũng nổi giận, Cổ Tịnh là cục thịt trong lòng hắn, cháu gái hắn thương yêu nhất ah, rõ ràng có người nói muốn đem cháu gái của mình bán đi thanh lâu làm kỹ nữ đê tiện nhất, hắn như thế nào không phẫn nộ.
- Tịnh nha đầu, ngươi yên tâm, Chư Cát thế gia kia, ta nhất định sẽ không để cho hắn sống khá giả.
- Cái này còn không sai biệt lắm.
Cổ Tịnh nói.
Nhìn xem lửa giận hừng hực trong mắt Cổ Lão, trong nội tâm Dương Lỗi run lên, Vũ Thần như Cổ Lão giận dữ tất nhiên là kinh thiên động địa.
- Cổ Lão.
- Cổ gia gia.
- Tốt, Tiểu Lỗi, ngươi làm hay lắm, Thanh Thủy ngươi cũng không sao chứ?
Cổ Lão quan tâm nhìn xem Dương Lỗi cùng Dương Thanh Thủy.
- Không có việc gì, ta có thể có chuyện gì, bọn hắn bất quá là tôm tép nhãi nhép mà thôi.
Dương Lỗi cười nói.
- Hảo tiểu tử, tôm tép nhãi nhép, Vũ Đế cấp tôm tép nhãi nhép, mấy ngày không thấy, tu vi tiểu tử ngươi tăng trưởng ah, hiện tại cũng đã là Vũ Hoàng ngũ giai rồi, lại diệt sát Vũ Đế tam giai, không biết tiểu tử ngươi là tu luyện như thế nào đấy.
Cổ Lão đánh giá Dương Lỗi, hết sức kinh ngạc.
- Đúng rồi, ta còn muốn cảm tạ thập thành đan của ngươi đây này, về sau có chuyện gì cùng ta nói là được, ta nhất định sẽ làm hết sức.
Dương Lỗi lắc đầu nói:
- Cổ Lão cái này là khách khí rồi, bất quá là mấy viên thuốc mà thôi, một việc nhỏ, nói sau Cổ Lão là cho ta không ít trợ giúp, giá trị Chân Linh phù là xa xa vượt qua mấy viên thuốc kia rồi.
- Lời nói cũng không thể nói như vậy, ngươi cái thập thành đan này trợ giúp ta là quá trọng yếu, thập thành đan để cho ta có hi vọng đột phá, cái đại ân này, nếu như không báo mà nói, vậy ta còn là người sao? Lão già ta cũng không phải vong ân phụ nghĩa chi nhân.
Cổ Lão lại kiên trì nói ra.
- Tiểu Lỗi, nếu như ngươi có yêu cầu gì mà nói, có thể nói ra, cho dù muốn Thần khí, siêu Thần khí, ta cũng sẽ cố gắng chuẩn bị cho ngươi.
Dương Lỗi thấy Cổ Lão nói như vậy, cũng tinh tường, nếu như mình muốn cự tuyệt, chỉ sợ là không thể nào, cũng nhẹ gật đầu:
- Cổ Lão đã nói như vậy mà nói, cái kia chờ ta trở về nghĩ tới rồi nói sau, ha ha, Cổ Lão, ngươi cái này sẽ phải khó xử rồi, nói không chừng về sau ta thực có chuyện gì khó xử tìm ngươi, vậy cũng không phải là một chuyện dễ dàng a.
- Tiểu tử ngươi!
Cổ Lão không khỏi cười mắng, nhưng trong lòng thì đối với Dương Lỗi cảm kích không thôi.
- Đúng rồi, Cổ Lão, thứ này đối với ngươi có lẽ cũng có tác dụng rất lớn.
Lúc này Dương Lỗi lấy ra một quả Tinh Huyết Đan.
- Đây là. . . Đây là, lại là Tinh Huyết Đan, cái này. . . thứ này, ngươi là làm sao tới?
Cổ Lão chấn kinh rồi, đây chính là Tinh Huyết Đan ah, không phải đan dược bình thường, so với mấy viên Đại Lực Kim Cương hoàn trước kia không biết muốn quý trọng bao nhiêu, đây là đồ vật tu luyện giả như hắn tha thiết ước mơ, Cổ Lão năm nay đã rất lớn rồi, thọ nguyên cũng không quá đáng còn một giáp mà thôi (*60 năm), một quả Tinh Huyết Đan này liền ý nghĩa có thể gia tăng hai mươi năm thọ nguyên, hơn nữa Tinh Huyết Đan này quan trọng là có thể bổ sung máu huyết, để cho người trở nên tuổi trẻ, nói như vậy khả năng đột phá sẽ đề cao thật lớn.
- Cái này Cổ Lão liền không nên hỏi nhiều rồi, thứ này có lẽ đối với Cổ Lão ngươi có trợ giúp.
Dương Lỗi nói.
- Cái này. . . Tiểu Lỗi, đan dược này ta không thể nhận, quá quý trọng rồi, cho dù là có được Thần khí cũng không nhất định có thể đổi đến, ngươi còn là tự mình thu lấy a, cho dù ngươi không cần, thân nhân của ngươi cũng tất có người dùng được.
Nhưng Cổ Lão lại lắc đầu, đem đan dược đẩy trở lại trong tay Dương Lỗi.
- Cổ Lão cầm là được, ta còn có mấy viên.
Dương Lỗi nói.
- Đúng vậy a, gia gia, ngươi thu đi, dù sao Tiểu Lỗi cũng không phải ngoại nhân.
Cổ Tịnh nói.
Nghe được Cổ Tịnh nói, Cổ Lão ngược lại là sững sờ, không phải ngoại nhân, chẳng lẽ là cháu rễ hay sao? Dương Lỗi cũng nghĩa về chuyện khác.
Mà Cổ Lão sau khi sửng sốt, nhìn nhìn Cổ Tịnh lại nhìn Dương Lỗi một chút, có chút hiểu được, sau đó ha ha cười nói:
- Đúng, đúng, đúng, Tiểu Lỗi không phải ngoại nhân, ta đây liền không khách khí.
Nhìn xem Dương Lỗi, Cổ Lão nghĩ đến, nếu như cháu gái của mình có thể cùng Dương Lỗi kết thành song tu đạo lữ mà nói, đó chính là một chuyện đại hỉ sự rồi, người như Dương Lỗi, tiềm lực vô hạn, tương lai tất thành châu báu, đối với Cổ Tịnh mà nói, điều này cũng là một quy túc tốt rồi.
Ngược lại là Cổ Tịnh còn không có biết rõ ràng là chuyện gì xảy ra, cười nói:
- Đây mới phải nha, một viên thuốc mà thôi, dù sao Tiểu Lỗi hắn lại không thiếu.
Dương Lỗi ngược lại là có chút dở khóc dở cười.
- Ha ha. . . Đúng, Tịnh nha đầu nói không sai.
Cổ Lão cất tiếng cười to lên.
- Cổ Lão, ngươi đừng hiểu lầm, không phải có chuyện như vậy.
Dương Lỗi cười khổ nói.
- Ta biết rõ, ngươi không cần giải thích, ân, chúng ta bây giờ trở về khách sạn, về phần vấn đề Chư Cát thế gia, ta đến giải quyết, rõ ràng dám tìm tôn nữ của ta cùng Tiểu Lỗi, ân, còn có cháu rễ ta phiền toái, thật sự là ăn hết tim gấu gan báo rồi.
Nói đến đây, Cổ Lão mặt mũi tràn đầy sát khí.
. . .
Dương Lỗi về tới trong sân của mình, nhìn nhìn sân nhỏ bố trí, mặc dù có Huyễn trận, nhưng lại không phải rất bảo hiểm, lần này mình cùng Vương gia kết thù thật sự xem như nút thắt lớn rồi, cho nên đem Bạch Tố Trinh triệu hoán đi ra, Tiểu Lang cũng cùng một chỗ triệu hoán.
Đối với Tiểu Lang, Dương Lỗi dứt khoát đem hắn trở thành chó giữ nhà đến sử dụng.