• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 161 - Phong Vân tuyển bạt bắt đầu.

Điểm ấy để cho Dương Lỗi có chút bất đắc dĩ, mình hiện tại không có thời gian đi làm những nhiệm vụ này. Cho nên cái kịch tình nhiệm vụ tạp này cũng là trước gác lại ở một bên, chờ Phong Vân tuyển bạt kết thúc, lại đi hoàn thành nhiệm vụ này.

Hiện tại sự tình Kim bài sát thủ đã không cần lo lắng, Dương Binh cũng bị nốc ao rồi, còn lại người khả năng trả thù mình cũng chỉ có Dương Thiên Lôi, Vương Khôi, còn có Càn Vũ Dũng, trong đó Càn Vũ Dũng có thể không cần lo lắng, như vậy những người còn lại chính là Dương Thiên Lôi cùng Vương Khôi, hẳn là nói Vương Khôi cùng phụ thân hắn Vương Chấn Quân. Dương Thiên Lôi là người nào, Dương Lỗi tự nhiên tinh tường, mặt khác còn có người có thể sẽ tìm phiền toái cho mình, cái kia chính là sư phó của Dương Thiên Phong Cuồng Hổ, Cuồng Hổ này Dương Lỗi ngược lại là đã từng nghe ngóng qua, Cuồng Hổ là lão đại Hắc Hổ sơn, hôm nay tu vi là Võ Thánh hậu kỳ, ở dưới hắn chống đỡ, Hắc Hổ sơn lung lạc tương đối nhiều cao thủ, thế lực hắn tuy không đủ để cùng bốn đại gia tộc so sánh, nhưng mà so với thế lực bình thường khác muốn mạnh hơn rất nhiều.

Mà Hắc Vân Hổ của Cuồng Hổ kia cũng không phải bát cấp theo như lời Dương Thanh Thủy, mà đã đạt đến cửu cấp.

Dương Thiên Phong chết Cuồng Hổ kia có lẽ rất nhanh sẽ hoài nghi đến trên người mình, cho nên Cuồng Hổ này là một đại phiền toái.

Mặt khác còn có một người cũng giống như vậy, chính là Dương Thiên Long bị mình giết, ông ngoại của Dương Thiên Long là Phù Vương Cố Vạn Nguyệt, Cố Vạn Nguyệt này đối với Dương Thiên Long cũng là sủng nịch không thôi, tu vi của hắn cũng là lợi hại vô cùng, mặc dù không có như Cuồng Hổ đạt tới Võ Thánh hậu kỳ, nhưng cũng đạt tới Võ Thánh trung kỳ, hơn nữa hắn còn là một Phù sư, một Tông Sư cấp phù sư, có thể chế tạo ra Địa giai cửu phẩm phù triện, cho nên thực lực chân chính còn trên Cuồng Hổ kia.

Nếu cho hắn biết mình giết Dương Thiên Long, tất nhiên là sẽ không từ bỏ ý đồ, chỉ sợ là cục diện không chết không ngớt.

Bất quá hiện tại còn không có tin tức, cái kia có thể là tin tức bị phong tỏa rồi, hoặc là bọn hắn còn không có hoài nghi đến mình, nhưng bất kể như thế nào, giấy gói không được lửa, cho nên coi như là giấu diếm nhất thời, cũng sẽ có một ngày bạo lộ, cho nên hai người này mình nhất định phải cảnh giác.

Bất quá binh đến tướng chắn, nước đến đất ngăn, cũng không cần quá mức buồn lo vô cớ rồi, nên đến dù sao cũng sẽ tới, cho nên Dương Lỗi cũng không phải quá lo lắng, chẳng qua là cần phải chú ý mà thôi.

. . .

Nửa tháng sau.

Huyền Cơ Môn Phong Vân tuyển bạt tại Càn Nguyên quốc chính thức bắt đầu.

Huyền Cơ Môn này ba năm một lần Phong Vân tuyển bạt, là sự tình trọng đại của Càn Nguyên quốc, không chỉ là người Càn Nguyên quốc sẽ tham gia, còn có các nước khác cũng sẽ có vô số người tập võ tham gia trong đó.

Huyền Cơ Môn Phong Vân tuyển bạt này là có yêu cầu, thứ nhất, tuổi phải dưới 30, thứ hai tu vi phải là Vũ Sư cảnh giới mới có tư cách tham dự.

Có thể ở trên Phong Vân tuyển bạt trổ hết tài năng, sẽ bị Huyền Cơ Môn chọn trúng, trở thành Huyền Cơ Môn ngoại môn đệ tử, đương nhiên một ít người ưu tú, có thể trực tiếp bị các trưởng lão chọn trúng thu làm đệ tử, như vậy là Huyền Cơ Môn nội môn đệ tử, mà nội môn đệ tử tu vi đạt đến Võ Thánh chi cảnh là sẽ trở thành Chân truyền đệ tử.

Đương nhiên cũng không phải tất cả đệ tử tu luyện thành Võ Thánh đều trở thành Chân truyền đệ tử, mà là cần ở trước bốn mươi tuổi đạt tới Võ Thánh cảnh giới mới có tư cách trở thành Chân truyền đệ tử, nếu như vượt qua bốn mươi tuổi, như vậy trừ khi trở thành Vũ Thần cảnh giới, đương nhiên những chuyện này là không công bố ra ngoài, nước của Sùng Vũ đại lục nếu so với biểu hiện ra sâu nhiều lắm.

Phong Vân tuyển bạt này là ở trên quảng trường lớn trung ương Đế Đô của Càn Nguyên quốc, bốn phía quảng trường dài 300m, rộng 300m, trung ương là pho tượng Càn Nguyên của Càn Nguyên quốc đời thứ nhất quốc chủ.

Lại nói tiếp Càn Nguyên này cũng là đệ tử Huyền Cơ Môn, hơn nữa còn là một đời thiên tài, bất quá sau khi sáng lập Càn Nguyên quốc, tu vi khó tiến nửa bước, cuối cùng không có thể đột phá Vũ Thần, thọ nguyên hao hết mà vong, mà Càn Nguyên quốc cũng trở thành một căn cứ lớn của Huyền Cơ Môn ở bên trong thế tục tuyển bạt nhân tài.

Lần này tới Càn Nguyên quốc tiến hành tuyển bạt chính là Huyền Cơ Môn Thiên Nhất trưởng lão.

Thiên Nhất trưởng lão là một trong Huyền Cơ Môn thập Đại trưởng lão, tu vi thâm bất khả trắc.

Giờ phút này trên quảng trường Đế Đô Càn Nguyên quốc đã chiếm hết người, những người này đều là tới tranh tài.

Bước chân Dương Lỗi không nhanh không chậm, từng bước một đi phía trước hành tẩu, người hai bên bị Dương Lỗi phát ra áp lực vô hình gạt mở.

Đi theo phía sau là một nữ tử, đúng là ngày ấy cùng Dương Lỗi còn có Dương Nguyệt chung một chỗ Dương Thanh Thủy.

Sau khi đi mấy bước, liền nghe được phía trước một người con gái đang gọi tên của mình.

Dương Lỗi giương mắt xem xét, nàng kia đúng là cháu gái Cổ Lão Cổ Tịnh.

Nhìn thấy Dương Lỗi thấy được mình, Cổ Tịnh phất phất tay, sau đó hướng phía Dương Lỗi đi tới, một ít gia hỏa có ý đồ cản đường, bị Cổ Tịnh không chút do dự chấn khai.

- Tiểu Lỗi đệ đệ, ngươi như thế nào bây giờ mới đến ah, ta chờ ngươi thật lâu rồi.

Đi vào trước mặt, Cổ Tịnh quệt mồm có chút bất mãn nói.

Nghe nàng gọi mình đệ đệ, Dương Lỗi có chút bất đắc dĩ nói:

- Ta nói Cổ Tịnh, ngươi còn không có thắng đây này, nói không thể gọi ta là đệ đệ.

- Dù sao là chuyện sớm hay muộn, ta sớm gọi mà thôi, ngươi sớm muộn sẽ trở thành đệ đệ của ta.

Cổ Tịnh lơ đễnh, nheo mắt lại nói ra.

- Dương đại ca, vị cô nương này là?

Lúc này Dương Thanh Thủy ở một bên hỏi.

- Ta gọi Cổ Tịnh, ngươi gọi ta Tịnh tỷ là được, ngươi chẳng lẽ là nữ nhân của Tiểu Lỗi đệ đệ?

Cổ Tịnh tùy tiện nói.

Dương Thanh Thủy sắc mặt đỏ lên.

Dương Lỗi nghe vậy vội nói:

- Cổ Tịnh, ngươi không nên nói lung tung, Thanh Thủy là bằng hữu của ta, giữa chúng ta là rất trong sạch, không phải ngươi nghĩ cái chủng loại quan hệ kia.

Mà Dương Thanh Thủy nghe giải thích lại có chút thất vọng, nhưng cũng không có biểu hiện ra ngoài, ánh mắt lóe lên rồi biến mất mà thôi.

- Thì ra muội muội ngươi gọi Thanh Thủy ah.

Cổ Tịnh kéo tay của nàng nói.

- Về sau có khó khăn có thể tìm tỷ tỷ hỗ trợ a.

- Cảm ơn Tịnh tỷ.

- Thanh Thủy muội muội, ngươi yên tâm, có ta ở đây, lần này ngươi nhất định có thể tiến vào Huyền Cơ Môn.

Cổ Tịnh nói.

Dương Lỗi hơi có chút kinh ngạc, nhìn xem Cổ Tịnh nói:

- Tĩnh nha đầu, da trâu cũng thổi phá.

- Cái gì thổi da trâu, hừ, không phải là tiến vào Huyền Cơ Môn mà thôi sao, đơn giản mà thôi.

Cổ Tịnh thấy Dương Lỗi rõ ràng hoài nghi mình, không khỏi bất mãn hết sức trừng mắt nhìn Dương Lỗi, nói ra.
Chương 162 - Khảo thí nghị lực. (1)

- Ách. . .

Dương Lỗi thấy nàng bộ dạng như vậy, ngược lại là ngây ngốc một chút, nhưng nói tiếp:

- Ngươi đã tự tin như vậy, như vậy nói cho chúng ta, đợi chút nữa tuyển bạt cũng hiểu một chút a, nhiều người như vậy, muốn tuyển bạt mà nói, không biết muốn năm nào tháng nào mới có thể tuyển bạt hoàn thành.

Dương Lỗi tính một chút, lần này nhân số tới tuyển bạt, cộng lại có chừng gần tám ngàn người. Mà ở trong tám ngàn người này, cuối cùng tuyển nhập Huyền Cơ Môn cũng chỉ mười mấy, tựa hồ một lần tối đa cũng không có vượt qua hai mươi. Có thể thấy được độ cao yêu cầu của Huyền Cơ Môn đối với đệ tử, cho nên vì có cơ hội có thể tiến vào Huyền Cơ Môn, Phong Vân tuyển bạt này là cực kỳ thảm thiết đấy.

Mà cái này lại để cho Dương Lỗi không khỏi nhớ tới thời điểm kỳ thi Đại Học ở Địa Cầu, khi đó kỳ thi Đại Học tỉ lệ cũng là cực thấp, bất quá cũng không có biến thái như vậy, mười mấy người trong tám ngàn nhân tài, xác suất thật sự là thấp đủ dọa người.

- Đương nhiên không phải là như vậy a, lần thứ nhất tuyển bạt rất nhanh có thể hoàn thành, tối đa chỉ cần một ngày là được rồi.

Nghe xong vấn đề của Dương Lỗi, Cổ Tịnh giải thích nói.

- Một ngày, có thể hoàn thành lần thứ nhất tuyển bạt? Cái này cũng quá nhanh một chút a, phải biết đây chính là khoảng chừng hơn tám nghìn người?

Nhưng Dương Lỗi lại có chút không tin hỏi.

- Đúng vậy a, Tịnh tỷ, đây không thể nào đâu, tám ngàn người, từng bước từng bước ra, như thế nào cũng không có khả năng ở trong một ngày thời gian hoàn thành ah.

Dương Thanh Thủy cũng biểu thị hoài nghi.

- Như thế nào không có khả năng, kỳ thật còn không cần một ngày.

Cổ Tịnh liếc hai người nói.

Dương Lỗi thấy Cổ Tịnh tự tin như thế, cũng biết Cổ Tịnh lai lịch bất phàm, nàng cùng Cổ Lão có lẽ cùng Huyền Cơ Môn có quan hệ mật thiết, cho nên đối với Cổ Tịnh nói, thật ra là đã tin tưởng vài phần.

- Không cần một ngày, chẳng lẽ là trực tiếp trắc căn cốt hay sao?

Cổ Tịnh lắc đầu:

- Không phải, tại sao có thể là trắc căn cốt cứ, có thể ở trước ba mươi tuổi tiến vào Vũ Sư, căn cốt của bọn hắn đều là không tệ, hơn nữa Huyền Cơ Môn đối với căn cốt tư chất yêu cầu tuy cao, nhưng căn cốt lại không phải tiêu chuẩn duy nhất để Huyền Cơ Môn tuyển bạt đệ tử.

- Vậy đâu là tiêu chuẩn Huyền Cơ Môn tuyển bạt đệ tử?

Dương Lỗi hỏi tiếp.

- Tu vi.

Dương Lỗi trợn trắng mắt, đây không phải nói vô ích ư, niên kỷ đã có hạn chế, sau đó tu vi càng cao cái kia tư chất hắn cũng có thể càng tốt. Cái này còn không phải không sai biệt lắm.

- Cái này cùng căn cốt có cái gì khác nhau sao?

- Đương nhiên là có khác nhau, người tu vi cao, tư chất không nhất định là tốt nhất, nói cách khác người tư chất tốt tu vi không nhất định tốt, vậy thì còn liên lụy đến hai vấn đề, một cái là kỳ ngộ, mà một cái khác là xem người nọ đầy đủ cố gắng hay không.

Cổ Tịnh một bộ ngươi ngu ngốc.

Dương Lỗi thấy không khỏi im lặng, mình còn bị khinh bỉ.

Bất quá nàng nói đích thật là sự thật, tu vi không chỉ là cùng tư chất có quan hệ, còn cùng kỳ ngộ và thời gian tu luyện có quan hệ, tu luyện chi nhân càng chăm chỉ, như vậy tu vi tiến cảnh tự nhiên cũng càng cao. Về phần kỳ ngộ, khí vận, cái kia đều là đồ vật huyền diệu khó giải thích rồi, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.

- Cái kia làm sao có thể trong vòng một ngày tuyển bạt ra luồng người thứ nhất đây?

- Cho bọn hắn áp lực, xem thời gian bọn hắn có thể kiên trì, xem sức chịu đựng của bọn hắn như thế nào? Một ngàn tên kiên trì đến cuối cùng có thể vào tầng tuyển bạt tiếp theo.

Cổ Tịnh nói ra.

- Cái này. . . Cái này cũng khó có thể ở trong vòng một ngày tuyển ra a.

Dương Lỗi sửng sốt, hơn tám nghìn người này, coi như là khảo thí sức chịu đựng, khảo sát nghị lực, cũng không phải dễ dàng là có thể khảo thí đi ra như vậy.

Cổ Tịnh nghe vậy nói:

- Thực ngốc ah, trưởng lão Huyền Cơ Môn tới đây đều mang theo một kiện Tiên khí, đem tất cả mọi người thu vào bên trong Tiên khí, sau đó để cho Tiên khí gây áp lực, áp lực sẽ càng lúc càng lớn, không kiên trì nổi, chịu không được, sẽ bị Tiên khí tự động tống xuất ra, như vậy hắn tính là bị loại bỏ rồi.

- Tiên khí!

- Hơn tám nghìn người đồng thời tiến vào!

Dương Lỗi không khỏi hút miệng khí lạnh, Tiên khí như vậy, cấp bậc có lẽ rất cao, Huyền Cơ Môn này thật lớn khí phách. Một kiện Tiên khí, đồng thời thu nhập hơn tám nghìn người khảo thí, quả nhiên là cường đại, không hổ là Tiên đạo đại phái.

- Đương nhiên, hơn tám nghìn người bất quá là chút lòng thành mà thôi, coi như là lại nhiều gấp đôi, nhiều gấp 10 cũng không có bất cứ vấn đề gì.

Cổ Tịnh lại bổ sung nói.

- Thật lợi hại.

Dương Thanh Thủy tự đáy lòng khen, trong nội tâm bội phục không thôi, đối với Huyền Cơ Môn càng phát ra hướng tới.

Tuy trong nội tâm Dương Lỗi khiếp sợ, nhưng trên mặt lại cười cười mà thôi, Tiên khí, mình sớm muộn sẽ có được Tiên khí, hơn nữa mình có đồ vật, so với tiên khí phải cường đại hơn nhiều, cái kia chính là Toàn Năng Tu Luyện Hệ Thống. Cái gọi là hệ thống nơi tay, thiên hạ ta có. Đã có hệ thống, Tiên khí pháp bảo gì, mình sớm muộn sẽ có đấy.

- Chúng ta đi thôi, khảo thí muốn bắt đầu.

Lúc này Cổ Tịnh thúc giục nói.

Ba người một đường về phía trước, rất nhanh chen đến phía trước.

Hiện tại đối với mấy người chủ sự tuyển bạt của Huyền Cơ Môn đều thấy rõ ràng, trong đó dẫn đầu chính là Thiên Nhất trưởng lão, mà đổi thành bên ngoài còn có hai nam một nữ, một người trung niên nam tử, một người tướng mạo trông có vẻ già, nhưng mà tiên phong đạo cốt, còn nữ tử kia, thì là một mỹ phu nhân xinh đẹp.

- Thấy được sao? Ba người kia đều là Huyền Cơ Môn tông môn chấp sự, tu vi của bọn hắn đều là Võ Thánh Đại viên mãn cảnh giới, chỉ thiếu chút nữa là có thể đi vào Thần giai, một khi tiến vào Thần giai, liền có thể trở thành tông môn hộ pháp rồi.

Cổ Tịnh vì Dương Lỗi cùng Dương Thanh Thủy giải thích.

Dương Lỗi lại đang nghĩ, Cổ Tịnh đối với Huyền Cơ Môn hiểu rõ như vậy, xem ra nàng vốn chính là người của Huyền Cơ Môn, mà Cổ Lão đoán chừng có lẽ là trưởng lão của Huyền Cơ Môn.

- Tịnh tỷ, ngươi biết cũng thật nhiều.

Dương Thanh Thủy nhìn xem Cổ Tịnh nói ra.

- Đó là tự nhiên.

Cổ Tịnh nghe vậy giương lên lông mi của mình, có chút tự đắc.

Mà lúc này, chỉ thấy Thiên Nhất trưởng lão vung tay lên, vốn là quảng trường còn thập phần huyên náo lập tức yên tĩnh trở lại.

- Lần này Huyền Cơ Môn ta tuyển bạt bắt đầu, mỗi một lần tuyển bạt, Huyền Cơ Môn ta cũng sẽ ở trong các ngươi chọn lựa người ưu tú nhất, trở thành đệ tử Huyền Cơ Môn ta, mà ở trong đó nhân số cũng không nhiều, các ngươi hiện tại có tám ngàn sáu trăm ba mươi hai người, mà tuyển ra nhân số tối đa sẽ không vượt qua ba mươi người, nói cách khác, ta sẽ ở trong tám ngàn sáu trăm ba mươi hai người này tuyển ra ba mươi người tiến vào Huyền Cơ Môn.
Chương 163 - Khảo thí nghị lực. (2)

Thiên Nhất trưởng lão nhìn xem mọi người nói ra.

Dương Lỗi ngược lại là có chút buồn bực, trước kia Cổ Tịnh không phải nói hai mươi người sao, như thế nào thoáng cái biến thành ba mươi người rồi.

Dương Lỗi nhìn về phía Cổ Tịnh, phát hiện nàng lắc đầu:

- Cái này ta cũng không biết, có lẽ gia gia biết.

Thấy nàng nói như vậy, Dương Lỗi đành phải thôi, bất quá đối với một ít người mà nói, đây là một chỗ tốt cực lớn, tuyển bạt nhiều người, như vậy cơ hội của bọn hắn cũng nhiều.

- Trong ba mười người này, có thể trở thành nội môn đệ tử, có thậm chí có thể trở thành chân truyền đệ tử, đương nhiên cũng có chỉ là ngoại môn đệ tử, đây hết thảy đều cần dựa vào cố gắng của các ngươi, đương nhiên cũng có cơ duyên ở bên trong, mà Huyền Cơ Môn chúng ta tuyển bạt đệ tử là phi thường nghiêm khắc, cho dù là ngoại môn đệ tử. Bất quá không quản các ngươi có thể trở thành đệ tử Huyền Cơ Môn ta hay không, hi vọng các ngươi đều không nên nhụt chí, lúc này đây không được còn có cơ hội lần sau, tốt rồi, ta cũng không nói nữa, ta trực tiếp giới thiệu công việc tuyển bạt lần này.

- Lần này tuyển bạt chia làm ba lượt tiến hành, lần thứ nhất từ trong hơn tám nghìn người các ngươi tuyển bạt ra một ngàn người, lần thứ hai tuyển bạt, thì từ trong một ngàn người còn lại tuyển ra trăm người, lần cuối cùng mới là từ trong trăm người còn lại tuyển ra ba mươi người, ba mươi người này sẽ trở thành ngoại môn đệ tử.

Thiên Nhất trưởng lão nhìn xem hơn tám nghìn người phía dưới nói ra.

- Hiện tại bắt đầu vòng thứ nhất tuyển bạt, lần này tuyển bạt là khảo nghiệm nghị lực cùng sức chịu đựng, phàm là một ngàn người có thể kiên trì đến cuối cùng đều được tuyển ra, mà không thể kiên trì, sẽ bị đào thải.

- Hiện tại tất cả đừng phản kháng, ta sẽ đem bọn ngươi thu nhập trong một dị không gian, ở trong không gian áp lực sẽ càng ngày cũng lớn, nếu như chịu không được áp lực, sẽ bị đưa ra ngoài, đây cũng chính là nói, phàm là người bị đưa ra ngoài xem như đã thất bại.

Thiên Nhất trưởng lão nhìn chung quanh.

- Hiện tại đã biết rõ đi à nha?

- Đã minh bạch.

Mọi người cùng kêu lên hô, thanh âm đinh tai nhức óc.

Thiên Nhất nhẹ gật đầu:

- Rõ ràng là tốt rồi, như vậy hiện tại các ngươi đều buông lỏng, đừng phản kháng, ta sẽ thu bọn ngươi vào trong dị không gian.

Sau đó Thiên Nhất trưởng lão vung tay lên, mọi người chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, theo sát lấy liền hiện ra ở trong một cung điện, Cung Điện này lớn vô cùng, tám ngàn người đứng ở trong đó cũng lộ ra thập phần trống trải.

Dương Lỗi cảm thụ bốn phía.

Cái này là nội bộ Tiên khí sao? Cái Tiên khí này quả nhiên lợi hại, Dương Lỗi thi triển Chân Thực Ưng Nhãn, phát hiện nội bộ Tiên khí này thập phần lớn, mà Cung Điện nơi mọi người đứng này bất quá là một góc của băng sơn mà thôi, một phần vạn của toàn bộ nội bộ Tiên khí cũng chưa tới, có thể thấy được Tiên khí này lớn bực nào. Đây quả thực là một phương Tiểu Thế Giới.

Rất nhanh mọi người liền thích ứng, áp lực trong đại điện dần dần bắt đầu gia tăng lên, bất quá đây đối với Dương Lỗi mà nói căn bản không có một chút sự tình, Dương Lỗi tu luyện Thiết Bố Sam, đối với chút áp lực nho nhỏ ấy căn bản không có để ở trong mắt.

Đương nhiên áp lực này không chỉ là áp lực đến từ trên nhục thể, cũng kể cả áp lực trên tinh thần, mà Dương Lỗi tu luyện Băng Tâm quyết, tinh thần lực vượt xa người bình thường, thậm chí so với Vũ Đế cường giả cũng không thua kém bao nhiêu, cho nên điểm ấy áp lực bất quá là chút lòng thành mà thôi.

Nhìn Cổ Tịnh bên cạnh, nàng cũng không có việc gì, nhàn nhã vô cùng.

Dương Lỗi tinh tường, tu vi Cổ Tịnh là Vũ Hoàng tứ giai, đối với điểm ấy áp lực cũng sẽ không đặt ở trong mắt, bất quá Dương Thanh Thủy có lẽ sẽ hơi có chút khó khăn, đương nhiên hiện tại áp lực còn không tính lớn, Dương Thanh Thủy vẫn có thể kiên trì, dù sao nói như thế nào Dương Thanh Thủy cũng là Vũ Vương cảnh giới.

Thời điểm Dương Lỗi ra Không Huyễn Động gặp Dương Thanh Thủy tu vi là Vũ Vương nhất giai, hôm nay đi qua đoạn thời gian như vậy, tu vi đã đi vào Vũ Vương cấp hai, hơn nữa rất nhanh là có thể đột phá, tiến vào Vũ Vương tam giai rồi.

Nhìn chung quanh, tại đây trong khoảng thời gian ngắn, bất quá là chừng mười phút đồng hồ mà thôi, cũng đã đào thải không ít người rồi, ở đây cũng không có thiếu đầu đầy mồ hôi, bất quá vẫn cắn răng kiên trì.

Bất quá Dương Lỗi tinh tường, bọn hắn đều kiên trì không được bao lâu. Quả nhiên không có qua một phút đồng hồ, thân ảnh mấy người kia liền biến mất ở trong đại điện.

Mà ở trong đại điện này, có mấy người là cùng Dương Lỗi và Cổ Tịnh bình thường nhàn nhã.

Trong đó một vị chính là Triệu gia trưởng tử Triệu Nguyên Thần, Triệu Hiểu Hoan, niên kỷ hai mươi hai tuổi, tu vi Vũ Hoàng tam giai.

Một vị khác ngược lại coi như là người quen của Dương Lỗi, chính là Đông Phương gia đệ đệ của Đông Phương Tiểu Vũ, Đông Phương Tiểu Đao, niên kỷ hai mươi mốt tuổi, tu vi cũng là Vũ Hoàng tam giai.

Mặt khác còn có bốn người cũng không tệ, một cái trong đó là người hoàng thất Càn gia, gọi là Càn Vũ Chính, niên kỷ hai mươi mốt tuổi, tu vi Vũ Vương Đại viên mãn.

Một cái là Vương gia Vương Cương, niên kỷ hai mươi tuổi, tu vi cũng là Vũ Vương Đại viên mãn.

Trong hai người còn lại một cái là Cố Gia chi nhân, một Tôn Tử của Phù Vương Cố Vạn Nguyệt, không, hẳn là cháu gái, Cố Tử Yến, nàng là nữ giả nam trang, nếu như không phải Dương Lỗi có Chân Thực Ưng Nhãn có thể khám phá hết thảy ngụy trang, còn không nhất định có thể xem thấu. Cố Tử Yến, niên kỷ mười tám tuổi, tu vi Vũ Hoàng cấp hai, đó là một thiên tài. Nàng căn cốt đạt đến mười một, còn là biến dị thuộc tính hiếm thấy, Lôi thuộc tính căn cốt. Căn cốt, tư chất như vậy, trở thành nội môn đệ tử là sự tình ván đã đóng thuyền, hơn nữa trở thành Chân truyền đệ tử cũng không phải một việc khó, chỉ cần thêm chút bồi dưỡng, không ra mười năm tuyệt đối có thể thành tựu Võ Thánh, thậm chí không cần mười năm, khả năng năm năm là có thể đạt tới cảnh giới như vậy, Dương Lỗi là tinh tường, tại Huyền Cơ Môn, tư chất như vậy, tuyệt đối là đối tượng cho tất cả Đại trưởng lão cướp đoạt, ai cũng muốn nhận làm đệ tử.

Biến dị thuộc tính cũng không thấy nhiều, hơn nữa còn là biến dị thuộc tính tư chất tốt như vậy.

Còn có một là ám thuộc tính, tu vị rất cao, đạt đến Vũ Hoàng tứ giai, niên kỷ mười chín tuổi, gọi là Chu Du, bất quá để cho Dương Lỗi kỳ quái chính là, Giám Định Thuật của mình rõ ràng không có thể nhìn ra lai lịch của hắn đến cùng như thế nào, là dấu chấm hỏi liên tiếp, như thế xem ra Chu Du này tuyệt đối không phải nhân vật đơn giản gì.

Đương nhiên ngoại trừ những người đặc biệt này để cho Dương Lỗi chú ý ra, những người khác, cũng có chút không tệ, hơi nhẹ nhõm, bất quá đối với sáu người này mà nói, lại kém hơn một bậc rồi.
Chương 164 - Đợt tuyển bạt thứ hai. (1)

Mặt khác ở trong chút ít người bị loại bỏ kia, Dương Lỗi sử dụng Giám Định Thuật giám định xuống, phát hiện có mấy cái tư chất rất tốt, trong đó có hai cái căn cốt đạt đến mười sao, nhưng lại không chịu nổi những áp lực này, Dương Lỗi đã biết rõ, những người này tuy tư chất rất không tồi, nhưng mà làm biếng tu luyện, cho nên lãng phí tư chất thượng đẳng bản thân một cách vô ích.

Hiện tượng này đầy đủ nói rõ, tư chất cố nhiên trọng yếu, nhưng càng quan trọng hơn là phải chăm chỉ khổ tu, nếu như không có sức chịu đựng cùng nghị lực kiên định, tư chất tốt cũng thành không tốt.

Nửa giờ đi qua, hiện tại những người còn lại còn có hơn hai ngàn, trọn vẹn bị loại bỏ ba phần tư.

Mà hơn hai ngàn người này tu vi đều là Vũ Sư thất giai trở lên, trên cơ bản tiến vào Vũ Vương cảnh giới đều có thể kiên trì xuống, đương nhiên cũng có số ít Vũ Sư cảnh giới đấy.

Áp lực đang tiếp tục tăng lớn, lúc này Dương Lỗi cũng cảm giác có chút áp lực, mà đối với những Vũ Sư cảnh giới kia mà nói, áp lực càng lớn rồi, nguyên một đám sớm đã đầu đầy mồ hôi, giống như trên lưng đè nặng ngàn cân vạn cân. Trên mặt đỏ bừng, giống như nhốt trong lồng chưng nấu một phen.

Ở bên trong quá trình này, khi thì có người chịu không được té xỉu, tự nhiên trực tiếp bị đưa đi ra ngoài, đương nhiên cũng có ít người chịu không được, trực tiếp buông tha cho cũng không ít, mà những người tự hành buông tha này, phần lớn đều là chút ít gia tộc đại thiếu, sống phóng túng đã quen, cảnh giới tu vi của bọn hắn phần lớn đều là dùng dược liệu chồng chất lên, không có trải qua chính mình cố gắng chăm chỉ tu luyện, tự nhiên là kiên trì không xuống dưới.

Rất nhanh trong cung điện lớn như vậy liền trở nên lác đác lưa thưa rồi, tám ngàn người thoáng cái giảm mạnh đến hơn một ngàn người.

Hơn một ngàn người này là tinh anh trong hơn tám nghìn người, trong đó tu vi yếu nhất cũng là Vũ Sư bát giai, bất quá vẫn còn tiếp tục giảm bớt.

Dương Lỗi rất rõ ràng, một ngàn người còn lại này chỉ sợ tu vi tồn tại ở Vũ Sư cửu giai trở lên, bát giai sẽ bị tiếp tục đào thải.

Lại qua nửa giờ, hơn một ngàn người này lần nữa đào thải ra khỏi không ít, Dương Lỗi nhìn nhìn, hôm nay người ở tu vi Vũ Sư bát giai gần như không có mấy người rồi.

Ngay lúc này, áp lực bỗng nhiên biến mất, để cho người còn lại hơi có chút không thích ứng.

Dương Lỗi cảm giác tràng cảnh đột nhiên biến đổi, vị trí Cung Điện trước kia biến mất, mọi người hiện ra ở trên một lục địa, phía trước là một mảng lớn rừng rậm.

Mà Thiên Nhất trưởng lão lơ lửng ở trong hư không.

- Vòng thứ nhất tuyển bạt đã hoàn thành, một ngàn người các ngươi là người nổi bật trong hơn tám nghìn người tuyển ra.

Nghe nói vòng tuyển bạt thứ nhất đã hoàn thành, thông qua được tuyển bạt, tất cả mọi người thập phần vui mừng.

Mà ngay cả Dương Thanh Thủy trên mặt vui mừng cũng không cần nói cũng biết.

Bất quá Cổ Tịnh lại chẳng hề để ý, sắc mặt Dương Lỗi bình tĩnh, nhưng trong lòng đang suy đoán, đợt tuyển bạt thứ hai này đến cùng có cái gì, nơi này chính là còn có một ngàn người, cần muốn chọn ra 100 ngườimà nói, thời gian vẫn là không ít đấy.

- Bất quá các ngươi đừng cao hứng quá sớm, cho rằng thông qua lần tuyển bạt này liền mọi sự đại cát, kế tiếp mới thật sự là khảo nghiệm, cần từ trong một ngàn người các ngươi tuyển bạt ra 100 người tiến vào vòng tuyển bạt tiếp theo.

Thiên Nhất vươn tay hướng rừng rậm dày đặc phía trước nói:

- Chứng kiến cánh rừng rậm này không? Lần này mục tiêu của các ngươi ngay ở chỗ này, các ngươi cần phải làm là đến trong rừng rậm tìm được tinh thạch như trong tay của ta, người đạt được tinh thạch như vậy càng nhiều, thu hoạch được điểm tích lũy cũng càng nhiều, như vậy bài danh cũng càng gần phía trước, lấy 100 tên phía trước tiến vào vòng tiếp theo. Các ngươi hiện tại nghe rõ chưa?

- Đã minh bạch.

Mọi người cùng kêu lên nói.

Mà lúc này lại có một thanh âm đặc biệt không giống với mọi người.

- Xin hỏi có phải tùy tiện thủ đoạn gì cũng được hay không? Cướp đoạt người khác cũng được sao?

Dương Lỗi nhìn lại, người nọ đúng là Cố Tử Yến.

Rất nhiều người đều cho rằng tiểu tử này nhất định sẽ bị quở trách, nhưng ra ngoài ý định chính là, Thiên Nhất trưởng lão cũng bất quá là mỉm cười nhẹ gật đầu.

- Có thể, vô luận thủ đoạn gì cũng có thể, chỉ nhìn bài danh cuối cùng như thế nào, đương nhiên trong lúc này, người bị chém giết sẽ tự động đá ra Không Gian này.

- Nếu như bị giết, có phải thật chết rồi hay không?

Thấy Cố Tử Yến không có bị trừng phạt trách cứ, lúc này cũng có một người cố lấy dũng khí, nhìn lên Thiên Nhất trưởng lão nói ra.

- Sẽ không, ở chỗ này bị giết, sẽ trực tiếp đá ra khỏi Không Gian, không có nguy hiểm tánh mạng.

Thiên Nhất trưởng lão giải thích nói.

Nghe những lời này, Dương Lỗi âm thầm líu lưỡi, không nghĩ tới cái Tiên khí này cường đại như thế, rõ ràng có công năng đặc thù như vậy, như vậy nếu có thể ở trong này đối luyện mà nói, đây chẳng phải là quá sung sướng, ở chỗ này khiêu chiến người cấp bậc cao, có thể để cho kinh nghiệm chiến đấu, cùng cảnh giới lĩnh ngộ của mình thẳng tắp bay lên ah, quả thực là pháp bảo tu luyện tuyệt hảo.

Nếu như trong này tìm người chỉ đạo, tiến hành Sinh Tử khiêu chiến mà nói, như vậy coi như là tư chất lại kém, không ra mười năm ai cũng có thể đột phá đến Vũ Đế cảnh giới.

Bất quá Dương Lỗi có chút nghĩ sai rồi, trong này đối luyện hoàn toàn chính xác có thể không cần lo lắng sinh tử, nhưng cảnh giới đề cao, bên bờ sinh tử chém giết chính thức, mới là đối với tu luyện có lợi nhất, tại đây căn bản không lo lắng sinh tử, cho nên căn bản là không cách nào cảm nhận được cái gọi là bên bờ sinh tử, cho nên tối đa chỉ có thể đề cao kinh nghiệm kỹ xảo một chút, quá nhiều cảm ngộ là không thể nào đấy.

Còn nữa, Tiên khí như vậy khởi động một lần cần tiêu hao năng lượng khổng lồ, cho nên Huyền Cơ Môn mới có thể là ba năm một lần tuyển bạt đệ tử, quá mức nhiều lần, căn bản là tiêu hao không nổi.

- Ta đây an tâm.

Người nọ gật đầu nói.

Cái giải thích này thoáng qua một cái, mọi người liền nhao nhao nghị luận, có thể sử dụng bất luận thủ đoạn gì, chỉ cần đạt được đầy đủ tinh thạch là được rồi, điểm ấy cũng là cho rất nhiều người một con đường tắt, đây không phải chỉ cần đoạt thu hoạch của người khác là được rồi, mình không cần động thủ. Dương Lỗi đối với cái này căn bản không để ý, hắn vốn cũng không có nghĩ qua mình dốc sức liều mạng đi tìm những tinh thạch này, đương nhiên Dương Lỗi là có được Chân Thực Ưng Nhãn, tìm những tinh thạch này quá dễ dàng, Chân Thực Ưng Nhãn vừa mở, căn bản không cần như là người khác đồng dạng, khắp nơi tìm kiếm, mà trực tiếp đi nhặt là được.

- Còn có, các ngươi tất cả điểm tích lũy cùng thứ tự đều ghi chép ở chỗ này.

Thiên Nhất trưởng lão vung tay lên, trên đất trống phía trước lăng không xuất hiện một tòa Bạch Ngọc thạch bích cự đại, ở trên ghi lại tin tức mọi người.
Chương 165 - Đợt tuyển bạt thứ hai. (2)

- Tiến vào trước 100 tên đều là màu đỏ, vừa xem hiểu ngay.

Khối thạch bích này rất lớn, thậm chí rất xa là có thể thấy rõ ràng.

Sau đó Thiên Nhất trưởng lão lại vung tay lên, mọi người cảm giác trong tay mình nhiều hơn một vật, cái kia là một khối ngọc bài.

- Xem lại trong tay các ngươi có ngọc bài hay không? Cái ngọc bài này đại biểu bằng chứng thân phận của mỗi người các ngươi, có ghi chép khí tức của các ngươi, sau khi các ngươi nhận được tinh thạch, đem nó thu nhập trong đó, ở trên có thể cho thấy bản thân ngươi thu hoạch được số lượng tinh thạch, cũng biểu hiện ra các ngươi bài danh. Đương nhiên nếu như ngươi bị người giết đi, như vậy tinh thạch của ngươi sẽ có một nửa tự động phân đến trên người kẻ giết ngươi, mà ngươi thì dùng một nửa tinh thạch còn lại làm thành tích, bị đá ra bên ngoài Không Gian, mười ngày sau, số lượng tinh thạch của ngươi vẫn là trước 100 tên mà nói, như vậy ngươi cũng có thể tiến vào vòng tiếp theo.

- Tốt rồi, bây giờ còn có nghi vấn gì không?

Thiên Nhất trưởng lão lần nữa hỏi.

- Nếu như không có, như vậy hiện tại bắt đầu, nhớ kỹ thời gian là mười ngày, mười ngày sau, tất cả mọi người sẽ bị truyền tống đến chỗ này, cố gắng lên, các tiểu gia hỏa

Nói xong thân hình Thiên Nhất trưởng lão hư không tiêu thất ở trước mắt mọi người, chỉ để lại hồi âm thật dài.

Thiên Nhất trưởng lão vừa đi, mọi người đều điên cuồng hướng trong rừng rậm chạy vội mà đi.

Một ngàn người cùng một chỗ chạy như điên về phía trước, khí thế kia cũng là hết sức kinh người đấy.

Nhưng bọn người Dương Lỗi lại không chút nào sốt ruột, giống nhau còn có mấy người Đông Phương Tiểu Đao.

Cái này cũng không có nghĩa là người tiến nhập trước, là có thể tìm được càng nhiều tinh thạch nữa, huống chi đạt được trước, cũng không nhất định có thể thủ được.

Đại bộ đội trước sau đi vào, bọn người Đông Phương Tiểu Đao Triệu Hiểu Hoan cũng đi vào.

- Chúng ta cũng đi thôi.

Dương Lỗi nhìn xem Cổ Tịnh cùng Dương Thanh Thủy nói.

Cổ Tịnh cùng Dương Thanh Thủy nhẹ gật đầu.

Ba người cùng một chỗ hướng phía trước đi đến.

Tại đây cây cối cực cao, mỗi một cây đều cần có mấy người mới có thể ôm lấy, phóng tại Địa Cầu, mỗi một thân cây đều là to lớn, đương nhiên trong này đại đa số cây cối đều là không biết tên đấy.

Dương Lỗi thập phần hoài nghi, những thứ kia, đến cùng có phải thật sự hay không, hay là giả thuyết đi ra.

Chân Thực Ưng Nhãn mở ra, bốn phía nhìn quét một lát, phát hiện một cái phương hướng tinh thạch tối đa, hơn nữa gần đây, lại không ai đi chỗ đó tìm kiếm cả.

Khóe miệng Dương Lỗi giơ lên vẻ tươi cười:

- Chúng ta đi bên này xem đi.

- Bên này? Chúng ta vẫn là đi ở trong chỗ sâu a, bên này có tinh thạch gì.

Cổ Tịnh nghe vậy sửng sốt nói.

- Tin tưởng ta.

Dương Lỗi cười nói.

- Sẽ không để cho các ngươi thất vọng, hơn nữa, nếu như vạn nhất không có, chúng ta không phải còn có thể sử dụng thủ đoạn đặc thù sao?

- Được rồi, ta tin tưởng ngươi, dù sao tiến vào 100 tên cũng rất dễ dàng, mấu chốt là một vòng tuyển bạt cuối cùng.

Cổ Tịnh gật đầu.

Về phần Dương Thanh Thủy, hết thảy đều là dùng Dương Lỗi làm chủ, không có chút phản bác nào.

Ba người hướng phía phương hướng Dương Lỗi chỉ đi đến, tại đây cách nguyên điểm rất gần, cho nên căn bản không có người qua đến tìm kiếm, đều hướng ở trong chỗ sâu đi, ngược lại Dương Lỗi thông qua Chân Thực Ưng Nhãn phát hiện tại đây cất giấu đại lượng tinh thạch, có tới mấy vạn. Tuy Dương Lỗi không rõ tinh thạch trong không gian này cụ thể có bao nhiêu, nhưng có thể khẳng định chính là, tại đây mấy vạn tinh thạch, tuyệt đối không tính ít, ba người đạt được mấy vạn tinh thạch này, đủ để tiến vào trước 100 bảng xếp hạng.

Chừng mười phút đồng hồ sau, Dương Lỗi phát hiện viên tinh thạch đầu tiên.

- Xem đi, cái này là tinh thạch, tại đây có lẽ sẽ có không ít.

- Thật sự ah, tại đây cũng có một khỏa.

- Ta cũng nhặt được một khỏa, không phải, hai khỏa.

Cổ Tịnh nhặt lên tinh thạch, không khỏi hưng phấn hô.

- Không nghĩ tới ngươi thật đúng là có chút biện pháp ah.

- Nơi này có thiệt nhiều.

Cách đó không xa Dương Thanh Thủy lại hô.

- Cẩn thận tìm một chút, trong nay có lẽ đều là có.

Dương Lỗi nói.

Ba người liền bắt đầu tìm kiếm, mà Dương Lỗi thì trực tiếp mở ra Chân Thực Ưng Nhãn, một đường đi qua, ít liền không nhìn, muốn tìm đúng là những cái thành phiến kia.

Bốn giờ sau, tinh thạch trong tay Dương Lỗi đã đạt đến ba vạn hai nghìn sáu trăm mười lăm viên, chính là ba vạn hai nghìn sáu trăm mười lăm điểm tích lũy, cao cư đứng đầu bảng, cái này mới bắt đầu bốn giờ, mà không hề nghi ngờ chính là, Cổ Tịnh xếp hạng thứ hai, tổng cộng đạt được tám ngàn bảy trăm bốn mươi hai viên, Dương Thanh Thủy vị thứ ba, đạt được bảy ngàn bốn trăm hai mươi mốt viên.

- Ngươi như thế nào có nhiều như vậy?

Cổ Tịnh thấy Dương Lỗi nói ra số lượng bản thân, không thể tin được nhìn xem Dương Lỗi.

- Ngươi không phải là nói dối a, hơn ba vạn, ta lâu như vậy mới hơn tám nghìn viên, ngươi làm sao có thể có hơn ba vạn đây này?

Dương Lỗi cười cười nói:

- Lừa ngươi làm cái gì, có ý nghĩa sao?

Dương Thanh Thủy cũng là mặt mũi tràn đầy không thể tin.

- Không được, ta không tin, trừ khi ngươi lấy ra ngọc bài đến cho ta xem một chút.

Cổ Tịnh nói.

Dương Lỗi thấy thế đành phải lấy ra ngọc bài của mình.

Cổ Tịnh đoạt qua xem xét, quả nhiên là ba vạn hai nghìn sáu trăm mười năm viên, không có chút nào nói dối.

- Biến thái, thực biến thái, đều là cùng một chỗ tìm, ngươi như thế nào tìm được nhiều như vậy?

Trong nội tâm Cổ Tịnh phiền muộn không thôi, số lượng của Dương Lỗi so với nàng nhiều hơn trọn vẹn gấp ba, nếu như là một ngàn hai ngàn ngược lại cũng không có gì, mấu chốt rõ ràng nhiều hơn hai vạn viên.

Bốn giờ, tại đây bị vơ vét rất sạch sẽ, gần như không có gì rồi, có cũng không quá đáng là rải rác mấy khỏa mà thôi, đối với những cái này Dương Lỗi là một chút cũng chướng mắt đấy.

- Chúng ta đi thôi, tại đây có lẽ không có gì rồi, đi địa phương khác tìm đi.

Dương Lỗi thu hồi ngọc bài nói.

- Không qua bên kia nhìn xem sao?

Mà lúc này Cổ Tịnh chỉ vào phía trước nói.

Dương Thanh Thủy cũng nhìn xem Dương Lỗi, ở các nàng xem ra, tại đây có nhiều như vậy, phía kia cùng địa phương lúc trước ba người mình tìm không xa, có lẽ cũng sẽ có tinh thạch tồn tại đấy.

Dương Lỗi lại lắc đầu nói:

- Không, ta cảm giác phía trước không có rồi, phải đi vào ở trong chỗ sâu tìm rồi.

Bên kia Dương Lỗi đã sớm dùng Chân Thực Ưng Nhãn xem xét qua, căn bản không có tinh thạch gì, bất quá bẫy rập ngược lại là có một cái.

Nếu như là Vũ Vương cảnh võ giả qua, đoán chừng sẽ bị làm cho quá sức, trong này còn có ma thú, bên kia là lục cấp đỉnh phong ma thú, hơn nữa không chỉ một con, còn có thể bố trí bẫy rập, có thể nhìn ra được, ở trong đó khẳng định có một đại gia hỏa, bất quá Dương Lỗi không có tra nhìn ra, cho nên, bên kia Dương Lỗi là sẽ không đi tìm việc đấy.

- Không đi liền không đi a.

Cổ Tịnh lầm bầm, đi theo đằng sau Dương Lỗi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK